Bệnh Mỹ Nhân Và Minh Chủ Cưới Trước Yêu Sau – Chương 19

Chương 19: Tiểu Thuyết Gia Kinh Dị……

 

    Người đại diện của Hạ Thần là một phụ nữ khoảng ba mươi tuổi, nghe Hạ Thần nói đến đây, cô cũng nói: “Lúc ấy, tôi vừa vặn nhìn thấy một màn máy tính tự động gõ chữ kia, tôi còn cho rằng có người đang đùa giỡn, dù sao bây giờ danh tiếng của Hạ Thần cũng rất lớn, trong nhóm anti cậu ta có người làm hacker cũng không có gì ngạc nhiên. Công ty chúng tôi có các lập trình viên chuyên về những điều này, nhưng các lập trình viên lại nói đó không phải là do hacker xâm nhập.”

        Hạ Thần liên tục thở dài, giống như là nghĩ tới hình ảnh cực kỳ đáng sợ, anh ta trầm mặc thật lâu mới tiếp tục nói chuyện.

        “Sáng hôm sau, tôi loáng thoáng nghe thấy có người gọi tên mình, tôi mở mắt ra thì thấy có một bóng người chợt lóe lên ở đầu giường, ngay sau đó, điện thoại di động của tôi lại vang lên, người ở đầu dây bên kia không nói một lời, chỉ là không ngừng phát ra thanh âm như… tiếng gió lọt qua ống bễ vậy.”

        “Hôm đó chị Candy đã lập tức đi mời đạo sĩ đến trừ tà, nhưng không những không bắt được mà còn làm chậm trễ việc quay phim.”

        Hạ Diễm hỏi: “Ở trường quay đã xảy ra chuyện gì?”

        “Đúng vậy, phim của chúng tôi đã quay đến cảnh nam chính đụng phải ma trong phòng tắm ở nhà, đạo diễn đã sắp xếp một nam diễn viên đến giả làm ma. Sau khi bắt đầu quay, tôi diễn rất nhập tâm, các nhân viên cũng rất tận tâm, cho đến khi tôi bị một người đàn ông tóc xoăn mặc áo trắng bóp cổ, lúc đó tôi chỉ nghĩ đó là một cảnh quay bình thường.”

        “Nhưng ngay trước máy quay, con ma kia đã bóp cổ tôi hơn hơn nửa phút, tôi gần như không thở được, tưởng chừng như sắp chết tới nơi, nhưng mọi người còn cho rằng đó chỉ là diễn xuất, hoàn toàn không ai phát hiện ra điều bất thường.”

        “Tôi tuyệt vọng đến mức không ngừng đạp chân cố gắng cầu cứu, nhưng mãi cho đến khi đạo diễn hô cắt rồi mà con ma kia vẫn không chịu buông tay. Anh ta còn cười thật to, tiếng cười kia khiến cho người ta sởn cả tóc gáy, toàn bộ đoàn làm phim lúc này mới phát hiện ra có gì đó không đúng, có một nhân viên biết đạo pháp đã rắc một nắm muối vào người tôi, lúc đó tôi mới thoát được một kiếp, có thể thở được rồi, nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy, thứ kia vẫn còn đang đi theo bên cạnh tôi.”

        Hạ Thần ngước cổ lên cho Hạ Diễm nhìn vết ngón tay trên cổ mình, dấu năm ngón tay vẫn còn in rất rõ ràng trên cổ, có thể thấy được vết bầm bị ứ máu, thậm chí còn chuyển sang màu tím tái, vừa nhìn đã biết cực kỳ đau.

        Xem ra lại là một con lệ quỷ oán khí cực kỳ nặng.

        “Đã xảy ra chuyện như vậy rồi, đương nhiên bộ phim không thể tiếp tục quay được nữa. Đã ba đêm liền tôi không ngủ được, ngày hôm qua lại mời mấy vị thiên sư đến làm phép, nhưng những thiên sư kia vừa đến phòng khách sạn tôi ở đã bị một cỗ lực lượng không rõ đẩy ngã xuống đất, thậm chí còn nôn ra cả ngụm máu, bọn họ nói hồn ma kia là quỷ sát.”

        Hạ Thần nhíu chặt mày, nói: “Đêm nay chính là ngày lệ quỷ đến đòi mạng như trong tài liệu đã viết, tôi bắt đầu tự hỏi, có khi nào mình thật sự phải chết ở đây hay không, rõ ràng là lệ quỷ kia muốn đẩy tôi vào chỗ chết, nhưng nói thật, tôi cũng chưa từng hại ai, thật sự đó, Hạ tiên sinh, tôi chưa từng hại ai cả.”

       Từ nhỏ Hạ Diễm đã biết được cảm giác bất lực khi đụng phải ma quỷ là như thế nào, cũng hiểu được tâm tình hiện tại của Hạ Thần tuyệt vọng đến ra sao.

        Cậu trấn an: “Không sao đâu, vấn đề sẽ được giải quyết thôi. Tối nay tôi và đồng nghiệp của mình sẽ đến phòng anh xem thử, có thể cho tôi xem laptop của anh được không?”

        Hạ Thần gật đầu, nói: “Có thể, hiện tại laptop của tôi còn đặt ở trong phòng khách sạn, tôi thật sự không dám động vào nó nữa, lát nữa người đại diện của tôi sẽ dẫn cậu đi xem.”

        Mấy ngày nay chị Candy cũng không ngủ được, dù sao nghệ sĩ nổi tiếng nhà mình gặp phải chuyện như vậy, quả thực còn khó giải quyết hơn so với antifan, mắt cô có quầng thâm vô cùng đậm.

        “Hạ tiên sinh, tôi thấy cậu tuổi vẫn còn nhỏ, cậu thật sự là một thiên sư sao?” Chị Candy nghi hoặc nói, “Bởi vì người quen đã giới thiệu cậu cho tôi, vậy nên tôi rất tin tưởng, chỉ cần cậu có thể giúp chúng tôi giải quyết vấn đề, thù lao cũng dễ nói, cậu có muốn thêm tiền cũng hoàn toàn không thành vấn đề.”

        Hạ Diễm kiên định gật gật đầu, thầm nghĩ quỷ sát hung dữ đến đâu cũng không đáng nhắc tới trước mặt ông chồng ma quỷ kia của mình, anh ấy còn là quan chức cao cấp ở Minh giới đó.

        Chị Candy nhìn kỹ Hạ Diễm một chút, lại lấy từ trong túi ra một tấm danh thiếp đưa cho Hạ Diễm, nói: “Năm nay chắc cậu chưa đến hai mươi tuổi đúng không? Nếu cậu muốn gia nhập làng giải trí thì có thể đến tìm tôi, điều kiện của cậu cũng không tệ.”

        Hạ Diễm không ngờ chị Candy vừa mới trải qua chuyện như vậy mà còn có thể chuyên nghiệp như thế này.

        Sau khi nhận danh thiếp, cậu mỉm cười thẳng thắn từ chối, nói mình không có ý định vào giới giải trí.

        Chị Candy có chút tiếc nuối, nói: “Không sao đâu, sau này cậu muốn thay đổi công việc cũng có thể liên hệ với tôi.”

        Hạ Thần ở một bên không nói gì, chỉ lấy một điếu thuốc từ trong túi ra, anh ta muốn hút thuốc, nhưng châm lửa mấy lần đều bị gió thổi tắt.

        Ngón tay anh ta có chút run rẩy, hỏi Hạ Diễm: “Thiên sư các cậu đều có mắt âm dương phải không, bên cạnh tôi có gì không?”

        Hạ Diễm liếc mắt nhìn về phía Lục Bỉnh Văn, vừa rồi lão quỷ này đã thổi tắt bật lửa của Hạ Thần ba lần, bây giờ vẻ mặt còn đang khó chịu.

        Cậu mỉm cười rồi nói, “Không có gì, chỉ có gió thôi, đừng suy nghĩ nhiều.”

        Mười lăm phút sau Hạ Diễm đã chạy tới khách sạn Hoa Luân, toàn bộ diễn viên và nhân viên đoàn làm phim “Tiểu thuyết gia kinh dị”, thậm chí ngay cả đạo diễn cũng ở trong khách sạn năm sao này.

        Nhưng cũng không có nhiều người biết, khách sạn Hoa Luân trải rộng khắp cả nước cũng là một trong những sản nghiệp đứng dưới tên Hạ gia.

        Hạ Diễm rất quen thuộc với cách trang trí ở đại sảnh, cậu nhẹ nhàng quẹt thẻ vào cửa, rèm cửa phòng sạch sẽ gọn gàng bay bay theo gió.

        Ngay khi Hạ Diễm bước vào căn phòng này, Lục Bỉnh Văn đã cầm ô đen xuất hiện bên cạnh cậu.

        Thấy ngón tay Lục Bỉnh Văn chạm vào máy tính đặt trên bàn, Hạ Diễm hỏi: “Có gì khác thường không?”

        Hạ Diễm đi tới bên cạnh Lục Bỉnh Văn, hắn liền nắm lấy tay Hạ Diễm sờ vào cái laptop, nói: “Tập trung tinh thần, em có cảm giác được gì không?”

        Cách đây không lâu Hạ Diễm lại cùng Lục Bỉnh Văn song tu một hồi, linh lực của cậu cũng có chút tăng trưởng, cảm giác đối với quỷ khí cũng càng thêm mãnh liệt.

        “Cái laptop này không đúng lắm.” Hạ Diễm nói, “Hình như… Bên trong có quỷ khí, rất lạnh, chẳng lẽ vấn đề nằm trong cái laptop này à?”

        Lục Bỉnh Văn lắc đầu, nói: “Quỷ sát kia đã từng xâm nhập vào máy tính này, cho nên đã lưu lại quỷ khí. Nếu linh hồn của nó ở chỗ này, vậy em sẽ cảm nhận được quỷ khí càng mãnh liệt hơn nữa.”

        Hạ Diễm gật gật đầu, giống như là nghĩ tới cái gì đó, cậu lại tò mò nhìn về phía Lục Bỉnh Văn.

        Lục Bỉnh Văn nói: “Chỉ cần tôi muốn che giấu thì nhân loại sẽ không phát hiện được quỷ khí trên người tôi.”

        Hạ Diễm ngoan ngoãn gật đầu, có chút sùng bái nhìn về phía Lục Bỉnh Văn nói: “Thật lợi hại.”

        Đôi mắt của Hạ Diễm có màu nâu nhạt rất xinh đẹp, Lục Bỉnh Văn đã nhìn Hạ Diễm rất nhiều lần, nhưng lần nào nhìn thấy ánh mắt Hạ Diễm hắn cũng cảm thấy đẹp.

        Hắn lại nhìn vợ mình thêm vài giây, trong lòng không ngừng cảm khái mắt nhìn của mình thật không tệ.

<< Truyện được edit và đăng tại website Audionhaco.com và kênh Youtube Nhà cỏ cất truyện. >>

        Hạ Diễm đi một vòng trong phòng, cuối cùng lại đặt tay mình lên quyển kịch bản nằm trên tủ đầu giường.

        “Quỷ khí thật nặng.” Hạ Diễm nói, “Đây là kịch bản của bộ phim này, tác giả của kịch bản cũng tên là Hạ Thần, đây là một tiểu thuyết kinh dị mà anh ta dựa vào kinh nghiệm sống của mình để sáng tác, cùng tên cùng họ, trùng hợp đến lạ lùng. ”

        Đúng vào lúc này, chị Candy ở ngoài vội vàng gõ cửa, cô kêu lên: “Hạ tiên sinh, Hạ tiên sinh, mau ra ngoài xem, hình như Hạ Thần không được ổn lắm!”

        Hạ Diễm vội vàng mở cửa, Candy nói Hạ Thần vừa mới ngã xuống cửa khách sạn.

        Lúc Hạ Diễm chạy tới, vừa lúc nhìn thấy miệng Hạ Thần sùi bọt mép, hai mắt trắng bệch, không ngừng co giật.

        Hạ Diễm nhỏ một giọt chất lỏng ngưng tụ từ hoa Bỉ ngạn ở Minh giới lên mi tâm Hạ Thần, sau đó vỗ mạnh lên người anh ta.

        Một đám sương mù màu đen hình người bị vỗ bay ra ngoài, nó dùng tốc độ cực nhanh bay ra đi.

        Nếu ác quỷ không có hiện thân thì người bình thường sẽ không nhìn thấy, chỉ có thể cảm nhận được một cơn gió thổi qua, nhưng linh lực của Hạ Diễm đã tăng trưởng không ít, âm dương nhãn lúc linh lúc không, nhưng cậu cũng đã có thể nhìn thấy nguyên hình của quỷ sát kia, đó là một người đàn ông u ám tóc xoăn.

        Ở nơi đám người này không nhìn thấy, Lục Bỉnh Văn vỗ hồn ma người đàn ông kia một chưởng, hắn ta liền bỏ chạy trối chết.

        Hạ Thần nôn mấy lần, người đã gần như sụp đổ, anh ta vội vàng nói: “Vừa rồi có thứ gì đó bay vào cơ thể của tôi, sau đó tôi không biết gì nữa, Hạ thiên sư, mau cứu tôi!”

        Hạ Diễm lấy từ trong túi ra một lá bùa trừ ma, cậu mặc niệm pháp quyết: “Người đến cách tầng giấy, quỷ đến cách ngọn núi, thiên tà lấy không ra, vạn tà lấy không ra, Thái Thượng Lão Quân, nhanh chóng nghe lệnh!”

        Đây là một đạo pháp quyết khác cậu học được từ trong sách cổ, mặc dù không có tính công kích, nhưng có thể hộ thân.

        Ánh mắt Lục Bỉnh Văn dõi theo Hạ Diễm, lại thưởng thức Hạ Diễm nhiều hơn mấy phần.

        Hạ Diễm nói: “Dán cái này lên, nó giống như tấm khiên di động của anh vậy, hồn ma kia sẽ không chạm được vào người anh, anh có thể yên tâm.”

        Lúc này Hạ Thần mới thả lỏng một chút, anh ta nói: “Tôi cũng không biết mình đã làm gì mà hồn ma kia lại hận tôi đến như thế, vừa rồi lúc hắn ta bay vào cơ thể tôi, nó không ngừng nguyền rủa tôi vì đã trộm đồ của nó, tôi không trộm bất cứ thứ gì của ai cả.”

        Đột nhiên Hạ Diễm nghĩ đến tác giả của kịch bản kia cũng tên là “Hạ Thần”, vì vậy cậu đã hỏi người đại diện của Hạ Thần: “Chị ơi, nhân vật chính của kịch bản này tên là Hạ Thần, là bởi vì người viết kịch bản này cũng tên là Hạ Thần, vị Hạ Thần tiên sinh đó hiện tại đang ở đâu?”

        Chị Candy nói: “Biên kịch… Kịch bản này anh ta bán được 38 triệu, nhưng tiền vừa vào tài khoản thì anh ta đã hưng phấn đến mức lên cơn đau tim. Lần này khi bộ phim bắt đầu quay, biên kịch có mặt là phó tổng biên tập. Ai…. Cũng vì anh ta qua đời cho nên hiện tại mọi người trong đoàn làm phim chúng ta đều nói cái tên Hạ Thần không tốt, giống như là bị nguyền rủa vậy.”

        Trong lòng Hạ Diễm đã có vài phần suy đoán, cậu nghĩ thầm, vấn đề có lẽ nằm ở kịch bản kia.

        “Mọi người về nghỉ ngơi trước đi.” Hạ Diễm nói, “Tôi sẽ nhanh chóng giải quyết chuyện này.”

        Cậu lại trở về phòng ngủ của khách sạn tìm cuốn kịch bản kia, cậu nhìn về phía Lục Bỉnh Văn.

        “Anh ơi, quỷ trốn đi đâu rồi?”

        Lục Bỉnh Văn nói: “Không cần lo lắng, lúc người này chết đã bám vào cuốn kịch bản này, kịch bản chính là nguồn quỷ khí của hắn ta, mới vừa rồi hắn ta bị tôi đánh trọng thương, nhất định phải trở về cuốn kịch bản này để dưỡng thân.”

        Hạ Diễm gật gật đầu, Lục Bỉnh Văn nắm tay Hạ Diễm chạm vào cuốn kịch bản, nói: “Hạ Diễm, tập trung tinh thần, tôi dẫn em đi xem quyển sách này.”

        Cũng giống như con người, các đồ vật cũng có ký ức về đồ vật.

        Lục Bỉnh Văn pháp lực thông thiên, hắn mạnh đến mức có thể mang theo Hạ Diễm đi xem quá khứ của cuốn kịch bản.

        Một người đàn ông trung niên có mái tóc xoăn dài, ngày ngày ngồi vào bàn gõ bàn phím viết kịch bản, hắn ta viết xong kiểm tra từng chữ từng từ, vô số đêm ông phải đi ngủ cùng những vì sao.

        Cuối cùng ông cũng đã hoàn thành tác phẩm và chuyển kịch bản cho người bạn thân nhất của mình, người đó là biên tập và cũng là độc giả đầu tiên của ông.

        Biên tập viên của ông nhanh chóng đọc xong kịch bản và nhận ra rằng nó vô cùng hứa hẹn.

        Vì vậy, vào ngày sinh nhật của Tóc Xoăn, người bạn thân nhất của ông đã mang một chiếc bánh kem đến tổ chức sinh nhật, chuốc cho ông say bí tỉ rồi thừa dịp ông không tỉnh táo, lái xe chở ông lên núi, sau đó ném ông vào hồ chứa nước trên núi hoang cho ông chết đuối.

        Nhưng người đàn ông tóc xoăn vừa bị ném xuống nước đã tỉnh lại, ông ta chộp lấy đùi người bạn thân của mình, lại bị bạn thân dùng đá đập vào đầu, mắt cũng bị mù.

        “Người bạn thân nhất” của ông đã cướp kịch bản của ông bằng cách thay đổi tên của nhân vật chính, thay cả tên tác giả rồi bán kịch bản đi với một cái giá trên trời.

        Ngày tiền được chuyển đến tài khoản, hắn ta vì hưng phấn quá độ mà lên cơn đau tim rồi chết, lúc này đã tiến vào luân hồi.

        Người đàn ông tóc xoăn thì hóa thành lệ quỷ đến đòi mạng, ông đi khắp nơi nhưng không tìm được người đó, chỉ có thể theo kịch bản đi tới trường quay, lại bị ma khí ở xung quanh lây nhiễm, thần trí không rõ ràng.

        Ông nghe được người bên ngoài gọi tên diễn viên là Hạ Thần, còn tưởng rằng người đàn ông trộm tác phẩm của mình rồi hại chết mình ở chỗ này, mắt ông lại không thể nhìn, vậy nên chỉ biết bám vào diễn viên Hạ Thần đòi mạng.

        Hạ Diễm khẽ thở dài, cảm thấy tiếc nuối cho vị tiên sinh tóc xoăn này vô cùng.

        Đột nhiên, bên cửa sổ vốn đang nắng chói chang bỗng trở nên ảm đạm, từng luồng quỷ khí từ ngoài cửa sổ tràn vào phòng, oán khí ngập trời đã làm vỡ cửa sổ trong phòng.

        Một bóng người màu đen hướng về phía Hạ Diễm gào thét, quỷ sát mở cái miệng to như chậu máu, để lộ ra răng nanh sắc lạnh, nó kêu gào: “Không ai nhớ tên ta….. “

        Lục Bỉnh Văn chưa kịp hành động thì một con mèo Maine vàng óng từ trong túi Hạ Diễm bay ra, nó càng ngày càng lớn, cuối cùng lớn đến mức căn phòng cũng không chứa được.

        Con mèo lớn màu vàng đó đứng chắn trước mặt Hạ Diễm, nói: “Miêu Miêu ta sẽ không để cho chủ nhân bị ăn thịt!”

Hết chương 19.

Bệnh Mỹ Nhân Và Minh Chủ Cưới Trước Yêu Sau – Chương 19

Ngày đăng: 17 Tháng mười, 2023

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chuyển lên trên