Chương 191: Ngoại truyện – Kẹp Tóc Dâu Tây
Mơ về kỳ nghỉ, mơ về việc được nghỉ ngơi, mơ về việc giương buồm ra khơi.
Trong nhà thờ cổ kính Hoa Cổ Thành, Chu Kỳ An bước nhanh về phía Thẩm Tri Ngật. Những đường nét thô ráp của nhà thờ kết hợp lại thành hình ảnh chim bồ câu trắng dang rộng đôi cánh, tương lai chào đón cậu là một cuộc sống tươi sáng khác.
Tiếng chuông ngân nga, uy nghiêm dần tan biến.
Ngay khoảnh khắc tay hai người sắp chạm vào nhau, bước chân Chu Kỳ An đột ngột dừng lại.
Từ giữa không trung, một lực hút vô hình bất ngờ ập đến, như muốn kéo cậu vào một không gian khác.
Lại xảy ra chuyện gì nữa?
Đồng tử Chu Kỳ An hơi giãn ra, cậu nhìn về phía Thẩm Tri Ngật. Người sau hơi cau mày, cuối cùng dường như nghĩ ra điều gì đó, vẻ mặt có chút kỳ quặc.
Giọng nói máy móc quen thuộc lại vang lên:
【Đang kiểm tra lỗi bất thường…】
【Phát hiện có người chơi đang ghép đội từ xa với ID người chơi…】
Nghe thấy âm thanh nhắc nhở, biểu cảm của Chu Kỳ An cũng thay đổi.
Vốn sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ được đưa đến Thế Giới Mới, nhưng cậu lại quay về Hoa Cổ Thành. Chắc hiện tại trò chơi vẫn chưa điều chỉnh dữ liệu, hoặc nói cách khác, đây vốn là một cái bẫy mà trò chơi hắc ám này đã đặt ra.
Trước khi dịch chuyển, trong âm thanh nhắc nhở có một lưu ý bổ sung, một khi đến khu vực ngoài Hoa Cổ Thành, tự gánh chịu hậu quả.
Suy ngược lại, nếu không xét đến hậu quả, cậu vẫn có thể đến các phó bản khác.
Trong trường hợp này, nếu có người chơi sử dụng đạo cụ lập đội chất lượng cao nhất, việc ghép đội từ xa thành công cũng không có gì lạ.
“… Hừ.”
Chu Kỳ An cười lạnh.
Trò chơi chó chết, tao muốn xem thử mi lấp cái hố này như thế nào, biện minh cho việc người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ lại bị ép xuống phó bản một lần nữa ra sao.
Tóm lại, cậu tuyệt đối không bỏ qua.
【Tít… tít…】
Âm thanh nhắc nhở bắt đầu xen lẫn tạp âm, rõ ràng hệ thống cũng đã tính toán ra lỗi này.
【Đang tạo giải pháp, vui lòng đợi…】
【Sẽ tự động ghép người chơi vào phó bản một sao.】
【Cơ sở hạ tầng công cộng cơ bản của Hoa Cổ Thành đã được nâng cấp lên cấp hai.】
【Đạo cụ bồi thường: Bình Dưỡng Hồn *1 đã được phát.】
【Bình Dưỡng Hồn: Sự lựa chọn tuyệt vời để phục hồi hồn phách.
Hướng dẫn sử dụng: Cho vào để tu bổ, tu bổ đến khi nào xong thì thôi.
Chất lượng: Đạo cụ giới hạn, cấm cho thuê, số lần sử dụng 0/3】
Chu Kỳ An, người vừa giây trước còn chưa nguôi ngoai, quyết không hòa giải, nhưng bây giờ trước lợi ích thiết thực lại trầm mặc một lúc.
Phó bản một sao hầu như không có rủi ro, hai việc còn lại, một việc có lợi cho Hoa Cổ Thành, một việc có thể giải quyết vấn đề cấp bách. Kim Chi chỉ còn lại một tia tàn hồn, cho dù Cô Tề có quay lại cũng chưa chắc có thể đưa ra cách cứu chữa.
Bình Dưỡng Hồn thì khác, là đạo cụ của trò chơi, chất lượng có thể đảm bảo.
Chu Kỳ An khẽ gật đầu.
Trò chơi rất tốt, lấp hố cũng không tồi.
【…】
Trước khi bị dịch chuyển hoàn toàn, Chu Kỳ An đột nhiên cảm thấy ngứa ngáy, cúi đầu xuống, âm khí đen ngòm lan ra từ trên người Thẩm Tri Ngật, một đoạn trong đó hóa thành hình dạng xúc tu, quấn quanh cổ tay cậu.
Màu đen tuyền và trắng tinh khiết đan xen vào nhau, tạo nên cảm giác thị giác rất khó tả.
Da cậu không khỏi nóng lên một chút.
Cậu biết đây là đối phương muốn định vị vị trí của mình, muốn cùng hạ phó bản, nhưng rõ ràng không cần phải làm màu mè như vậy.
Chu Kỳ An khẽ ho nhẹ một tiếng, nhắc nhở hắn rằng mẹ và Sếp đang đứng nhìn phía sau, nhưng chưa kịp ho hai tiếng, cả người đã bị cuốn vào vòng xoáy lực hút giữa không trung.
Không biết qua bao lâu sau, trong bóng tối quen thuộc, Chu Kỳ An lại một lần nữa cảm thấy mình đang rơi xuống.
Cảm giác trời đất quay cuồng dần dần biến mất, vừa mở mắt ra cậu đã khẽ thở dài: “Quả nhiên…”
Nghỉ ngơi là điều không thể.
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống liên tiếp vang lên:
【Phó bản: Nội gián xuất sắc nhất (Phó bản nhập vai)
Độ khó phó bản: Một sao.
Nhiệm vụ chính: Từ năm ngoái, nhiều nghệ sĩ nổi tiếng của công ty giải trí Vương Thị đã liên tục mất tích bí ẩn, được cho là có liên quan đến một loại thuốc tên là Huyền Huyền Mỹ Linh Hoàn, hãy tìm ra kẻ bán Huyền Huyền Mỹ Linh Hoàn, báo cáo vào hộp thư góp ý ẩn danh của công ty.
Thân phận nhân vật: Bạn là nội gián do công ty đối thủ phái đến, sau một tháng phấn đấu, cuối cùng đã được thăng chức.
Thời gian phó bản: Trong ba ngày.
Số người chơi tham gia: 6 (Hai nhân ba bằng sáu)】
【Lưu ý, mỗi người chơi chỉ có một cơ hội tố cáo, tố cáo thành công, phó bản sẽ kết thúc, tố cáo thất bại người tố cáo sẽ chết.】
【Lưu ý, trong phó bản này, đạo cụ tấn công từ bốn sao trở lên sẽ bị vô hiệu hóa.】
【Lưu ý, phó bản này không có nhân viên công tác hỗ trợ, không cần quay lại công ty điểm danh lúc nửa đêm.】
Khóe miệng Chu Kỳ An giật giật, ít nhất khi tham gia phó bản sáu người trước đó, còn biết chú thích là Lục Lục Đại Thuận, phó bản cấp bậc thấp như thế này, trò chơi đúng thật là qua loa.
Nhưng mà…
Phó bản một sao.
Mẹ ơi, con đã đạt được ước nguyện rồi.
Cũng là phó bản khám phá bản đồ lớn, nhưng độ khó giảm xuống vô hạn, thậm chí còn không cần quay lại điểm cố định để điểm danh, thật là cơ chế trò chơi tuyệt vời. Trong nháy mắt, bóng tối trước mặt dường như cũng trở nên dễ chịu hơn rất nhiều.
Bài hát đó nói thế nào? Thế giới tươi đẹp gắn bó với tôi.
Khi âm thanh nhắc nhở kết thúc, mùi thuốc khử trùng nồng nặc còn lẫn với mùi nước tiểu nhàn nhạt, khiến người ta nhíu mày.
“…”
Hôi quá đi.
Chu Kỳ An vừa mở mắt ra, trên tay đeo găng tay cao su, bên cạnh còn có một cái xô đỏ.
“Cái gì vậy?”
Phản ứng được hai giây sau, cậu lập tức xác định được môi trường xung quanh: Nhà vệ sinh.
Khóe miệng Chu Kỳ An giật giật, đây chính là càng làm việc càng nghèo khó sao?
Từ lúc bắt đầu vào phó bản bán gạo, sau ba lần bốn lượt nhảy việc, dựa vào sự phấn đấu không ngừng nghỉ trong cuộc sống, cuối cùng cậu đã làm công việc dọn vệ sinh.
Lúc đang định theo thói quen quan sát xung quanh, đột nhiên cảm thấy có một cơn gió mạnh lướt qua bên cạnh.
Một bóng người thần bí xuất hiện phía sau, tay cầm hung khí sắc bén, tấn công thẳng vào chỗ hiểm. Đáng tiếc, dù đã sử dụng đạo cụ tăng tốc, nhưng kẻ tấn công vẫn không nhanh bằng Chu Kỳ An, ngay cả sức mạnh cũng kém hơn một bậc.
Chưa đến 0.1 giây, hung khí còn chưa kịp chạm vào cổ họng, người phía trước đã biến mất.
Cùng lúc đó, một luồng khí lạnh truyền đến từ phía sau, kẻ tấn công bị ấn mạnh vào điểm yếu trên cột sống, cả người gần như ngã gụp xuống đất ngay lập tức.
Trong tiếng hét thảm thiết, Chu Kỳ An cúi đầu nhìn kỹ kẻ tấn công.
“Viska?”
Ngay lập tức, cậu đã hiểu chuyện gì xảy ra.
Việc cậu bị kéo vào phó bản đột ngột như vậy, chắc chắn có liên quan đến tên bọ hung này, nếu không với năng lực của Vikas, làm sao có thể bị ghép vào phó bản một sao.
Trùng hợp thay, cả hai lại gặp nhau trong nhà vệ sinh.
“Sao cậu…”
Ba chữ “Nhanh như vậy” còn chưa kịp nói ra.
Cảm giác đau đớn từ phía sau truyền đến khiến Vikas nói chuyện thôi cũng thấy khó khăn, ánh mắt hắn ta nhìn Chu Kỳ An vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ.
Tốc độ phản công của đối phương vừa rồi rõ ràng đã vượt qua người bình thường.
So với lúc hai người gặp nhau trong phó bản trường học, thực lực của Chu Kỳ An giống như ngồi tên lửa.
Điều khiến hắn ta không thể hiểu nổi nhất là, tại sao sau khi hắn ta tốn một số điểm tích lũy khổng lồ để kéo người vào phó bản, lại bị ghép vào phó bản một sao.
“Duyên phận đấy,” Chu Kỳ An mỉm cười nói: “Vikas. Lần trước anh đã bị nổ chết trong nhà vệ sinh.”
Gặp mặt ba phần tình, ở lâu với cậu sinh viên đại học, một bài văn ngắn tuôn ra ngay lập tức:
“Lúc đó, chất lỏng không rõ danh tính nhỏ giọt từ cái đầu đẹp trai của anh, chảy dọc theo cằm xuống vai, rơi trên bộ quần áo rách rưới, càng thêm phần lấp lánh…”
Tất cả những nghi ngờ bị sự tức giận lấn át, ánh mắt Vikas nhìn qua như muốn giết người.
“Tự tin kéo tôi vào phó bản như vậy, là đã tìm được đạo cụ sát thương lớn nào sao?”
Đáng tiếc là phó bản này hạn chế đạo cụ tấn công từ bốn sao trở lên.
Không thèm để ý đến hắn ta, cũng không đợi hắn ta trả lời, Chu Kỳ An đã trực tiếp quay người vẫy tay:
“Trước khi ra khỏi phó bản, dùng đạo cụ khế ước cam kết anh sẽ giao những thứ tốt cho Ứng Vũ, làm được điều đó… tôi sẽ cho anh sống sót ra khỏi đây.”
Vikas vừa xấu hổ vừa tức giận, đáy mắt hắn ta lóe lên tia sáng âm u.
Nhưng mà, đạo cụ trong tay vừa mới cầm lên, người phía trước như mọc mắt sau lưng, trực tiếp đá hắn ta bay ra xa ba mét.
Cảm giác đau đớn choáng váng khiến sắc mặt Vikas hoàn toàn thay đổi.
Không bình thường, dù có sử dụng đạo cụ tăng cường sức mạnh cũng không thể đạt đến mức độ này.
Chu Kỳ An lặp lại việc giao nộp đạo cụ rồi lắc đầu đi ra ngoài.
Tương lai còn phải nhờ Ứng Vũ dẫn dắt cậu sinh viên đại học, nếu có thể dùng đạo cụ của Vikas mượn hoa hiến Phật, cũng coi như là một chút thành ý.
Vì cậu sinh viên đại học, bản thân sắp phải bỏ ra một đạo cụ chất lượng cao, lần này thật sự là tốn kém rồi.
Vừa đến cửa, Chu Kỳ An đột nhiên quay đầu lại, cười âm hiểm: “À đúng rồi, Victoria, chỗ này sắp nổ khí metan đấy.”
Biết rõ cậu ta tám phần là đang dọa mình, nhưng bóng ma lần trước quá sâu, sắc mặt Vikas nhanh chóng thay đổi, hắn ta cố nén đau đớn, vịn vào mép bồn nước, bò ra ngoài.
Đợi đến khi rốt cuộc cũng ra khỏi nhà vệ sinh, Chu Kỳ An đã biến mất từ lâu.
Trên hành lang tối tăm vắng vẻ còn có thêm một đôi găng tay cao su, bốn ngón tay còn lại đều bị gập xuống, chỉ lộ ra một ngón giữa.
Hai ngón giữa hướng thẳng về phía hắn ta.
Trong cơn kinh hãi và tức giận, Vikas chửi thề một tràng dài.
Còn nữa, hắn ta tên là Vik… khụ, Vikas.
Tiếng chửi rủa vang vọng trong hành lang trống trải, nhẹ nhàng truyền vào tai Chu Kỳ An phía trước, cậu chọn cách nghe tai này lọt qua tai kia.
Cứ đi một đoạn, trên bức tường hai bên sẽ thấy ảnh của những nghệ sĩ nổi tiếng hiện nay, tất cả nghệ sĩ do tập đoàn Vương Thị lăng xê đều ra mắt theo nhóm.
Đúng lúc Chu Kỳ An dừng bước dưới bức ảnh, phía trước đột nhiên vang lên tiếng mắng chửi giận dữ:
“Mấy người lén lút làm gì ở cửa văn phòng của tôi?”
Bị âm thanh thu hút sự chú ý, Chu Kỳ An bước nhanh tới, lặng lẽ thò đầu ra khỏi góc rẽ.
Một văn phòng sang trọng ở góc rẽ phía trước, một người đàn ông trung niên béo mập đeo kính đang nhìn chằm chằm vào một nam một nữ trước mặt.
Hai người sợ đến mức không nói nên lời, bên cạnh còn có một cái kẹp giấy rơi trên mặt đất.
Ánh sáng phản chiếu trong mắt người đàn ông trung niên béo mập, khuôn mặt đó lập tức trở nên hung dữ hơn, nhiệt độ trong hành lang liên tục giảm xuống, đúng lúc người đàn ông trung niên định làm gì đó, một giọng nói trong trẻo vang lên——
“Xin hỏi…”
Người đàn ông trung niên đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt sắc bén nhìn qua.
Chỉ thấy một thanh niên có khí chất đặc biệt xuất chúng đứng ở cửa hành lang, mặt mày lạnh nhạt, nụ cười trên môi cũng tự nhiên mang theo hai phần lạnh lùng.
Hai người chơi vừa nghĩ mình chết chắc rồi thì ngẩn người, vẻ đẹp không giống phàm nhân này khiến họ theo bản năng nghĩ là NPC. Nhưng sau một thoáng ngẩn ngơ, họ và người đàn ông trung niên bỗng có cùng suy nghĩ, trong đầu đều theo bản năng nảy ra một ý nghĩ:
Đúng là cục cưng yếu ớt đáng yêu!
Chu Kỳ An cài một chiếc kẹp tóc nhỏ hình quả dâu tây trên đầu, phần chóp nhọn màu đỏ của quả dâu trông rất tươi mới. Chiếc kẹp tóc như vậy cài trên mái tóc dài màu lam băng, lẽ ra phải rất lệch chuẩn, nhưng tất cả mọi người đều tự động bỏ qua điều này.
【Kẹp tóc dâu tây.】.
Phí hòa giải của Trần Tố đưa, sau khi cài lên có thể tăng thêm thuộc tính ngọt ngào, khiến người ta tưởng là cục cưng yếu ớt.
Nụ cười trên môi Chu Kỳ An càng thêm rạng rỡ.
Dù sao cũng là đạo cụ có thể sử dụng liên tục, rất hợp dùng trong phó bản này, nếu không với vẻ ngoài hung dữ hơn, dù đi đến đâu cũng không tiện hành động bí mật được.
Nhìn từ những bức ảnh trên tường vừa rồi, nghệ sĩ của công ty này thiên về phong cách dễ thương.
Lúc này, người đàn ông trung niên béo mập như muốn dán mắt vào Chu Kỳ An.
Ông ta thích kiểu ngọt ngào thế này.
Đây còn là mỹ nhân ngọt ngào tự nhiên chưa qua chỉnh sửa, trông cũng rất dễ nắm bắt, không có chút cá tính nào.
Nhìn thấy vẻ rụt rè của cậu, người đàn ông trung niên béo mập lại một lần nữa khẳng định, cậu rất dễ sai khiến, ông ta đi thẳng vào vấn đề, hỏi: “Cậu có muốn làm minh tinh không?”
Chu Kỳ An ngạc nhiên há hốc mồm.
Người đàn ông trung niên béo mập cười đến mức thịt trên mặt cũng dồn lại thành một cục: “Làm minh tinh tốt hơn làm vệ sinh nhiều, thu nhập gấp đôi nhân viên vệ sinh đấy.”
“…” Tôi lấy dải lụa trắng ra treo cổ chết ông nhé.
Trước khi bắt quả tang, đối mặt với một trong những nghi phạm, Chu Kỳ An gật đầu phụ họa, vẻ mặt như được sủng ái mà kinh ngạc.
Người đàn ông trung niên béo mập nở nụ cười mờ ám, cân nhắc đến việc Chu Kỳ An hiện đang mặc đồng phục nhân viên vệ sinh, ông ta gọi điện thoại cho chuyên viên trang điểm: “Alo…”
Lúc ông ta vênh váo nói chuyện lớn tiếng, Chu Kỳ An nhìn hai người chơi mới, nhướn mày: “Còn không đi?”
Hai người chơi một nam một nữ ngẩn người, có chút luống cuống bỏ chạy.
Chu Kỳ An chỉ một hướng, hai người vội vàng chạy về hướng đó, chân tay mềm nhũn.
Không lâu sau, người đàn ông trung niên béo mập gọi điện thoại xong, ánh mắt thèm khát nhìn chằm chằm Chu Kỳ An.
Chuyên viên trang điểm đến rất nhanh, người đàn ông trung niên béo mập dặn dò vài câu, sau đó lại nhìn Chu Kỳ An: “Trang điểm xong thì đến tìm tôi.”
Chu Kỳ An tỏ vẻ rất ngoan ngoãn, ngoan ngoãn đi theo chuyên viên trang điểm.
Người đàn ông trung niên béo mập nhìn theo cho đến khi người đi khuất mới dời mắt, lúc quay lại thì thấy hai người khả nghi trước đó đã biến mất.
Ông ta cười lạnh một tiếng: “Coi như các người may mắn.”
Ở góc rẽ, nơi Chu Kỳ An vừa đi qua, hai người chơi may mắn thoát chết liên tục thở hổn hển, đây mới là lần thứ hai bọn họ xuống phó bản, kinh nghiệm còn non nớt.
“Cứ tưởng chết chắc rồi.” Người chơi nam không khỏi run rẩy: “May mà người đó nhắc nhở chúng ta một câu.”
Nói xong, anh ta cẩn thận thò đầu ra nhìn, vừa lúc thấy cảnh Chu Kỳ An rời đi cùng với chuyên viên trang điểm.
Hành lang hẹp dài, không biết vì sao mà hình ảnh của các minh tinh treo trên bức tường hai bên lại khiến cho người ta có cảm giác thật kinh dị, bị kẹp ở giữa lối đi, bóng lưng gầy gò đó đang rất ung dung, cậu bình tĩnh rời đi cùng NPC, hoàn toàn không thấy có chút bồn chồn lo lắng nào.
Nếu là người chơi thì có vẻ quá bình tĩnh, người chơi nam căng thẳng mím môi: “Rốt cuộc anh ta là ai…”
………….
Cổng công ty giải trí.
Vừa hoàn thành khóa đào tạo nhân viên an ninh, mọi người đang mặc đồng phục, xếp hàng ngay ngắn đứng ở đây.
Đội trưởng đội an ninh đang huấn luyện:
“Nhớ kỹ, nhiệm vụ hàng đầu của các anh là đảm bảo an toàn cho các nghệ sĩ, chiều nay có buổi biểu diễn đường phố, tuyệt đối không được để xảy ra sai sót!”
Lúc đang huấn luyện đầy nhiệt huyết, đội trưởng đội an ninh đột nhiên nhíu mày: “Này, anh đang ngẩn người ra đấy hả?”
Người bị gọi tên đứng ở vị trí cuối hàng.
Bộ đồng phục màu đen thẳng thớm tạo nên sự tương phản hoàn hảo với mái tóc màu sáng, rõ ràng là tâm trạng của Thẩm Tri Ngật lúc này không được tốt lắm, cả người tỏa ra khí chất u ám, khiến ngay cả NPC bình thường cũng chú ý đến sự tồn tại của hắn.
“… Phó bản quái quỷ gì đây?”
Hắn bất thiện nheo mắt.
Lại còn cưỡng chế tách điểm dịch chuyển của hắn và Kỳ An.
Trong tiếng quát mắng của đội trưởng đội an ninh, Thẩm Tri Ngật vốn đã khó chịu lại càng thêm khó chịu, hắn lạnh lùng liếc mắt qua. Ngay khoảnh khắc ngước mắt lên, cả người và cái bóng hắn đột nhiên cứng đờ.
Một nhóm thực tập sinh ăn mặc lộng lẫy vừa bước ra khỏi cổng công ty.
Chu Kỳ An lẫn trong đám đông, hoàn toàn không để tâm đến lời nói nhảm nhí của người đàn ông trung niên béo mập. Cậu thong dong tự tại, thỉnh thoảng lại nhìn xung quanh, dường như cảm nhận được điều gì đó, cậu ngước mắt lên nhìn về phía trước.
Khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, Chu Kỳ An lập tức mỉm cười.
Suýt chút nữa thì Thẩm Tri Ngật đã bị nụ cười đó làm cho tan chảy.
Chiếc bờm tóc hình sừng nai dễ thương khiến người đối diện trông trẻ hơn vài tuổi, Chu Kỳ An đang mở to đôi mắt trông có vẻ ngây thơ, tò mò nhìn xung quanh.
Không biết chuyên viên trang điểm đã dùng phương pháp gì mà khiến cho đôi mắt đó trông càng tròn hơn, giảm bớt đi vẻ sắc bén vốn có, trên chiếc mũi cao thẳng còn điểm một chấm tròn màu đỏ, hai má được đánh phấn hồng nhẹ, làn da trắng lạnh cũng trở nên hồng hào.
Lúc này, chiếc kẹp tóc nhỏ hình quả dâu tây cài trên mái tóc bồng bềnh, dưới ánh nắng mặt trời, cả người cậu trông giống như một chiếc bánh kem nhỏ.
… Chiếc bánh kem nhỏ có sừng nai.
Yết hầu Thẩm Tri Ngật chuyển động lên xuống một cách đáng ngờ.
Ai cũng có lòng yêu cái đẹp, không ít nhân viên an ninh bị các thực tập sinh mới ra ngoài thu hút sự chú ý, do đội trưởng đội an ninh đứng quay lưng về phía cổng nên không biết tình hình phía sau, vẫn tiếp tục quát mắng Thẩm Tri Ngật: “Này! Tôi nói, anh có nghe không đấy?”
Thẩm Tri Ngật nhìn chằm chằm về phía trước, lần này lại trả lời câu hỏi của ông ta, hắn nhắc lại: “Là nhân viên an ninh, phải làm tốt công việc bảo vệ an toàn cho các nghệ sĩ.”
Đội trưởng đội an ninh gật đầu, cao giọng tiếp tục hỏi: “Nếu gặp phải kẻ gây rối…”
“Giết hết.”
“??”
Hôm nay trời hơi nắng gắt, Chu Kỳ An vừa ra ngoài không bao lâu, khuôn mặt đã bị nắng chiếu cho đỏ bừng.
Phát hiện ra điều này, ánh mắt Thẩm Tri Ngật đột nhiên có chút đáng sợ: “Cấp trên của công ty đồng ý cho nghệ sĩ dưới trướng ra ngoài biểu diễn dưới trời nắng nóng, làm tổn hại đến sức khỏe của nghệ sĩ, giết bọn họ trước.”
Đội trưởng đội an ninh: “!!!”
Hết chương 191.