Chương 173: Phiên ngoại 1: Trò Chơi Trở Thành Hiện Thực
Sau nhiều lần tổ chức kỳ thi tuyển dụng công chức, đội ngũ công chức của Lan Tư Duy Lợi đã không còn thiếu người như trước nữa.
Mọi thứ dần đi vào quỹ đạo, lượng công việc của Phỉ Lạc Ti cũng giảm đi đáng kể.
Dù về nhà cũng chỉ là nằm trên giường chơi game cùng Ước Thư Á.
Thoạt nhìn, điều này không khác mấy so với việc chơi game cùng nhau ở văn phòng.
Nhưng mà, hành động “Cùng Ước Thư Á” đã khiến việc về nhà, nằm trên giường ngủ trở nên đáng mong đợi hơn.
Khi mọi công việc đều ổn định, Phỉ Lạc Ti bắt đầu cuộc sống đi làm đúng giờ một cách hết sức nghiêm ngặt, đến một giây thêm cũng không được.
Sáng nay, khi Phỉ Lạc Ti thức dậy, Ước Thư Á đã vội vã đến Sảnh Chấp Chính.
Có một số việc đột xuất cần hắn giải quyết, vậy nên Ước Thư Á đã ra khỏi nhà sớm hơn nửa tiếng.
Trong tháng gần đây, Phỉ Lạc Ti luôn đi làm cùng Ước Thư Á, 21 ngày hình thành một thói quen, nhìn từ một góc độ nào đó, có thể nó thực sự hiệu quả.
Ít nhất thì hôm nay Phỉ Lạc Ti cảm thấy có hơi trống vắng khi không có ai cùng thức dậy, cùng đi làm.
Nhưng mà, cảm xúc nhỏ bé ấy đã nhanh chóng biến mất trước một giỏ há cảo tôm và một giỏ bánh bao gạch cua.
Há cảo tôm trong suốt, mờ mờ ảo ảo phản chiếu những con tôm cam đỏ bên trong, trông như một giấc mơ.
Phỉ Lạc Ti thích ăn cả một miếng, lớp vỏ dai kết hợp với thịt tôm tươi ngon tạo ra cảm giác giòn tan trong miệng, không thể nào ngon hơn.
Bánh bao gạch cua được làm theo kiểu bánh bao nước, dùng ống hút đâm thủng để hút toàn bộ nước súp ngọt ngào bên trong, vị ngọt của thịt kết hợp với độ béo ngậy của cua, tạo nên một bản giao hưởng hương vị tuyệt vời trong miệng.
Uống hết nước súp ngọt ngào, rồi cắn một miếng bánh bao gạch cua, phần nhân to, vỏ mỏng chứa đầy thịt cua, như một quả bom hương vị lập tức kích nổ từng vị giác.
Ăn xong một giỏ há cảo tôm, một giỏ bánh bao cua, uống thêm một ly nước cam, bữa sáng hôm nay của Phỉ Lạc Ti mới chỉ ăn được nửa phần.
Phỉ Lạc Ti gói lại một phần cho Ước Thư Á, rồi đi sang tiệm kế bên mua một chiếc burger tôm.
Chín con tôm được sắp xếp thành hình vuông nhỏ, bọc trong trứng và bột chiên giòn.
Vỏ bên ngoài giòn tan, bên trong là thịt tôm cay nóng mềm, kết hợp với bánh mì, rau diếp, cà chua, phô mai và sốt mayonnaise, độ ngon như thể có máy bay ném bom bay trong miệng vậy.
Phỉ Lạc Ti cũng mua thêm một phần cho Ước Thư Á.
Y đã quen ra khỏi nhà sớm hơn nửa tiếng, ngồi lại trong tiệm ăn bữa sáng, vì vậy khi y ăn xong, hai tiệm bán điểm tâm cũng đã đông nghịt người.
Dân chúng không dám chen lấn xô đẩy để chụp ảnh cùng y.
Trong lòng bọn họ rất yêu mến Lĩnh chủ, nhưng kính trọng quá sâu khiến bọn họ không dám đến gần.
Chỉ là, các món ăn trong tiệm lập tức bán hết veo.
“Tiểu Bảo, con cũng thử món này đi, món này ngon lắm, mẹ chân thành đề cử đó ~”
“Bố Đinh, con chạy đi đâu rồi? Nhanh về đây! Mẹ rất lo lắng cho con!”
“Bố Thác Lỗ, hu hu, con không muốn xa Bố Thác Lỗ, con không muốn đi học, con muốn đi học trường ma thú cùng với Bố Thác Lỗ, hu hu……”
Đây là giờ cao điểm đi làm, đi học.
Trên đường, đâu đâu cũng là những người thút thít cùng với những con ma thú nhỏ.
Sau khi ký kết « Hiệp ước Hòa Bình, Hữu Nghị và Trao Đổi Giữa các Chủng Tộc ở Đại lục Thản Tháp Lợi », Thú Triều đã biến mất, dưới sự kiềm chế của các ma thú Truyền Kỳ, ma thú sẽ không còn tập hợp thành bầy đàn tấn công các chủng tộc khác nữa.
Nhưng vấn đề thức ăn của ma thú vẫn còn tồn tại.
Lúc này, Phỉ Lạc Ti đã đưa ra đề xuất thành lập “Liên Minh Bảo Vệ Ma Thú”.
“Liên Minh Bảo Vệ Ma Thú” không phải là trọng tâm.
Nó chỉ là một tổ chức bảo vệ quyền lợi của ma thú khỏi bị xâm phạm.
Điều khiến mọi người thay đổi sắc mặt phức tạp chính là việc thành lập “Vườn Trẻ Bảo Vệ Ma Thú Đồng Hành”.
Vườn Trẻ do Lan Tư Duy Lợi bỏ tiền ra mở, tiếp nhận miễn phí tất cả các ma thú dưới 10 tuổi, nếu là ma thú chủng tộc cao cấp, độ tuổi được nới lỏng lên 50 tuổi. Bởi vì một số chủng tộc có thời kỳ ấu thơ kéo dài hàng trăm năm.
Những con thú nhỏ này sẽ được Vườn Trẻ phụ trách về ăn uống và giáo dục.
Tất nhiên, Lan Tư Duy Lợi cũng không phải là không có điều kiện khi cung cấp những nguồn lực này.
Những con thú nhỏ này cũng có yêu cầu lao động.
Những con thú nhỏ này phải tuân thủ tất cả luật lệ và quy định của thành phố như công dân Lan Tư Duy Lợi, đồng thời cũng có nghĩa vụ đồng hành, an ủi tinh thần cho những đứa trẻ đủ tuổi.
Nếu ma thú và trẻ em có xu hướng ký kết khế ước, cả hai bên đều không thể ngăn cản.
Đồng thời, gia đình nhân loại phải cung cấp một lượng thức ăn và tài nguyên nhất định cho mẹ của con thú nhỏ.
Nói một cách đơn giản là “Một thanh cá khô đổi một con mèo con”.
Nếu những con ma thú này chưa tìm được người phù hợp trước khi kết thúc thời kỳ ấu thơ, sau khi bước vào thời kỳ trưởng thành, chúng phải ký hợp đồng làm việc với Lan Tư Duy Lợi, cho đến khi trả hết các khoản chi phí ở Vườn Trẻ trong thời kỳ ấu thơ.
Nói cách khác, đó là vay tiền đi học không lãi suất.
Khi Phỉ Lạc Ti đưa ra đề xuất này, ngoài những con ma thú, những đại diện của các chủng tộc khác đều có biểu cảm vô cùng phức tạp.
Chủ yếu là việc thực hiện từng biện pháp cụ thể ở mỗi nơi đều khiến bọn họ nhớ đến một trò chơi.
《Thiếu Niên Ma Pháp -》
Đúng vậy, trò chơi rút thẻ này là trò chơi gây nghiện nhất.
Nói rằng nó phổ biến khắp toàn lục địa cũng không quá lời, những người có mặt ở đây ngoài những con ma thú, ai trong số họ không có một tài khoản game có vài thẻ SSR?
Phỉ Lạc Ti muốn biến trò chơi thành hiện thực!
Trong chốc lát, bọn họ thậm chí còn nghi ngờ và lung lay.
《Thiếu Niên Ma Pháp -》 chưa bao giờ thay đổi định vị.
Tác phẩm phái sinh liên quan 《Cậu Bé Ma Pháp – Cách Lan》 không chỉ là phim hoạt hình dành cho trẻ em, mà bản thân nó cũng vẫn là trò chơi dành cho trẻ em.
Mặc dù một lượng lớn người chơi là người lớn, nhưng điều đó không thể thay đổi bản chất trò chơi dành cho trẻ em của nó – tràn đầy ánh sáng, một số đặc điểm của thế giới đẹp đẽ chỉ có trong truyện cổ tích.
Các đại diện bị ý tưởng của Phỉ Lạc Ti làm choáng váng, cũng không thể kìm nén sự mong đợi về tương lai khi thế giới như vậy trở thành hiện thực.
Não bộ của ma thú không được thông minh, nhưng vì chúng đã bị lừa ký kết hiệp ước, trước đó đã có nhiều điều khoản rồi, bây giờ thêm một điều khoản nữa cũng không thiệt thòi.
Tính toán kỹ lưỡng thì chúng vẫn lời, bởi vì thức ăn cho con non sau này không cần phải lo, thú mẹ cũng có thể nhận được thêm một lượng tài nguyên và thức ăn.
Còn bản năng làm mẹ của thú mẹ thì càng không phải vấn đề.
Hầu hết các ma thú đều có lãnh thổ rất rộng, ngay cả những con ma thú sống theo bầy đàn, sau khi con non đạt đến một giai đoạn nhất định, chúng cũng sẽ sống độc lập với nhau.
Hơn nữa, khi tài nguyên khan hiếm, chúng sinh ra con sinh đôi, thậm chí nhiều con hơn, chúng sẽ không ngần ngại bỏ rơi những con non yếu ớt.
Nhiều ma thú Truyền Kỳ đã bắt đầu tính toán.
Ngay cả khi chúng có bản năng làm mẹ mạnh mẽ, muốn giữ con non bên cạnh một thời gian, chúng cũng có thể đưa con non yếu hơn trong số những con sinh đôi đến Vườn Trẻ.
Hầu hết các ma thú cũng không hoàn toàn máu lạnh, chỉ là, trong môi trường sống khắc nghiệt, chúng phải đưa ra lựa chọn.
Sự trưởng thành của con non cũng là một con đường đầy máu và chông gai.
10 con non, cuối cùng chỉ có không quá 2 con có thể sống sót đến tuổi trưởng thành.
Bây giờ, với sự lựa chọn mà Lan Tư Duy Lợi đưa ra, 10 con non có thể sống sót đến tuổi trưởng thành nhiều hơn một nửa.
Đôi mắt của những con ma thú sáng lên, chúng muốn lập tức đóng gói con non và đưa đến Lan Tư Duy Lợi ngay.
Nhiều người có mặt ở đó cũng rất phấn khích.
Mặc dù bọn họ sợ hãi Thú Triều, nhưng phải thừa nhận rằng – có thể sở hữu một con ma thú được nuôi dưỡng từ nhỏ, cả về sức mạnh của bản thân hay về sự an toàn sau này đều được nâng cao đáng kể.
Cũng từ đề xuất này, mọi người mới thực sự nhận thức được rằng nguyên tắc đôi bên cùng có lợi mà Phỉ Lạc Ti nói không phải là lời nói suông để lừa gạt bọn họ.
Phỉ Lạc Ti đã sớm nghĩ đến việc lừa những con ma thú nhỏ này đến Lan Tư Duy Lợi, địa điểm đã sẵn sàng.
Trong khi cuộc họp vẫn đang diễn ra, y đã cho người chuẩn bị công việc tuyển dụng giáo viên cho Vườn Trẻ.
Thông báo tuyển dụng được đưa ra, lập tức thu hút vô số người ứng tuyển, cạnh tranh vô cùng gay gắt.
Sau khi cuộc họp kéo dài một tháng kết thúc.
Cho dù là phía ma thú hay các thế lực khác, tất cả đều bắt đầu nhộn nhịp.
Ma thú vội vã đưa con non đến Lan Tư Duy Lợi.
Phải biết là mùa đông khắc nghiệt sắp đến rồi.
Tỷ lệ tử vong trong mùa đông sẽ tăng lên đáng kể, không chỉ đối với con người mà ma thú cũng vậy, chúng thậm chí còn không có nhà cửa, chăn đệm như con người để giữ ấm.
Tài chính của Lan Tư Duy Lợi rất dồi dào, bọn họ không thiếu tiền.
Mặc dù ban đầu phải đầu tư rất nhiều tiền vào Vườn Trẻ.
Nhưng gia tăng lợi ích kinh tế xã hội mang lại cũng rất mạnh mẽ.
Trước tiên, sau khi thiết lập mối quan hệ đồng hành với con non, chắc chắn phải mua khế ước?
Lan Tư Duy Lợi sẽ kiểm soát chặt chẽ việc mua bán khế ước.
Ngoài Triệu Hoán Sư, tất cả các Siêu Phàm Giả muốn ký khế ước với ma thú đều phải mua khế ước.
Lan Tư Duy Lợi ban hành quy định mới, khế ước trở thành hàng hóa quản lý.
Một là để tiện quản lý ma thú, bởi vì sức sát thương của ma thú nói chung lớn hơn nhiều so với con người cùng cấp bậc.
Lý do quan trọng thứ hai là để bảo đảm an toàn cho thú non.
Phỉ Lạc Ti không biết những con ma thú khác có tốt hay không, nhưng những con thú non được nuôi dạy trong Vườn Trẻ của bọn họ chắc chắn sẽ là những đứa trẻ ngoan ngoãn.
Những con thú nhỏ này không có tội gì, đương nhiên sẽ được hưởng đãi ngộ ngang bằng với người dân Lan Tư Duy Lợi.
Trên thị trường, nhiều khế ước rất hỗn loạn, nhiều ma thú bị lừa gạt vì sự ngây thơ của mình, ký kết những điều khoản chủ tớ vô cùng bất bình đẳng đối với chúng.
Nhiều người ở bên ngoài Lan Tư Duy Lợi còn sử dụng ma thú như một công cụ.
Bản thân Phỉ Lạc Ti cũng là người nuôi rất nhiều thú cưng.
Trước đây trong game, y cũng không coi chúng đơn thuần là một chuỗi số liệu, lặp đi lặp lại cơ chế hồi sinh để đạt được mục đích cuối cùng của mình, sau khi chúng trở thành những sinh vật sống, càng không thể làm như vậy.
Loại cảm xúc này có lẽ chỉ những người thực sự yêu thương thú cưng của mình mới có được.
Phỉ Lạc Ti không muốn nhìn thấy những con ma thú khác bị đối xử tàn nhẫn.
Phỉ Lạc Ti đã sớm muốn kiểm soát tình trạng hỗn loạn này.
Bây giờ có « Hiệp ước Hòa Bình, Hữu Nghị và Trao Đổi Giữa các Chủng Tộc ở Đại lục Thản Tháp Lợi », y đã có lý do chính đáng nhất để can thiệp.
Từ nay về sau, tất cả các khế ước trên thị trường đều do Lan Tư Duy Lợi chính thức quy định, những chi tiết nhỏ có thể được sửa đổi, nhưng hướng chung phải do chính quyền kiểm soát, Hiệp hội bảo vệ ma thú giám sát.
Điều này có thể bảo đảm quyền lợi của ma thú ở mức độ tối đa.
Lan Tư Duy Lợi kiểm soát khế ước, đồng thời cũng kiểm soát lợi nhuận của khế ước.
Mặc dù Phỉ Lạc Ti sẽ không bán những hợp đồng này với giá cắt cổ, nhưng tích tiểu thành đại cũng là một khoản thu nhập khổng lồ.
Khoản thu nhập này đủ để bù đắp cho chi phí nuôi dạy những con thú non.
Còn về việc những con thú trưởng thành đi làm, ký kết khế ước, chủ yếu là để chúng có được một công việc ổn định sau này.
Ma thú ra đời ở Vườn Trẻ chắc chắn sẽ có nhiều kỹ năng hơn ma thú hoang dã.
Nếu không được dạy dỗ tốt, hoặc để chúng quay lại rừng phá hoại thì hậu quả sẽ không thể lường được.
Cách tốt nhất để thế giới hòa bình là tìm cho tất cả mọi người và ma thú một công việc.
Đồng thời, có thể thông qua những con ma thú được nuôi dạy để ảnh hưởng đến những con ma thú khác.
Cấp bậc ma thú càng cao, trí tuệ càng cao.
Cày cấy, chăn nuôi…. Cái gì cũng đều có thể dạy được.
Chẳng hạn như ở các trang trại lớn nhỏ của Lan Tư Duy Lợi hiện nay.
Các ma thú ở đó đều biết rất nhiều kỹ năng, cày cấy, tưới nước, thu hoạch, chăn thả, cái gì cũng đều biết.
Hơn nữa, chúng còn học được kỹ năng 【 Ban tặng tự nhiên】 của Druid.
Kỹ năng này có thể thu được vật liệu rơi ra từ đối tượng bị ảnh hưởng mà không gây hại cho động vật, có thể là thịt, có thể là hạt giống, cũng có thể là những thứ khác, thậm chí là tim gan phèo phổi não.
Nhưng động thực vật bị sử dụng kỹ năng này sẽ không bị thương tổn hay đau đớn.
Tất nhiên, phần lớn ma thú được nuôi để lấy thịt.
Sau khi xuất chuồng, chúng sẽ sử dụng thuật thôi miên, để chúng ra đi trong giấc mộng đẹp mà không đau đớn.
Có lẽ vì lý do này, thịt xuất chuồng từ Lan Tư Duy Lợi rất ngon.
Ngoài ra, nó còn thúc đẩy nhiều ngành kinh tế khác như thức ăn ma thú, dược phẩm ma thú, quần áo ma thú, hàng hóa ma thú,…..
Muốn ký kết khế ước với ma thú cũng tương đối đơn giản, hàng ngày tan làm tan học, đến Vườn Trẻ làm tình nguyện viên, giúp đỡ, bồi dưỡng tình cảm với ma thú, lựa chọn hai chiều thành công, sau đó bỏ ra một chút tiền mua hợp đồng là có thể mang ma thú về nhà, tiếp theo chỉ cần đưa ma thú đến lớp học đúng giờ để đóng học phí, nghe có vẻ không tốn nhiều.
Nhưng nuôi dạy ma thú cũng cần rất nhiều chi phí.
Vườn Trẻ chỉ dạy một số kỹ năng và nội dung học tập cơ bản.
Muốn ma thú trở nên mạnh hơn, sự nỗ lực của chủ nhân là điều tuyệt đối không thể thiếu, sự nỗ lực này không chỉ thể hiện ở việc đồng hành và dạy kỹ năng, mà còn thể hiện ở mức độ “Ném tiền “.
Những ai chơi game đều biết phải mua thẻ vật liệu SSR để nâng cấp sức mạnh cho Khế Ước Thú.
Nuôi “Khế Ước Thú” thực sự thì số tiền bỏ ra sẽ còn nhiều hơn nữa.
Nhưng nếu nuôi dạy tốt, ma thú cũng có thể kiếm được rất nhiều tiền.
Chẳng hạn như gần đây có người đã nuôi một con Trùng Tơ Vàng cấp 41, kỹ năng nhả tơ thành thạo đến mức khó tin.
Tơ nhả ra thậm chí còn có thể được sử dụng làm vật liệu chế tạo trang bị Truyền Kỳ.
Khả năng kiếm tiền mạnh mẽ như thế nào, đương nhiên không cần phải nói thêm.
Kèm theo đó, giá vật liệu nuôi Trùng Tơ Vàng gần đây đã tăng vọt.
Không phải thành phố khác không thèm muốn ngành kinh tế ma thú của Lan Tư Duy Lợi.
Nhưng bọn họ có ý tưởng mà không có sức làm.
Quá trình công nghiệp hóa ma pháp của bọn họ chưa đạt đến cấp độ tối đa, mà lại muốn mơ ước đến ngành kinh tế ma thú cần nhiều dự trữ công nghiệp hơn, đó là điều không thể!
Nên nhớ rằng, hiện nay các đế quốc đang đẩy mạnh cạnh tranh quân sự và giáo dục, các đế quốc đó ai cũng đều đang dồn tiền vào giáo dục.
Sự phát triển của Lan Tư Duy Lợi thực sự mang lại cho bọn họ quá nhiều nỗi sợ.
Nếu không thể nâng cao kho dự trữ nhân tài, thì tiếp theo sẽ là hoàn toàn độc quyền – độc quyền của Phỉ Lạc Ti.
Dưới áp lực khẩn cấp như vậy, các Vương tộc lớn cũng rất tàn nhẫn.
Bắt đầu từ đế quốc Vu Na Lợi Á, bọn họ đã bắt đầu “Cắt thịt” để điều chỉnh những viên quan quý tộc tham nhũng.
« Hiệp ước Hòa Bình, Hữu Nghị và Trao Đổi Giữa các Chủng Tộc ở Đại lục Thản Tháp Lợi » có một điều khoản, không được phép gây chiến dưới bất kỳ hình thức nào.
Quy tắc “Cấm chiến tranh” này cũng là một sự bảo đảm cho các vương tộc lớn – đảm bảo rằng các quý tộc sẽ không thể liên kết lại để lật đổ vương tộc.
Vua của các đế quốc, mặc dù thế lực xung quanh rất phức tạp, ngay cả trong đội kị sĩ hoàng gia cũng có con cái của các quý tộc, nhưng khi bọn họ thực sự quyết tâm làm một việc gì đó, cũng không lo ngại việc đối đầu với quý tộc.
Hầu hết các quý tộc đều rất thông minh, nghĩa là họ có hiểu biết và biết cách đánh giá tình hình hiện tại?
Những quý tộc chưa bị “Cắt thịt” thì ngoan ngoãn rụt móng vuốt lại, yên lặng như gà.
Những quý tộc bị giết gà dọa khỉ, chỉ có thể coi như vận may của mình không tốt.
Ngải Luân và A Cách Ni Ti vẫn không hài lòng với kết quả xử lý này.
Theo bọn họ, cách xử lý này chỉ có thể kéo dài thời gian.
Bây giờ sợ thì sao? 10 năm sau vẫn trở lại như cũ.
Nhưng bọn họ cũng không hành động thiếu suy nghĩ như những gì Lan Tư Duy Lợi từng làm – chặt đầu tất cả những quý tộc phản đối để uy hiếp và xác lập quyền phát ngôn.
Bọn họ hiểu rất rõ, mặc dù mình có dũng khí như vậy, nhưng lại không có sức mạnh như vậy, trước sức mạnh tuyệt đối, mọi thủ đoạn nhỏ nhặt đều dễ dàng bị phá vỡ.
Hãy trì hoãn trước đi, đợi đến khi một nhóm trẻ lớn lên, đó sẽ là thiên hạ của bọn họ!
Đúng vậy, Ngải Luân và A Cách Ni Ti đều đang chuẩn bị đoạt quyền.
Cha mẹ của bọn họ đã không còn theo kịp thời đại nữa.
Họ là sản phẩm của thời đại cũ, cũng không có ý định thích nghi với thời đại mới.
Vậy thì để bọn họ làm kẻ bất hiếu vậy!
Ngải Luân và A Cách Ni Ti đã sớm chuẩn bị tâm lý trong lòng, chỉ chờ đến khi thực lực của mình mạnh lên, bọn họ sẽ bắt đầu giành lấy quyền phát ngôn.
Những người trẻ tuổi của các đế quốc khác cũng trở nên háo hức.
Đây sẽ là một thế giới mới, nhưng ai sẽ nắm giữ quyền phát ngôn trong thế giới mới?
Bọn họ có thể chấp nhận bản thân không phải là người chiến thắng cuối cùng, nhưng không thể chấp nhận bản thân thậm chí còn không có dũng khí bước lên con đường tranh giành này!
Dường như Phỉ Lạc Ti không quan tâm đến những âm mưu ngầm bên ngoài, nhưng sau đó lại đưa ra một hoạt động “Du học”.
Mỗi năm, theo tỷ lệ dân số, sẽ phân bổ cho mỗi đế quốc một số suất học bổng tương ứng.
Quyền sở hữu những suất học bổng này không xem xét thân phận, không xem xét xuất thân, không xem xét cấp bậc, chỉ xem xét đến thành tích học tập hàng ngày của những đứa trẻ này.
Đồng thời, thành tích được công nhận là các kỳ thi liên kết.
Kỳ thi giữa kỳ và kỳ thi cuối kỳ, các đế quốc có thể tự do đăng ký có tham gia kỳ thi liên kết hay không.
Đề thi đương nhiên do Lan Tư Duy Lợi ra.
Như vậy, nội dung giáo dục ở một mức độ nào đó cũng do Lan Tư Duy Lợi kiểm soát.
Các quý tộc nghe tin này thì không nhịn được mà nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng phải thừa nhận rằng, đó là một cám dỗ lớn.
Miễn phí tận dụng nguồn lực giáo dục của Lan Tư Duy Lợi, bồi dưỡng thế lực của mình.
Cám dỗ như vậy, có bao nhiêu người có thể nhịn được?
Các quý tộc sử dụng nguồn lực của Lan Tư Duy Lợi, Lan Tư Duy Lợi cũng chẳng phải không thèm muốn nguồn học sinh của bọn hắn?
Du học ở Lan Tư Duy Lợi một thời gian, cuối cùng sẽ là người của ai thì chưa chắc!
Hết phiên ngoại 1.