Chương 20: Thích…..
Giữa ban ngày ban mặt mà nhìn thấy con mèo nói chuyện, thật bất ngờ.
Hạ Diễm nhìn chằm chằm con mèo vàng cam siêu cấp to bự trước mắt mình, trông cậu cũng giống một con mèo hình người đang ngơ ngác lắm.
Con mèo vàng cam này trông giống như một con mèo Maine màu vàng cam phóng đại, có vài nhúm lông bay bay trên tai, giống như một con linh miêu anh tuấn. Chẳng qua, Miêu Miêu nhìn thì khí phách đó, nhưng thanh âm nói chuyện lại vô cùng đáng yêu, thậm chí có chút nũng nịu.
Lục Bỉnh Văn nói: “Chúc mừng em đã có thần sứ.”
Trên thế giới này cũng có một vài thiên sư có thiên phú dị bẩm, có thể triệu hoán được thần sứ, nhưng thần sứ có năng lực siêu độ thì cực kỳ hiếm có.
Hạ Diễm có được thần sứ đầu tiên nhanh như vậy, chắc chắn là có duyên với thiên đạo.
Quất miêu siêu bự há miệng cắn quỷ sát vừa giương nanh múa vuốt kia, Hạ Diễm vội vàng nói: “Tiên sinh, ông tìm nhầm người rồi, vị Hạ Thần ông tìm đã qua đời từ lâu rồi, hắn ta đã trộm bản thảo của ông, công đức bị tổn hại nghiêm trọng, không bao lâu đã đột tử, bây giờ hắn ta đã không còn trên thế gian nữa.”
Quỷ Sát vặn vẹo thân thể, nói: “Tôi không tin, nhất định là các người lừa tôi! Tôi sẽ trả thù!”
“Tôi không lừa nông!” Hạ Diễm vội vàng nói, “Xin hãy nói cho tôi biết tên ông, tôi muốn biết tên ông, tôi sẽ giúp ông sửa lại tên tác giả, sẽ viết tên ông trên kịch bản, ông yên tâm, chắc chắn tôi nói được làm được.”
Quỷ Sát nghe được câu này thì đột nhiên không giãy dụa nữa, sát khí khiến sắc mặt ông xanh biếc cũng chậm rãi lui xuống, khôi phục lại trạng thái hồn ma bình thường.
Đáp ứng tâm nguyện của hồn ma quả thật là một cách giúp họ siêu sinh.
Ông lẩm bẩm: “Tôi tên là Tả Thanh Sơn, xin hãy để bút danh của tôi lên tác phẩm. Bút danh của tôi là Thanh Sơn Chi Nham.”
Hạ Diễm gật đầu, lại ngầm niệm tâm pháp siêu độ cho ông, nhưng một giây sau, con Maine màu vàng cam siêu bự này đã nuốt quỷ sát vào trong bụng.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, Hạ Diễm trầm mặc nhìn con mèo siêu to khổng lồ đang “meo meo” trước mặt như làm nũng.
Hạ Diễm đang sợ mèo ăn tầm bậy hỏng bụng thì nó xoay người nấc một cái, có đốm sáng trắng nhỏ bay ra khỏi thân thể con mèo.
Mà ngay khoảnh khắc đốm trắng đó bay ra, Lục Bỉnh Văn mơ hồ cảm nhận được một chút khí tức của đại ma, nhưng khí tức kia quá nhạt, rất nhanh đã biến mất.
Con mèo vàng cam vừa rồi còn siêu to khổng lồ, bây giờ đã biến thành một con mèo nhỏ chỉ lớn hơn bàn tay một chút, mèo con nhảy lên bàn tay Hạ Diễm, nói: “Chủ nhân, mau khen tôi, mau khen tôi đi!”
Mặc dù thần sứ Mao Tiểu Hắc của Lục Bỉnh Văn cũng là miêu linh, nhưng tính công kích của Mao Tiểu Hắc tương đối mạnh, còn Miêu Linh của Hạ Diễm lại là một con miêu linh siêu độ, rõ ràng là hoạt bát hơn nhiều.
Hạ Diễm hôn mèo con một cái, nói: “Miêu Miêu thật giỏi!”
Mèo con được hôn vui ngất ngây, không ngừng cọ vào lòng bàn tay Hạ Diễm.
Hạ Diễm cẩn thận dùng ngón tay sờ sờ bụng Tiểu Quất miêu, sau đó cong mắt nhìn về phía Lục Bỉnh Văn nói: “Anh ơi, nhìn kìa, thật đáng yêu!”
Lục Bỉnh Văn chưa bao giờ được nhân loại chia sẻ niềm vui, nhưng giờ phút này ánh mắt Hạ Diễm nhìn hắn sáng hơn vừa rồi, hắn nhịn không được đến gần Hạ Diễm hơn, nhìn cậu chơi với mèo.
“Em có thể đặt tên cho nó.” Lục Bỉnh Văn nói, “Sau này khi triệu hoán thần sứ, nhất định phải gọi tên nó. Điều này rất quan trọng.”
Hạ Diễm gật gật đầu, nhìn con mèo nhỏ màu cam, nói: “Vậy gọi mày là… Mao Tiểu Quất đi.”
Mèo con gật gật đầu, thân thể ấm áp như kẹo bông mềm.
Hạ Diễm nói: “Nó sẽ lớn lên chứ? Nó sẽ giống như Mao Tiểu Hắc, đúng không?”
“Ừ, nhưng nó có thể lớn bao nhiêu thì phải xem chủ nhân có thể cung cấp cho nó bao nhiêu linh lực.”
Trong khách sạn hỗn độn, mảnh thủy tinh vỡ văng tung tóe khắp nơi, vật dụng trong khách sạn cũng trở nên khá lộn xộn.
Rõ ràng không phải là cảnh sắc đẹp đẽ gì, nhưng Hạ Diễm đứng ở giữa gian phòng lộn xộn đó lại khiến cho mọi thứ bỗng trở nên sinh động.
Cậu giống như một đóa hoa xinh đẹp nở rộ trên vách núi, rõ ràng là lung lay sắp đổ, nhưng rồi lại ngoan cường lớn lên, mở ra cánh hoa đón ánh nắng mặt trời rực rỡ.
Có hạt thủy tinh nho nhỏ lăn từ góc tường đến bên chân Hạ Diễm, Hạ Diễm nhặt hạt thủy tinh lên, cậu híp mắt nhìn ánh trời mặt trời rực rỡ bên ngoài cửa sổ xuyên qua hạt thủy tinh, sau đó lại đưa hạt thủy tinh cho Miêu Miêu chơi.
Cậu bỏ mèo con vào túi áo sơ mi của mình, Lục Bỉnh Văn dạy cho Hạ Diễm một pháp quyết, vừa niệm xong pháp quyết thì Tiểu Quất miêu cũng biến mất, nó biến thành một cái mặt dây chuyền nhỏ treo trên vòng tay bạch ngọc châu của cậu.
Mặt dây chuyền mèo con lắc lư trên chuỗi ngọc châu giá trị liên thành, Hạ Diễm nhìn chằm chằm mặt dây chuyền mèo vài giây, sau đó nhẹ giọng nói: “Thật thần kỳ.”
Đơn hàng này Hạ Diễm nhận được thù lao 2 triệu, 2000 điểm công đức và thần sứ đầu tiên của mình, cùng với vô số lời khen ngợi từ nhân viên đoàn làm phim.
“Thật sự là cảm ơn cậu nhiều lắm, cảm ơn cậu!” Chị Candy cầm tay Hạ Diễm, “Hạ thiên sư, chúng ta có cần phải chú ý gì nữa không?”
“Có!” Hạ Diễm kể cho Candy nghe về chuyện kịch bản, “Mọi người phải sửa lại tên tác giả kịch bản này, biên kịch Thanh Sơn Chi Nham, tên thật là Tả Thanh Sơn, ông đã mất tích một năm rưỡi rồi, hiện thi thể của ông vẫn còn ở hồ chứa nước Long Quyển Sơn, ông ấy bị biên tập Hạ Thần của mình hại chết. Tâm nguyện cuối cùng của ông là hy vọng tác phẩm của mình có thể sửa lại đúng tên tác giả, tên của nam chính trong tác phẩm cũng đổi thành Tả Thanh Sơn.”
“Được, chúng tôi sẽ nhờ đội ngũ pháp vụ theo dõi chuyện này.” Candy thở dài, “Thì ra mọi chuyện là như vậy, hai….. ”
Sau khi Hạ Thần được giải thoát khỏi những chuyện linh dị này, rốt cục trên mặt anh ta cũng xuất hiện ý cười, kỳ thật anh ta cũng không lớn hơn so với Hạ Diễm bao nhiêu, khi cười rộ lên cũng có vài phần ngây ngô của thiếu niên mới lớn.
Anh ta nói: “Hạ thiên sư, tôi có thể thêm wechat của cậu không?” Sau này nếu bạn bè tôi có nhu cầu, tôi sẽ giới thiệu bọn họ đến tìm cậu.”
Hạ Diễm thầm nghĩ, nhu cầu huyền học trong giới giải trí chắc là có rất nhiều khách hàng, đó là một nhóm khách hàng khổng lồ lại nhiều tiền, vậy cho nên cậu đã vui vẻ đồng ý.
Địa điểm quay phim của đoàn làm phim nằm ở vùng ngoại ô, Hạ Thần chạy tới cửa hàng Starbucks gần đó, tự mình mua đồ uống và bánh ngọt cho Hạ Diễm, lại nói muốn tự mình lái xe đưa cậu về đại học T.
“Không cần đâu, tôi đi tàu điện ngầm về cũng nhanh lắm.” Hạ Diễm liên tục xua tay, “Thời gian không còn sớm, tôi đi trước.”
Hạ Thần nói: “Được! Vậy khi nào cậu có thời gian thì đến chơi nhé.”
Hạ Diễm phất phất tay với các nhân viên trong đoàn làm phim, thấy Lục Bỉnh Văn không có ở đây, cậu liền đi tới cửa hàng Starbucks mua một tách cà phê, sau đó ngoan ngoãn ngồi trên ghế dài bên cạnh khách sạn chờ Lục Bỉnh Văn xuất hiện.
Chưa đến mười giây sau, Lục Bỉnh Văn đã xuất hiện bên cạnh cậu, hắn cũng ngồi xuống băng ghế dài cùng cậu.
Hạ Diễm liền đưa ly cà phê nóng trong tay cho Lục Bỉnh Văn, nói: “Cho anh nè, cà phê anh thích nhất đó.”
Trái tim lạnh giá của Lục Bỉnh Văn bỗng như bị móng vuốt mèo cào một cái, nhưng hắn lại không biết loại tình cảm mới mẻ này rốt cuộc là cái gì.
Lục Bỉnh Văn nhận lấy cà phê, hắn cau mày suy nghĩ vài giây rồi mới hỏi Hạ Diễm: “Nhân loại các cậu thường làm một việc gì đó, chính là thích, đúng không?”
“Không phải, thường xuyên làm một việc cũng có thể là chuyện đáng ghét.” Hạ Diễm lắc đầu, “Thích là kiềm lòng không được.”
“Cái gì?”
“Ừm, kiềm lòng không được đi làm một chuyện gì đó sẽ mang lại hạnh phúc. Giống như tôi nè, tôi không thể kiềm lòng được chạy đi mua trang phục trong game, khi mua được rồi sẽ cảm thấy rất hạnh phúc.” Hạ Diễm kiên nhẫn giải thích cho Lục Bỉnh Văn, lại tò mò hỏi, “Quỷ….. Không có cảm giác thích sao?”
Hạ Diễm uống vài ngụm sô cô la nóng, nghĩ thầm, mình và một con quỷ đi nói chuyện thích, hình như có chút kỳ quái.
Phật đã nói, người chết như đèn tắt, sau khi chết sẽ tiến vào thế giới cực lạc, không buồn không vui, không giận dữ, không ưu phiền.
Nhưng ma quỷ cũng không phải là trạng thái mà con người phải trải qua sau khi chết, ngoại trừ lệ quỷ bị oán khí thao túng, hẳn là hồn ma nào cũng đều có tình cảm của mình chứ? Đúng không?
Lục Bỉnh Văn chưa từng làm người. Hắn là thiên địa vạn quỷ chi tông, mấy ngàn năm qua vẫn có thể nói là đạm mạc, chưa bao giờ có bất cứ điều gì liên quan đến bất kỳ ai.
Hắn đã tồn tại quá lâu, lại thấy quá nhiều chuyện vui buồn hợp tan ở nhân gian, hầu hết mọi thứ trên thế giới này đối với hắn chỉ là “thói quen”.
Nhưng giờ phút này, hắn cầm ly cà phê trong tay thấp giọng nói: “Có lẽ.”
Có cơn gió thổi qua bên hồ, khiến mặt hồ lăn tăn gợn sóng.
Lục Bỉnh Văn nói: “Hạ Diễm, về nhà đi.”
Anh nói xong, đặt bàn tay mình lên mu bàn tay Hạ Diễm, sau đó dịu dàng nắm tay cậu, kéo cậu vào lòng mình.
Tai Hạ Diễm ửng đỏ, nói: “Hả? Về nhà?”
Cậu còn chưa hoàn hồn, Lục Bỉnh Văn đã ôm cậu xoay chiếc ô đen, dịch chuyển trở về căn hộ ở trung tâm thành phố.
Hạ Diễm được Lục Bỉnh Văn đặt lên sô pha trong phòng khách, cậu nhìn khung cảnh xung quanh, nói: “Thì ra còn có thể làm như vậy!”
Lu Bingwen nói: “Ừ, tàu điện ngầm quá chậm.”
Hạ Diễm cảm thấy dịch chuyển rất ngầu, liền hỏi: “Tôi có thể học dịch chuyển được không?”
Lục Bỉnh Văn đã vào bếp rửa tay nấu canh cho vợ, hắn trả lời: “Không thể.”
Hạ Diễm đáp một tiếng, yên lặng đánh dấu ngày sinh nhật của Mao Tiểu Quất vào điện thoại, sau đó bắt đầu lên diễn đàn Thiên Sư dạo một vòng.
【 Tiêu đề hôm nay ở trên diễn đàn thiên sư là 】: Quỷ Sát oán khí ngút trời không nói đạo lý của đoàn làm phim “Tiểu thuyết gia kinh dị” đã được siêu độ rồi?! Như thế cũng có thể siêu độ được? Vị thiên sư nào đã làm điều đó vậy?
[Tôi nghe người của đoàn làm phim nói, vị sư phụ đó là một thanh niên? Đúng là hậu sinh khả úy mà.】
【 Trừ ma quỷ thì không nói, nhưng siêu độ quỷ sát thì cho dù có là thiên sư cấp S cũng khó mà làm được.】
[Hình như đó là một công ty mới mở, tên là… Văn phòng siêu nhiên Bỉ Ngạn? Tôi có một người quen đã đến đoàn làm phim kia trừ tà nhưng thất bại, sau đó nghe nói đến cái tên như vậy.】
[Văn phòng siêu nhiên Bỉ Ngạn? Chưa từng nghe nói qua, cụ thể là của vị thiên sư nào vậy?】
Hạ Diễm suy nghĩ một lát, khí thế hừng hực dâng cao.
Cậu đăng ký một tài khoản, trực tiếp dán một đường link tuyển dụng của công ty lên trang này, còn cho chạy quảng cáo.
【Miêu Miêu Ác Ma mua mặt nạ: Xin chào mọi người! Văn phòng siêu nhiên Bỉ Ngạn đang tìm kiếm thiên sư cấp A trở lên gia nhập công ty, không giới hạn tuổi tác, không giới hạn giới tính, lương cơ bản một triệu một tháng, mỗi đơn hàng được chia bảy ba, mời người có ý định liên hệ số điện thoại 139-xxxx-0001, ưu tiên thiên sư ở thành phố B】
[Lừa đảo à? Quản trị viên, làm ơn xóa bài đăng đi, trông giống như lừa đảo vậy!】
[Miêu Miêu Ác Ma mua mặt nạ: Thật sự không phải lừa đảo mà.]
【Khi tuyển dụng chúng ta đều phải nói rõ sư phụ đến từ môn phái nào, tu đạo pháp gì, chứng chỉ thiên sư đến mấy cấp? Nếu không phải là lừa đảo thì phải nói rõ ràng!】
Hạ Diễm có chút ảo não thở dài, thầm nghĩ, tôi học online và từ ông chồng lệ quỷ của mình, các người có hỏi tôi cũng không có cách nào trả lời rõ ràng được.
Cậu buông điện thoại xuống, đứng dậy đi vào bếp giúp chồng nấu ăn.
Cậu không biết nấu cơm, nhưng giúp Lục Bỉnh Văn rửa rau thì không thành vấn đề.
Nhưng khi cậu đi vào phòng bếp mới phát hiện Lục Bỉnh Văn đang ngồi trên ghế, dùng linh lực khống chế nồi niêu xoong chảo tự động nấu nướng, chén, đĩa trong phòng bếp đều lơ lửng giữa không trung, nhìn qua giống như ma pháp vậy, chưa đến mấy phút đã nấu xong một bàn thức ăn phong phú, trong đó có món cá sốt chanh mà Hạ Diễm thích.
Hạ Diễm nhỏ giọng cảm khái, nói: “Thật lợi hại.”
Lục Bỉnh Văn gật đầu, nói: “Ăn nhiều một chút để tăng cường thể lực.”
Hạ Diễm ngoan ngoãn cầm chén xới cơm, vừa múc cơm xong lại đột nhiên ý thức được, hình như lão quỷ kia đang âm thầm nhắc nhở cậu, lát nữa phải song tu.
Bàn tay bê chén cơm khựng lại vài giây, Lục Bỉnh Văn cười khẽ, nói: “Diễm Diễm của chúng ta thật thông minh.”
Hạ Diễm: …… Kỳ thật cậu cũng không muốn thông minh như vậy đâu, nhưng không hiểu vì sao lần nào cậu cũng đều có thể đoán chính xác như vậy chứ?
Hết chương 20.