Bệnh Mỹ Nhân Và Minh Chủ Cưới Trước Yêu Sau – Chương 15

Chương 15: Ác Quỷ Quấn Thân…….

 

    Hạ Diễm như nguyện ngủ một giấc thật thoải mái, lại bị cơn mưa nụ hôn đánh thức. Cậu giống như lá cây mắc cỡ ngượng ngùng cuộn mình lại, sau đó lại rơi vào một vòng tay lạnh như băng.

        Hạ Diễm vẫn đang dần lạc lối trong từng đợt sóng nhiệt nóng bỏng, cậu đã học được cách dùng nụ hôn và nước mắt của mình để đổi lấy sự dịu dàng của ác ma trong chốc lát, sức lực của bọn họ chênh lệch quá lớn, nhưng bất cứ khi nào cậu chủ động hôn thì sẽ luôn được chồng mình dịu dàng hôn lại.

        Chờ khi cậu tỉnh lại lần nữa thì đã là buổi chiều.

        Lục Bỉnh Văn ngồi bên cạnh cậu tùy ý lật lật tiểu thuyết Hạ Diễm đặt ở đầu giường, còn đốt một nén an hồn hương thơm ngát.

        Thấy người bên gối mở mắt ra, Lục Bỉnh Văn buông cuốn “Tiền đồ rộng lớn” vốn đặt ở đầu giường Hạ Diễm xuống, nhìn về phía cậu.

        “Đau nhiều không?” Lục Bỉnh Văn hỏi cậu.

        Hạ Diễm khẽ lắc đầu.

        “Vậy tại sao em lại khóc?”

        Hạ Diễm chống giường ngồi dậy, chăn trượt qua thân thể, lộ ra một mảng lớn da thịt mềm mại mịn màng như tơ lụa.

        Cậu khàn giọng nói: “… Quá hưng phấn, cơ thể cũng sẽ không chịu đựng được.”

        Lục Bỉnh Văn lặng yên nhìn cậu, ánh mắt hắn vẫn còn mang theo dục niệm thật sâu.

        Trong lúc nhất thời, hắn không biết cậu bạn nhỏ bên cạnh đang quyến rũ mình hay là đang oán giận mình không đủ quan tâm săn sóc nữa.

        Tình cảm con người rất phong phú, Lục Bỉnh Văn đã làm quỷ mấy ngàn năm, tình cảm mãnh liệt mênh mông vô bờ gì đó đã sớm biến mất từ lâu, nhưng sự xuất hiện của Hạ Diễm đã mang đến cho hắn một chút cảm giác mới mẻ kỳ lạ.

        Hắn đặt tay mình lên đỉnh đầu Hạ Diễm, quả nhiên, linh lực của Hạ Diễm lại mạnh hơn một chút so với lúc trước.

        Hạ Diễm mặc áo sơ mi vào, nhìn về phía đồng hồ trong phòng ngủ, nói: “Lục tiên sinh, tôi phải trở về trường, ngày mai còn có tiết học.”

        Nếu tiếp tục ở lại, Hạ Diễm cảm thấy điểm công đức mình vất vả lắm mới tích cóp được sẽ bị trừ sạch.

        Trước khi đi, Lục Bỉnh Văn mới vừa rồi còn ở trong phòng ngủ giờ cũng biến mất không thấy đâu, Hạ Diễm còn đến phòng thờ thắp một nén hương cho Lục Bỉnh Văn rồi mới đi.

        Cậu trở lại ký túc xá, tình cờ gặp Tiểu Kiều cũng vừa mới hẹn hò trở về.

        Tiểu Kiều tươi cười rạng rỡ, nhìn qua tâm tình không tệ.

        Hạ Diễm mở trò chơi, vừa chơi game vừa hỏi cậu ta: “Hẹn hò vui chứ?”

        “Ừm!” Tiểu Kiều vô cùng vui vẻ, nói: “Tôi không ngờ anh ấy lại đẹp trai như vậy, anh ấy vừa cao vừa đẹp trai, đối với tôi cũng vô cùng quan tâm.”

        Hạ Diễm thấy cậu ta vui như vậy thì tò mò hỏi: “Anh ấy bằng tuổi cậu à?”

        “Không, anh ấy đã tốt nghiệp và đi làm rồi. Anh ấy lớn hơn tôi 5 tuổi, hiện tại đang làm công việc nghiên cứu và phát triển trò chơi.” Tiểu Kiều đi tới trước tủ quần áo soi gương, “Diễm Diễm, cậu xem hôm nay tôi mặc cái này thế nào? Không xấu chứ?”

        Hạ Diễm khen: “Ừ, rất hợp với cậu.”

        Nhìn thân thể Tiểu Kiều phản chiếu trong gương, thấy cậu ta đi một vòng trước gương, nhưng ngay khoảnh khắc đó, Hạ Diễm nhìn qua khóe mắt thì thấy hình ảnh phản chiếu của Tiểu Kiều trong gương không thay đổi theo chuyển động của cậu ta.

        Cậu chớp chớp mắt, nhìn kỹ lại lần nữa, hình ảnh trong gương lại khôi phục như bình thường.

        “À, Diễm Diễm, cậu nghe nói gì chưa, Lưu Huy quấy rối cậu mấy ngày trước đó, hôm qua anh ta ở ngoài trường cắn thuốc, đã bị cảnh sát bắt được, có thể anh ta sẽ bị đuổi học.” Tiểu Kiều ngồi xuống bên cạnh Hạ Diễm, “Nghe nói anh ta phát điên trên đường phố nên bị bắt.”

        Hạ Diễm có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Lưu Huy lại bị báo ứng nhanh như vậy.

        Nhưng cậu cũng không suy nghĩ nhiều, ngược lại để ý đến cái gương vừa rồi hơn.

        Chờ Tiểu Kiều ngồi xuống, cậu cũng đến trước gương ký túc xá đi qua đi lại, thấy gương cũng không có gì dị thường, ngược lại còn nhìn thấy một vết hôn màu hồng nhạt trên xương quai xanh của cậu.

        Hạ Diễm kéo cổ áo mình lên cao thêm một chút, cho rằng hình ảnh nhìn thấy vừa rồi chỉ là ảo giác do mình phóng túng quá độ mà thôi.

        Kể từ sau buổi hẹn hò ngày hôm đó, Tiểu Kiều liên tục nói chuyện đến nửa đêm với người đàn ông lớn hơn cậu ta năm tuổi kia ba ngày, lần nào đến lớp cũng mang theo quầng thâm dưới mắt.

        Thậm chí đôi khi còn không có thời gian ăn cơm, trò chuyện trong lớp, trò chuyện sau giờ học, bài tập về nhà cũng không làm.

        Nửa đêm, Hạ Diễm còn có thể nghe thấy tiếng nói chuyện của Tiểu Kiều và người đàn ông kia. Tóm lại, mặc dù hai người đều ở cùng một phòng ký túc xá, nhưng tuần này trên cơ bản Tiểu Kiều và Hạ Diễm không nói chuyện với nhau.

        Hạ Diễm cho rằng đây chính là “Yêu đương cuồng nhiệt” trong truyền thuyết.

        Cậu vẫn thường xuyên lên mạng học online, làm bài tập về nhà, thực hành vẽ bùa chú, đồng thời cũng đưa thêm một hạng mục “Siêu độ linh hồn” cho “Văn phòng siêu nhiên Bỉ Ngạn” kinh doanh.

        Nhưng việc làm ăn của công ty quả thật là rất ế ẩm, đột nhiên Hạ Diễm nghĩ, ngoại trừ Lục Bỉnh Văn, cậu cũng có thể thử tìm một vài thiên sư khác đến mở rộng nhân sự của công ty, chỉ là không biết công đức sẽ tính như thế nào, cậu muốn chờ cuối tuần tìm thời gian thương lượng với Lục Bỉnh Văn một chút.

        Ngoài các lớp học trực tuyến, Hạ Diễm còn tìm được diễn đàn thiên sư do giáo viên dạy trực tuyến giới thiệu.

        Trong diễn đàn Thiên Sư có đủ loại thiên sư trao đổi kinh nghiệm với nhau, thậm chí còn có cả chứng chỉ chứng minh tư cách của thiên sư. Hiện tại cấp bậc thiên sư được tính từ C đến S, cao cấp nhất là S, trong diễn đàn còn có danh sách những thiên sư có chứng chỉ, Hạ Diễm còn nhìn thấy tên của Lưu lão đạo, Lưu lão đạo là thiên sư cấp A.

        Hạ Diễm tùy ý lật lại tin tức mới trên diễn đàn Thiên Sư, phát hiện bên trong lại có một tin tức: [Nghe đồn Minh chủ bệ hạ đại hôn, mỗi ngày cho thêm 150 số đầu thai!】

        [Minh chủ kết hôn với ai?】

        [Làm sao chúng ta biết được, chắc là tiên nữ hay thần nữ nào đó? Hoặc là một yêu nữ xinh đẹp nào đó!】

        Hạ Diễm lướt qua tin tức này, đối với mấy chuyện bát quái cậu không có hứng thú gì.

        Cậu tập trung vào việc tìm hiểu [Làm thế nào để sử dụng tâm pháp tốt hơn khi siêu độ lệ quỷ? Đây là mười mẹo nhỏ!], hoàn toàn không ý thức được tin tức vừa rồi có liên quan đến mình.

        Một tuần trôi qua, Tiểu Kiều tiều tụy hốc hác đi trông thấy.

        Thứ sáu, trong tiết học Tu dưỡng tư tưởng, đạo đức và cơ sở pháp lý, Tiểu Kiều đã ngủ gật trong phòng học, bị thầy giáo nhìn vài lần, khi giáo viên gọi cũng không tỉnh lại, cuối cùng vẫn là Hạ Diễm đánh thức cậu ta dậy.

        Sau giờ học, Hạ Diễm nói với cậu ta: “Tiểu Kiều, tối nay đi ngủ sớm một chút đi.”

        Phản ứng của Tiểu Kiều so với lúc trước còn chậm chạp hơn rất nhiều, cậu ta ngơ ngác nhìn Hạ Diễm, sau đó nở nụ cười mệt mỏi, nói: “Ừ, được.”

        Sau khi trở lại ký túc xá, Tiểu Kiều yên lặng thu dọn đồ vệ sinh cá nhân và khăn tắm, xem ra cậu ta muốn ra ngoài qua đêm.

        Mặc dù thanh tiến độ của Hạ Diễm đã kéo đầy, nhưng tình huống của cậu tương đối đặc thù, tiến độ yêu đương của người bình thường cũng sẽ không nhanh như vậy.

        Đối phương lớn hơn Tiểu Kiều rất nhiều, cậu lo lắng Tiểu Kiều sẽ bị lừa, còn nhẹ giọng dặn dò: “Đêm nay trời có thể mưa, cậu ra ngoài phải chú ý an toàn.”

<< Truyện được edit và đăng tại website Audionhaco.com và kênh Youtube Nhà cỏ cất truyện. >>

        Tiểu Kiều không trả lời Hạ Diễm, cậu ta đi qua tấm gương trước cửa ký túc xá, cúi đầu đổi giày, nhìn cậu ta buộc dây giày như người máy, động tác không phối hợp của cậu ta nhìn qua vô cùng quái dị.

        Lúc này Hạ Diễm mới nhìn thấy rõ ràng người trong gương không phải Tiểu Kiều, mà là một người đàn ông có khuôn mặt tái nhợt.

        Người đàn ông kia đứng đối diện với Tiểu Kiều, anh ta lộ ra nụ cười quỷ dị vô cùng, ánh mắt đó nhìn vừa trống rỗng vô hồn vừa hung ác.

        Đột nhiên, dường như anh ta phát hiện ra sự tồn tại của Hạ Diễm, vẻ mặt không chút thay đổi nhìn về phía cậu.

        Hạ Diễm giật mình khi bị hồn ma người đàn ông kia nhìn, cậu vội vàng nâng cao giọng gọi Tiểu Kiều lại: “Tiểu Kiều, cậu muốn đi đâu?”

        Ánh mắt Tiểu Kiều đờ đẫn, chậm rãi mở miệng nói: “Tôi muốn đi… Tôi sẽ đi đến phòng 1108 khách sạn Nhạc Sâm.”

        “Đêm nay đừng đi, cùng ta cùng nhau ăn cơm được không?” Hạ Diễm bước nhanh về phía trước, kéo tay Tiểu Kiều ngồi xuống, “Tôi mời cậu ăn thịt nướng.”

        Trên người Hạ Diễm có quỷ khí của Lục Bỉnh Văn lưu lại, lúc đụng phải ngón tay Hạ Diễm, rốt cục Tô Cảnh Kiều cũng tỉnh táo lại.

        Cậu ta nghi hoặc nhìn khăn tắm trong tay mình, hỏi: “A, Diễm Diễm, tôi cầm khăn tắm làm gì vậy?”

        Hạ Diễm thở phào nhẹ nhõm, cũng không biết Tô Cảnh Kiều là bị quỷ quấn thân hay là bị quỷ mê hoặc tâm trí nữa, tóm lại, đối tượng yêu qua mạng của cậu ta trông có vẻ vô cùng quỷ dị.

        “Tóm lại, dù sao tối nay cậu cũng nên ở trong ký túc xá nghỉ ngơi đi.” Hạ Diễm trấn an vỗ vỗ bả vai Tô Cảnh Kiều, “Vị người yêu trên mạng kia của cậu có nói tên anh ta cho cậu biết không?”

        Tiểu Kiều gật gật đầu, vẫn chưa lấy lại hồn vía, nói: “Ừ, anh ấy nói mình tên là Nguyễn Ninh Uyên, Uyên trong vực sâu, tên còn rất đặc biệt.”

        Hạ Diễm lên mạng tìm cái tên Nguyễn Ninh Uyên trên công cụ tìm kiếm, tin tức đầu tiên xuất hiện chính là nhân viên công ty game Nguyễn Ninh Uyên đã mất tích mười năm, sinh tử chưa biết.

        Cậu thấy Tiểu Kiều còn mơ mơ màng màng chưa rõ tình huống, vậy nên đã gọi cậu ta đến bên cạnh mình, đưa cho cậu ta một ly nước nóng rồi nói: “Tiểu Kiều, cậu đừng sợ, nhìn cái này xem.”

        “A!” Tiểu Kiều nhìn thấy tin tức, sợ tới mức cái ly trong tay suýt chút nữa đã rơi xuống đất, “Đây là…. Người đàn ông này là bạn trai của tôi. Anh ta mất tích khi 23 tuổi… Sao mười năm sau vẫn là bộ dáng đó chứ?”

        Hạ Diễm trầm mặc vài giây, sau đó nhẹ giọng nói: “Anh ấy chết rồi, giờ đã thành ma.”

        Cậu vừa dứt lời, Tiểu Kiều liền bị dọa cho ngất xỉu, ngã xuống đất.

        Hạ Diễm vừa ấn huyệt nhân trung vừa vỗ vai cậu ta, cuối cùng Tiểu Kiều cũng tỉnh lại, vừa tỉnh đã khóc nức nỡ, trong miệng còn lẩm bẩm: “Mối tình đầu quý báu của tôi đã dâng cho quỷ mất rồi, hu hu hu…..”

        Hạ Diễm đưa cho cậu ta một ly nước nóng, trong lòng thầm nghĩ, không sao đâu bạn hiền, cuộc hôn nhân đầu tiên của tôi cũng hiến dâng cho quỷ.

        Tiểu Kiều khóc xong, rốt cục cũng khôi phục lý trí, cậu ta nói: “Diễm Diễm, vậy có phải tôi nên tìm một đạo sĩ Mao Sơn để xua quỷ cho tôi không? Biết phải đi đâu để tìm đạo sĩ đây?”

        Hạ Diễm suy nghĩ vài giây rồi nói: “Thật ra……”

        Tiểu Kiều mê mang nhìn về phía Hạ Diễm: “Thật ra?”

        “Thật ra, anh họ tôi làm nghề này.” Hạ Diễm mặc kệ tất cả, nói tiếp: “Nếu không thì cậu đặt hàng trên trang web của anh họ tôi đi? Có thể rẻ hơn một chút.”

        Tô Cảnh Kiều giật mình, nói: “Oa, anh họ của cậu là đạo sĩ?”

        Hạ Diễm nở nụ cười che giấu xấu hổ, nhưng một giây sau Tô Cảnh Kiều đã nhảy vào trong ngực cậu, nói: “Vậy thì tốt quá! Tôi sẽ đặt hàng ngay bây giờ.”

        Hạ Diễm đã không liên lạc với Lục Bỉnh Văn cả tuần nay. Cậu cảm thấy mình giống bạn giường của Lục Bỉnh Văn hơn, tuy rằng hai người gặp mặt sẽ làm những chuyện chỉ có tình nhân mới làm, nhưng ngày thường không có việc quan trọng, Hạ Diễm sẽ không liên lạc với Lục Bỉnh Văn.

        Họ không phải là một cặp vợ chồng bình thường, cũng không chia sẻ niềm vui nỗi buồn gì với nhau. Hình như công việc của Lục Bỉnh Văn rất bận rộn, thỉnh thoảng khi Hạ Diễm gặp hắn, lần nào cũng đều thấy hắn phải xử lý rất nhiều công việc.

        Có vẻ như làm quỷ sai ở Địa phủ cũng không dễ dàng gì.

        Cậu đã cố gắng gửi cho Lục Bỉnh Văn một tin nhắn wechat, nói: Lục tiên sinh, hình như bạn cùng phòng của tôi gặp quỷ, tôi bảo cậu ta đặt hàng trên trang web, anh có thấy không?

        Lục Bỉnh Văn trả lời lại: Tôi có thấy.

        Sau đó còn nói thêm: Cũng nghe em nói tôi là anh họ của em.

        Hạ Diễm lập tức ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, Lục Bỉnh Văn xuất quỷ nhập thần, dường như hắn biết rõ mọi thứ trong cuộc sống của cậu.

        Lục Bỉnh Văn nói: Em và bạn cùng phòng của mình đến khách sạn phòng 1108 khách sạn Nhạc Sâm chờ tôi, bạn cùng phòng của em phải có mặt ở đó để làm mồi nhử, dẫn lệ quỷ kia ra.

        Hạ Diễm trả lời lại tin nhắn: Được, chúng tôi sẽ đi ngay lập tức.

        Lục Bỉnh Văn: Bạn nhỏ, ăn cơm rồi mới đi.

        Hạ Diễm buông điện thoại xuống, thầm nghĩ lão lưu manh, anh mới không coi tôi là bạn nhỏ, ai đem bạn nhỏ lên giường làm cho khóc như anh chứ?

        Cậu và Tiểu Kiều cùng nhau ăn thịt nướng, đợi trễ một chút mới cùng nhau đi đến khách sạn.

        Mới vừa rồi trời còn âm u, nhưng bây giờ lại đột nhiên đổ mưa to, sấm chớp ầm ầm, mưa như trút nước.

        Trên đường đến khách sạn, Tiểu Kiều vẫn luôn run rẩy không ngừng, sau khi xuống xe cậu ta cứ chần chừ ở cửa khách sạn không dám đi vào, cậu ta nơm nớp lo sợ nói với Hạ Diễm: “Diễm Diễm, ban đêm không ổn lắm, lỡ như hồn ma kia kích động ăn luôn hai chúng ta thì phải làm sao bây giờ? Pháp lực của anh họ cậu thế nào?”

        Hạ Diễm thở dài, nói: “Yên tâm đi, anh họ tôi pháp lực cao cường, xuất quỷ nhập thần, có thể… Trong thời gian ngắn khó gặp được người nào hơn anh ấy được.”

        Cậu vừa dứt lời thì nhìn thấy Lục Bỉnh Văn cầm một chiếc ô đen đứng ở cửa khách sạn.

        Lục Bỉnh Văn vẫn mặc âu phục đen thẳng tắp như cũ, dáng vẻ vô cùng uy nghiêm, giống như một công tử phong lưu phú quý của gia tộc hào môn nào đó, trên mặt còn có vài phần kiệt ngạo bất tuân.

        Cậu cho rằng chỉ có mỗi mình mới nhìn thấy được Lục Bỉnh Văn, vậy nên cũng không lên tiếng, nhưng lại nghe thấy Tiểu Kiều bên cạnh kinh ngạc nói: “Người chào hỏi cậu chính là anh họ của cậu sao?”

        Hạ Diễm sửng sốt, hỏi: “Hả? ”

        Tiểu Kiều hét lên: “A a a …., nhà các cậu có gien đại soái ca à? Anh họ cậu thật đẹp trai! Anh ta cao bao nhiêu vậy? 1mét 88 hả? Anh ấy còn trẻ như vậy mà đã kết hôn rồi sao? Cũng có thể xem như anh họ cậu là thanh niên kết hôn sớm, chị dâu cậu có phải rất xinh đẹp không?”

        Lúc này Hạ Diễm mới ý thức được, Lục Bỉnh Văn mạnh đến mức có thể khống chế việc có hiện thân trước mặt nhân loại hay không, cậu nhẹ giọng nói: “À… Haha, phải. ”

        Lục Bỉnh Văn đi về phía bọn họ, nho nhã lễ độ nói: “Chào cậu, Tiểu Tô.”

        “Dạ chào anh, chào anh!” Bây giờ Tô Cảnh Kiều không còn thấy sợ ma nữa, “Anh họ, làm phiền anh rồi.”

        Lục Bỉnh Văn khẽ nhếch khóe miệng, nhìn về phía Hạ Diễm đang đứng một bên, trong giọng nói có thêm vài phần vui vẻ thú vị.

        Hắn nói: “Diễm Diễm, sao thấy anh họ lại không chào hỏi? Hửm?”

        Gương mặt trắng như tuyết của Hạ Diễm hơi ửng hồng, giống như một con mèo nhỏ đang cụp tai vậy, cậu nhẹ giọng gọi một tiết: “Anh à, chào buổi tối.”

Hết chương 15.

Bệnh Mỹ Nhân Và Minh Chủ Cưới Trước Yêu Sau – Chương 15

Ngày đăng: 13 Tháng chín, 2023

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chuyển lên trên