Bệnh Mỹ Nhân Và Minh Chủ Cưới Trước Yêu Sau – Chương 83

Chương 83: Bệnh Mỹ Nhân Bái Sư….. (Bắt Côn Trùng)

 

    Triệu đạo trưởng nghe Hạ Diễm nói như vậy thì quay đầu nhìn Lục Bỉnh Văn ở bên cạnh.

        Ông nhìn chằm chằm Lục Bỉnh Văn một lúc thật lâu, biểu tình trên mặt cũng dần dần trở nên nghi hoặc, sau đó thấp giọng thì thầm với Lưu lão đạo, ông nói: “….. Tôi không biết mình có nhìn nhầm không, bạn học cũ à, ông có biết lai lịch của Lục tiên sinh không?”

        Lưu lão đạo vuốt râu, nói: “Lão Triệu, thiên sư có năng lực siêu độ đối với những chuyện này hẳn là phải đặc biệt mẫn cảm chứ, ông phải tin tưởng trực giác của bản thân mình.”

        Lúc này Triệu đạo trưởng mới cẩn thận hỏi: “Lục tiên sinh, cậu là người ở dương gian à?”

        Lục Bỉnh Văn nhướng mày, nói: “Tôi không phải người ở dương gian, nhưng sau khi cưới vợ thì tôi thường trú ở dương gian.”

        Triệu đạo trưởng cũng không quá kinh ngạc, đối với việc Hạ Diễm nhận quỷ làm sư phụ cũng không cảm thấy có gì bất thường. Nhưng Đại Kim và Tiểu Kim đang uống nước ở một bên thì đồng loạt phun nước, trông hai người đó chẳng khác nào như hai cái đài phun nước hình người, vẻ mặt viết rất rõ mấy chữ ‘không thể tưởng tượng nổi’.

        Lưu lão đạo liếc mắt nhìn hai đồ đệ nhà mình một cái rồi thở dài, ông nói: “Trách tôi, trách tôi, tôi vẫn chưa nói với hai đứa nó.”

        Triệu đạo trưởng nhìn về phía chiếc nhẫn ngọc trên tay Lục Bỉnh Văn và Hạ Diễm, lúc này mới ý thức được, một người một quỷ trước mặt ông đã kết minh hôn, ông chớp mắt, nói: “….. Ồ, chúc hai cậu hôn nhân hạnh phúc.”

        Từ thời còn là sinh viên Triệu đạo trưởng đã rất khác người, lời ông nói khiến Hạ Diễm bật cười thành tiếng, cậu giải thích: “Triệu đạo trưởng, tiên sinh nhà tôi quả thật không phải người ở dương gian, nhưng mà anh ấy đối xử với tôi rất tốt, cũng sẽ không làm tổn thương ai, anh ấy…. Là một quỷ sai ở Minh phủ.”

        “Quỷ sai?” Đại Kim hoảng sợ nói, “Lục ca, thật hay đùa vậy? Đừng làm chúng tôi sợ.”

 Lục Bỉnh Văn nhướng mày nhìn về phía hai anh em nhà này, hắn nói: “Giả đó, nhưng tối nay sẽ ăn hai người các cậu.”

        Đại Kim và Tiểu Kim im lặng đứng nép vào tường, vì quá khẩn trương nên tay của Đại Kim thậm chí còn dán chặt vào mép quần.

Hạ Diễm bật cười thành tiếng, cậu nhớ tới lúc mình mới kết hôn cũng thường xuyên bị Lục Bỉnh Văn hù như vậy, lão quỷ này thích đùa ác như vậy đó.

        Triệu đạo trưởng và Lưu đạo trưởng đưa mắt nhìn nhau một cái, ông nói: “Trên thế giới này người có thiên phú siêu độ quá ít, đã nhiều năm rồi tôi không thu được đồ đệ nào, mấy năm nay ngoại trừ làm chút buôn bán nhỏ, tôi còn bán các khóa học siêu độ online trên mạng…..”

        “Ngài còn bán các khóa học trực tuyến à?” Hạ Diễm kinh ngạc nói, “Kỳ thật tu vi của tôi một nửa là Lục tiên sinh dạy, nửa còn lại là xem siêu độ trực tuyến rồi tự học, ngài nhìn xem…… Pháp thuật siêu độ của tôi đều học theo vị đạo trưởng nói nhiều này.”

        Hạ Diễm tùy tiện mở một tiết học siêu độ mà mình từng học cho Triệu đạo trưởng xem, Triệu đạo trưởng vươn ngón tay run rẩy ra chỉ vào người trên màn hình nói: “Người này…..”

        Hạ Diễm khó hiểu hỏi, “Người này làm sao?”

        “Người này chính là tôi! Đây là tôi của ba năm trước, khi đó tôi gầy hơn bây giờ năm mươi cân, tóc tôi cũng bạc ít, hai năm nay mới bắt đầu nhuộm tóc đen, nhưng người đó thực sự đúng là tôi.” Triệu đạo trưởng nói, “Người đến tuổi trung niên thì bắt đầu phát phì, cũng do tôi ở Anh toàn ăn những món chiên rán. Thảo nào, chẳng trách vừa rồi tôi nhìn thấy phương thức vận khí của cậu rất quen thuộc, thì ra là nửa đồ đệ của tôi!”

        Hạ Diễm cũng không ngờ mình và Triệu đạo trưởng lại có duyên như vậy, cậu cẩn thận nhìn một chút, ngũ quan của thầy giáo trên mạng quả thật có vài phần tương tự với Triệu đạo trưởng, chỉ là bây giờ mặt Triệu lão đạo đã mập lên, vậy nên cậu mới không nhận ra.

        “Không sai.” Lục Bỉnh Văn nhìn Hạ Diễm, “Lớp học trực tuyến này là anh tùy tiện tải về từ trên diễn đàn Thiên Sư, lúc ấy đang đứng đầu danh sách đề cử, anh thấy bình luận bên dưới đều nói rất tốt, vậy nên đã gửi cho em. Không ngờ chúng ta còn có duyên với Triệu đạo trưởng như vậy.” Lục Bỉnh Văn nói, “Bây giờ nghiên cứu sinh ở các trường đại học ở nhân gian cũng có thầy hướng dẫn chính và thầy hướng dẫn phụ, mặc dù tôi có thể dạy Hạ Diễm cách sử dụng linh lực, nhưng đối với việc vận chuyển đạo pháp của nhân loại thì lại không biết nhiều, Triệu đạo trưởng cố ý thu đồ đệ, đó là vinh hạnh của Diễm Diễm. Không biết khi nào đạo trưởng mới có thời gian giảng dạy?”

        Thấy Lục Bỉnh Văn nói như vậy, Hạ Diễm cũng ngước mắt lên chờ mong nhìn về phía Triệu đạo trưởng, cậu nói: “Vậy….. Nếu như Triệu đạo trưởng không ngại xuất thân và con đường tôi đi, nguyện ý thu tôi làm đồ đệ, đó là vinh hạnh của tôi.”

        “Được được được…..” Triệu đạo trưởng vui vẻ nói, “Tôi cũng rất vui khi nhận một tiểu thiên tài hiếm thấy như cậu làm đồ đệ, mùa đông này tôi dự định sẽ ở lại trong nước, đệ tử ngoan, cậu còn đang học đại học đúng không? Có tiện đến thành phố H nghỉ đông không?”

        “Thuận tiện mà, tôi sẽ phụ trách việc đưa đón Hạ Diễm đi học.” Lục Bỉnh Văn nói, “Nếu Hạ Diễm và Triệu tiên sinh đã có duyên thầy trò, vậy sau này công ty Bỉ Ngạn của chúng ta cũng có thể hợp tác với đệ tử của Triệu thị Huyền Môn rồi, ngoại trừ bán hàng hóa của Triệu thị Huyền Môn ra, nếu ‘ngài’ có đồ đệ nào xuất sư muốn đến công ty chúng tôi làm việc, chúng tôi sẽ trả lương cao cho bọn họ, lúc nào cũng hoan nghênh mọi người.”

        Hạ Diễm gật gật đầu, cậu nghĩ Triệu thị Huyền Môn có một đám sư huynh sư đệ biết siêu độ, nếu có thể nhét đệ tử Triệu thị vào dưới trướng, vậy công đức của cậu có thể kiếm được không ít.

        Chuyến đi này không uổng công chút nào!

        Lục Bỉnh Văn từ hư không biến ra một con cóc vàng, hắn đặt con cóc vào trong tay Triệu đạo trưởng, nói: “Triệu đạo trưởng, đây là lễ bái sư của phu nhân tôi, xin hãy nhận cho em ấy vui.”

        “Ồ, đây là bảo vật trấn trạch, lão đạo sẽ không khách khí.” Triệu đạo trưởng nâng bảo vật hiếm thấy trên thế gian này lên nhìn một chút, sau đó nói, “Chẳng lẽ ngài là……”

        Lục Bỉnh Văn giơ một ngón tay lên, nhẹ nhàng đặt lên môi. Mà Hạ Diễm bên cạnh hắn lại nở nụ cười có chút ngượng ngùng, gọi: “Sư phụ.”

        “Ừ….” Triệu lão đạo vô cùng kích động, “Đệ tử ngoan!”

        Đại Kim và Tiểu Kim vẫn còn đang đứng nép người vào góc tường, hai người đồng thời bị ánh vàng trên con cóc làm cho lóa mắt, cả hai nhìn chằm chằm vào con cóc kia, Tiểu Kim thấp giọng nói: “Lục ca nhà chúng ta là một con ma siêu giàu, xem đi, ở bên kia muốn cưới vợ đẹp cũng phải có tài lực mới được.”

        “Lục ca nhà chúng ta là quỷ trâu bò nhất trần đời.” Đại Kim nói, “Em xem đi, vừa rồi anh ấy còn dám xuống lầu gặp Hội trưởng Nguyễn nữa mà, thật trâu bò.”

Lúc này, đại đệ tử của Triệu đạo trưởng ở bên ngoài cửa nhẹ giọng gọi ông một tiếng, “Sư phụ.”, Triệu đạo trưởng đi qua thì thầm với anh ta một câu.

        Vài giây sau, ông quay đầu lại nói với Hạ Diễm: “Đạo trưởng Nhạc Thị Huyền Môn vừa mới tới, Hội trưởng Nguyễn bảo tôi đi gặp Nhạc Hành Chỉ, khi xong việc tôi sẽ liên lạc lại với cậu sau. Lại nói tiếp, tôi, Nhạc Hành Chỉ và Hội trưởng Nguyễn nhiều năm nay bất hòa với nhau về quan điểm xua ma đuổi quỷ. Ông ta thấy quỷ là giết, chê tôi lắm chuyện bày vẽ siêu độ này nọ, tôi thì lại cảm thấy ông ta quá cực đoan, lười xen vào chuyện của ông ta. Mấy năm gần đây tôi thường sống ở nước ngoài, rất ít khi tham dự vào chuyện của Hiệp Hội Thiên Sư, lần này trở về là muốn nhìn xem, rốt cuộc thì Hiệp Hội Thiên Sư ở trong nước phát triển thành bộ dáng gì.”

        Hạ Diễm gật gật đầu, tự mình tiễn Triệu đạo trưởng đi. Chờ cậu trở về, hai người ở góc tường vẫn còn ngơ ngác đứng đó. Hạ Diễm ngước mắt lên, nói: “Hai cậu vẫn còn sợ à?”

        Hai anh em Đại Kim di chuyển thân thể như cua đi về phía Lục Bỉnh Văn và Hạ Diễm, mặt Lục Bỉnh Văn không chút biểu cảm nhìn hai người bọn họ, hai anh em lập tức chạy tới trước mặt Hạ Diễm đứng im tại chỗ.

        Đại Kim tò mò hỏi: “Lục ca, Minh Giới thật sự có mười tám tầng địa ngục à?”

        “Cái gì, cậu muốn trải nghiệm à?” Lục Bỉnh Văn nhìn cậu ta nói, “Vậy tôi có thể cho cậu đi cửa sau, trực tiếp đưa cậu xuống tầng mười tám trải nghiệm chảo dầu nóng luôn.”

        “Không không không…..” Đại Kim nói, “Hai bọn tôi thấy anh không sợ bất kỳ thiên sư nào, đúng là rất trâu bò, nói không chừng anh còn là quan to nữa đó!

        Hạ Diễm cười khẽ, nụ cười của cậu rất đáng yêu, cậu thấp giọng nói với Lục Bỉnh Văn: “Anh à, anh đừng trêu chọc hai người bọn họ nữa.”

        Cậu đưa ipad của mình cho hai anh em Đại Kim, nói: “Tối nay mời Triệu đạo trưởng ăn cơm, hai cậu chọn một nhà hàng mình thích đi.”

        Lúc này, Lục Bỉnh Văn đứng từ trên cao nhìn xuống phòng khách quý của tứ đại trưởng lão Huyền Môn ở lầu một, bốn vị đạo trưởng hôm nay tới ba vị, Úc Chi thay sư phụ của mình ngồi trên khán đài, hắn ta đang nói chuyện rất vui vẻ với Hội trưởng Nguyễn.

        Lục Bỉnh Văn rũ mắt nhìn xuống, vừa lúc đối diện với ánh mắt của Nguyễn Phong Trần.

        Biểu tình của Lục Bỉnh Văn vẫn không đổi, hắn khẽ giơ tay lên, những mảnh thủy tinh vỡ vụn vừa rồi từ từ ghép lại với nhau từng chút một, chưa đến năm giây, cửa kính đã trở lại hình dáng ban đầu.

<< Truyện được edit và đăng tại website Audionhaco.com và kênh Youtube Nhà cỏ cất truyện. >>

        Tất nhiên đó không phải là pháp thuật mà người bình thường có thể làm được, Nguyễn Phong Trần nhíu mày nhìn Lục Bỉnh Văn, Lục Bỉnh Văn cũng nhìn thẳng vào mặt ông ta, giống như đang âm thầm uy hiếp vậy.

        “Đêm nay trời gió lạnh, phải chú ý giữ ấm.” Lục Bỉnh Văn ôm eo Hạ Diễm ngồi trở lại sô pha một lần nữa, cho Hạ Diễm uống chút nước nóng, “Lạnh không?”

        “Không đâu.” Hạ Diễm đút cho Lục Bỉnh Văn ăn một miếng khoai tây chiên, “Khoai tây chiên vị dưa chuột rất ngon.”

        Trong lúc nói chuyện, đệ tử Nguyễn thị dưới lầu đã có một người vượt qua kỳ thi cấp S1. Hắn ta đã khống chế được lệ quỷ, trong sân không ngừng truyền đến tiếng hoan hô khen ngợi, rất giống trận đấu hắc quyền.

        Nhưng Hạ Diễm cũng không nhàn rỗi, khi người dưới lầu thi đấu xong đã là chín giờ rưỡi tối, Hạ Diễm thấy người của hiệp hội Thiên Sư lại nhốt lệ quỷ ngã xuống đất kia vào lồng sắt một lần nữa, cậu đã lén niệm chú siêu độ cho lệ quỷ nọ, lại tích thêm chút công đức cho mình.

        Mặc dù không biết khi nào thiên đạo cho mình phi thăng, nhưng ngày nào Diễm Diễm cũng cố gắng tích góp công đức, giúp những lệ quỷ bồi hồi ở nhân gian thoát khỏi khốn cảnh vô biên này.

        Khi kỳ thi diễn ra, diễn đàn thiên sư cũng trở nên náo nhiệt.

        【Bà nó, không biết có phải tôi nhìn lầm hay không, nhưng hình như Hạ thiên sư đã siêu độ cho lệ quỷ kia rồi.】

        【Ngày mai Úc Chi sẽ thi cấp S2, các huynh đệ đã thấy chưa? Hôm nay hắn ta thay Trương đạo trưởng ngồi trên khán đài, đã ngồi ngang hàng cùng với ba vị trưởng lão Huyền Môn rồi. Hắn ta là người kế nhiệm Trương đạo trưởng à? 】

        【Nghe nói thân thể Trương đạo trưởng đã rất yếu, nhưng đại sư huynh của Úc Chi cũng rất ưu tú, hai người đều là ứng cử viên sáng giá cho vị trí quan chủ mới của đạo quan, ngày mai hai người bọn họ sẽ tham gia cuộc thi cấp S2, chúng ta xem thử ai lợi hại hơn.】

        [Hạ Diễm thật sự không tham gia cuộc thi à? Tôi cảm thấy với trình độ của cậu ấy thì cấp S3 cũng có thể thi được! 】

        【Nhảm nhí, tôi cảm thấy cấp A3 cậu ta cũng không qua nổi, cậu ta cũng giống như Triệu đạo trưởng, chỉ biết siêu độ, không có năng lực chống lại lệ quỷ, căn bản đánh không lại Úc Chi và Lý Hải Triều. 】

        [Nhưng mà….. Nói mới nhớ, rốt cuộc thì bạn trai của Hạ Diễm là ai? Có người nào thấy anh ta ra tay không? 】

        【Tôi nghe nói hắn ta không phải người, mà là quỷ, sau khi Hạ Diễm kết hôn với hắn ta mới mở công ty…. Nói không chừng là người với quỷ cấu kết với nhau, hai người cùng nhau tu luyện yêu pháp, không biết sau lưng đã làm bao nhiêu chuyện hại người rồi…..”

        Mười giờ tối, Hạ Diễm, Lục Bỉnh Văn và mấy người Triệu đạo trưởng, Lưu đạo trưởng cùng nhau rời khỏi hội trường thi đấu, thành phố B đổ xuống một trận tuyết lớn, những bông tuyết giống như lông ngỗng rơi trên má Hạ Diễm, nhưng làn da của cậu trông còn trắng hơn cả tuyết.

        Lý Hải Triều đứng cách đó không xa đi ra, anh ta nói: “Hạ thiên sư, hay là chúng ta cùng nhau dùng bữa đi.”

        Hạ Diễm từ chối, Lý Hải Triều đưa cho cậu một túi quà bình an được đóng gói tinh xảo, nói: “Hạ Diễm, hôm nay đấu trường hỗn loạn như vậy là tôi thất trách, cảm ơn mọi người.”

        “Chuyện nhỏ mà, Lý tổ trưởng không cần để tâm đâu.” Hạ Diễm suy tư vài giây rồi lấy một quả táo từ trong túi quà của Lý Hải Triều ra, cậu mỉm cười nói, “Tổ trưởng Lý, cám ơn quả táo của anh, tôi lấy một quả là được rồi.”

        “Vậy……” Lý Hải Triều gãi gãi đầu, “Các vị, gặp lại sau nhé.”

Từ đầu đến cuối, hội trưởng Nguyễn ngạo mạn vẫn không xuất hiện trước mặt đám người Hạ Diễm nữa. Đại Kim đi theo phía sau Hạ Diễm, lẩm bẩm: “Ông chủ, tôi cũng muốn ăn táo.”

        “Lát nữa mua cho cậu.” Hạ Diễm ngước mắt lên nói, “Công ty Bỉ Ngạn chúng ta không thiếu túi táo đó.”

Lục Bỉnh Văn khẽ nhếch khóe miệng, càng thích tác phong làm việc của Hạ Diễm hơn.

        Chờ đi xa một chút, Lục Bỉnh Văn mới kéo tay Hạ Diễm, thấp giọng nói: “Thằng nhóc kia sao lại chọn đêm Giáng sinh tặng táo cho em, cậu ta có ý gì?”

        Hạ Diễm bẻ quả táo trong tay thành hai nửa, chia cho Lục Bỉnh Văn một nửa, cậu nói: “Này, vợ cho chồng nửa quả, đừng ghen.”

        Hình như Lục Bỉnh Văn cảm thấy cách xưng hô này của Hạ Diễm rất đáng yêu, hắn đang định trêu chọc Hạ Diễm một chút thì lại thấy cậu chạy đến chỗ máy cân đo trước cửa hàng Ếch Trâu gần đó, trên máy đo có ghi “Giảm 50% cho nam giới cao hơn một mét tám.”

        Triệu đạo trưởng và Lưu đạo trưởng ở một bên cắn hạt dưa nhìn đôi trẻ yêu đương ngọt ngào, Đại Kim và Tiểu Kim cười hì hì, nói: “Ông chủ như vậy thật đáng yêu, mười chín tuổi còn muốn cao thêm nữa.”

        “Các cậu không được nhìn tôi.” Hạ Diễm nói, “Đại Kim Tiểu Kim, các cậu dẫn hai vị đạo trưởng đi trước đi.”

        Hạ Diễm bướng bỉnh đứng bất động dưới máy đo, không nhụt chí dù chỉ một chút, mãi cho đến khi dụng cụ đo đụng phải đầu cậu, lúc này cậu mới cử động thân thể.

        Lục Bỉnh Văn đi theo, hắn nhìn Hạ Diễm, nói: “Vợ à, sau khi kết hôn có lớn hơn không?”

 Hạ Diễm gật gật đầu, thầm nghĩ mình là 179,5 cm, còn 0,5 cm nữa là được một mét tám. Nửa năm nay cậu không chỉ tập thể dục thường xuyên, mà còn kiên trì uống sữa, còn ăn rất nhiều đồ ăn ngon…… Nhưng một giọng nữ vô tình tàn nhẫn trên máy đo lại vang lên: “Chiều cao 178 cm.” Hạ Diễm sửng sốt, trong lúc nhất thời bi thương gần như tràn ra khỏi hốc mắt.

        Lục Bỉnh Văn thấy Hạ Diễm buồn muốn chết, hồn cũng sắp bay đi luôn rồi, hắn khẽ cười ôm cậu từ trên dụng cụ đo xuống, nói: “Ừ, máy móc không chính xác.”

        Hạ Diễm vô cùng cao ngạo nhìn cái máy kia một cái, cậu nói: “Chắc chắn là không chính xác!”

        Lục Bỉnh Văn nhếch khóe miệng, nói: “Có lẽ nào máy móc không được chính xác?”

        Hạ Diễm u oán nhìn lão quỷ nhà mình một cái, cậu nói: “À, song tu sẽ ảnh hưởng đến sự trưởng thành của em, về sau không được song tu nữa.”

        Lục Bỉnh Văn cười đi theo cậu, hắn nói: “Phu nhân à, anh sai rồi.”

        Hạ Diễm đưa mắt nhìn hắn, nhẹ giọng nói: “Anh sai ở chỗ nào?”

        Cậu nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy của Lục Bỉnh Văn, lại bị Lục Bỉnh Văn bế lên xoay một vòng, bông tuyết chậm rãi nhảy múa rơi trên áo khoác của hai người, lại rất nhanh biến thành nước, Hạ Diễm cảm thấy đột nhiên mình trở nên rất vui vẻ, ở bên cạnh Lục Bỉnh Văn lúc nào cậu cũng vui vẻ như thế.

        Mãi một lát sau Lục Bỉnh Văn mới buông Hạ Diễm xuống.

        Ngay trên đường phố đông người qua lại này, Lục Bỉnh Văn đã cúi người nghiêm túc hôn lên môi Hạ Diễm, nụ hôn của hắn còn lạnh hơn cả tuyết, nhưng Hạ Diễm lại cảm thấy thật ấm áp.

        “Cao lớn làm gì chứ?” Lục Bỉnh Văn cúi đầu nhìn về phía Hạ Diễm, “Vóc dáng bây giờ của em rất vừa vặn để anh hôn.”

        Giọng điệu như đùa như không của lão quỷ có chút trêu người, hai má Hạ Diễm đỏ bừng, cậu khẽ chớp chớp mắt, ánh mắt cậu vừa trong sáng vừa ngây thơ.

        Một lát sau, cậu kiễng mũi chân chủ động hôn lên môi Lục Bỉnh Văn, thấp giọng thì thầm: “….. Nói nhảm, em phải kiễng chân mới hôn được anh, ông chồng ma quỷ của em cao như thế làm gì.”

 

Hết chương 83.

Bệnh Mỹ Nhân Và Minh Chủ Cưới Trước Yêu Sau – Chương 83

Ngày đăng: 19 Tháng mười hai, 2023

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chuyển lên trên