Chương 5: Cuộc Gọi

 

Chương 5: Cuộc Gọi

 

Có thể nói là Chung Thận rất hiếm khi giận dữ. Bình thường, cậu luôn thờ ơ với mọi thứ, không bao giờ để lộ cảm xúc, vậy mà cả buổi chiều không nghe điện thoại của quản lý, thậm chí còn chặn cả WeChat của cô.

 

Đường Du bị ép phải tự kiểm điểm xem rốt cuộc câu nào của mình đã chọc giận cậu, suy đi nghĩ lại, có lẽ không phải lỗi của một câu nào đó, mà là vì nói quá nhiều.

 

Đến lúc này, cho dù Đường Du có kém cỏi trong việc nhìn sắc mặt người khác đến đâu, thì cũng biết mình nên im lặng.

 

Nửa đêm không ngủ được, cô thậm chí còn cảm thấy hơi “emo”, đột nhiên cảm thấy bản thân từ trước đến nay chẳng có bản lĩnh gì, gạt bỏ ảnh hưởng của Hề Vi sang một bên, cô còn giúp đỡ được gì cho Chung Thận? Chẳng trách một số đồng nghiệp bề ngoài cười gọi cô là chị, sau lưng lại mỉa mai cô chó cậy thế chủ.

 

Chung Thận không thể không nhìn ra điều này, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến việc sa thải cô.

 

Nói đi cũng phải nói lại, năm đó Chung Thận ra mắt, tại sao lại chọn cô làm quản lý, đó cũng là một ẩn số.

 

Đó là mùa hè năm 2016. Đường Du quen Chung Thận trước Hề Vi, khi đó cô đang làm hướng dẫn thực tập sinh tại một công ty nhỏ không mấy uy tín, đi khắp nơi lôi kéo người ta ra mắt, bận rộn hai tháng trời không có kết quả, đang lúc cô sắp thất nghiệp thì gặp Chung Thận.

 

Tuy đầu óc Đường Du không quá thông minh, nhưng con mắt nhìn người lại rất tốt. Cô vừa nhìn đã nhận định Chung Thận là một cổ phiếu tiềm năng, kéo được cậu về công ty nhất định sẽ được thăng chức tăng lương, vì vậy cô đã thi triển kỹ năng vẽ bánh, khoác lác rằng có thể biến Chung Thận thành ngôi sao lớn, dụ dỗ cậu ký hợp đồng. Nhưng mà, Chung Thận tuy nhìn có vẻ đơn thuần thế thôi, chứ không hề ngốc, cậu đã lịch sự từ chối cô.

 

Câu chuyện đáng lẽ phải kết thúc ở đây, nhưng không lâu sau, Hề Vi lại xuất hiện.

 

Về mối quan hệ tất yếu giữa việc “Hề Vi xuất hiện” và việc “Chung Thận chọn cô làm quản lý”, Đường Du vẫn luôn không hiểu rõ. Cô chỉ nhớ, vào một buổi tối nọ, vì sắp thất nghiệp mà suýt phát điên, cô lang thang ở cổng trường học viện điện ảnh, cầu nguyện ông trời cho mình gặp may, có sinh viên nào đầu óc không được bình thường ký vào bản hợp đồng quản lý trông như lừa đảo trên tay cô.

 

Lang thang đến tối mịt, cũng không có ai để ý đến cô. Đột nhiên, một chiếc Rolls-Royce tiến đến, cửa xe mở ra, một người lái xe mặc vest đen giống như nhân vật trong phim bước xuống, người này đi vòng sang phía bên kia, mở cửa xe, mời người ngồi ở ghế sau xuống.

 

Đường Du chưa từng thấy cảnh tượng này bao giờ, tưởng rằng người ngồi ở ghế sau sẽ là một nhân vật tầm cỡ nào đó bước ra, nhưng không ngờ, người xuống xe lại là Chung Thận, cậu mặc áo hoodie bình thường, quần jean rẻ tiền, giày thể thao trắng, sắc mặt u ám, đôi mắt hơi đỏ.

 

Lúc đó Chung Thận vừa lên hot search, Đường Du cũng biết điều, biết cậu sẽ có cơ hội tốt hơn, không thể nào ký hợp đồng với mình nữa. Không ngờ, sau khi Chung Thận chào tạm biệt tài xế, quay đầu lại nhìn thấy cô, cậu lại chủ động đi tới.

 

Chung Thận nói: “Cô có muốn làm quản lý của tôi không?”

 

Đường Du: “Hả?”

 

Chung Thận tự nói với chính mình: “Tôi hơi sợ những người bên cạnh anh ta, chi bằng là cô đi, hiểu tận gốc rễ rồi.”

 

Đường Du: “…”

 

Lúc đó Đường Du còn chưa quen Hề Vi, không biết “Anh ta” trong miệng cậu là ai. Sau này mới biết được, hóa ra là cháu trai ruột của Hề Vận Thành, người thừa kế Tập đoàn Hoa Vận, Đường Du suýt chút nữa thì rớt cả mắt.

 

Sau đó, Đường Du dựa hơi Chung Thận, phang cho ông chủ công ty cũ một trận, đến làm việc dưới trướng Hề Vi.

 

Nói chính xác là làm việc cho một công ty con con con con…. của Hề Vi.

 

—— Tập đoàn Hoa Vận có quy mô rất đồ sộ, hầu như ngành nghề nào cũng có tham gia, ngành giải trí chỉ là một phần tài sản không quá quan trọng trong số những tài sản của nhà họ Hề có, Hề Vi bình thường cũng không quá bận tâm, nhưng trong ngành cũng đã là hàng đầu. Hợp đồng quản lý của Chung Thận được ký kết với công ty giải trí Tinh Huy, do Hoa Vận nắm giữ cổ phần.

 

Hề Vi là một thiên chi kiêu tử thực sự. Dùng lời của một cô em gái bên cạnh Đường Du để hình dung: Có những người giống như hoàng tử trong truyện cổ tích, khiến người ta phải ngưỡng mộ, mơ mộng được gặp gỡ. Nhưng Hề Vi thì còn xa vời hơn cả hoàng tử, bạn chỉ cần nhìn một cái là biết, cả đời này anh ta không thể nào có quan hệ gì với bạn, đừng có mơ tưởng hão huyền.

 

Đường Du đang nằm trên giường, đột nhiên giật bắn mình.

 

Cô chậm chạp nhận ra, Chung Thận tức giận như vậy, chẳng lẽ là vì cô liên tục nhấn mạnh Hề Vi sẽ không yêu cậu ta? Nếu không thì những lời khác cô nói, hình như cũng không có gì là không thích hợp.

 

Nhớ lại những biểu hiện trước đây của Chung Thận——

 

“…”

 

Đường Du trợn tròn mắt, chìm trong nghi hoặc và sững sờ thật khó diễn tả bằng lời được.

 

******

 

Sáng sớm ngày 30 tháng 12, cuối cùng Chung Thận cũng đã bỏ chặn quản lý của mình.

 

Cậu không giải thích hành vi của mình, Đường Du cũng không dám quản cậu, muốn cậu phải giải thích, hai người ngầm hiểu ý nhau, không bao giờ nhắc lại chuyện này nữa, tiếp tục công việc theo kế hoạch ban đầu, chạy show.

 

Quay quảng cáo xong, có một buổi phỏng vấn tạp chí, sau đó là buổi ghi hình đêm hội chào đón năm mới của đài truyền hình.

 

Mỗi năm đến lúc này, Chung Thận là khách mời được các đài truyền hình tranh nhau mời, nhưng cậu thường không nhận lời mời tham gia các buổi phát sóng trực tiếp, chỉ nhận ghi hình trước. Bởi vì phần lớn thời gian cậu phải đi đón năm mới cùng với Hề Vi, không có thời gian lên sân khấu. Hơn nữa, cậu là diễn viên, không giỏi ca hát, tham gia cũng chỉ là góp vui nhạt nhẽo mà thôi.

 

Năm nay cũng vậy, Chung Thận hát một bài trong chương trình ghi hình trước, sau đó lên xe bảo mẫu về nhà.

 

Bầu không khí giữa Đường Du và cậu vẫn chưa thoát khỏi cảm giác ngại ngùng vì bị chặn, cô nói chuyện phiếm có chút gượng gạo: “Quý Tinh Văn vì muốn ké fame cậu mà hôm nay cũng mặc đồ trắng, không cần nhìn tôi cũng biết, chương trình vừa phát sóng thì các nền tảng lớn lại bàn tán xem hai người ai mặc màu trắng đẹp hơn, haiz.”

 

Gắn kết để tạo chủ đề nóng là phương pháp hiệu quả trong giới giải trí, Quý Tinh Văn rất am hiểu điều này. Anh ta là nam minh tinh có lưu lượng chỉ đứng sau Chung Thận, nổi tiếng nhờ phim cổ trang, bộ phim truyền hình mà tiểu hoa bị lộ chuyện kết hôn bí mật gần đây bỗng dưng hot, nam chính chính là do anh ta đóng.

 

Lẽ ra, Chung Thận chỉ đóng phim chính kịch và điện ảnh có dàn diễn viên hùng hậu, không cùng con đường với anh ta, cũng không tính là đối thủ cạnh tranh, nhưng Quý Tinh Văn lại thích ké fame, hơn nữa còn ké rất khéo, thỉnh thoảng lại buông lời kiểu như “Chung Thận tiền bối là thần tượng của tôi”, khiến người qua đường có thiện cảm, trên thực tế anh ta chỉ ra mắt muộn hơn Chung Thận một năm, tuổi thật thậm chí còn lớn hơn Chung Thận vài tháng, dù có tính thế nào cũng không phải là hậu bối, thật không biết anh ta sao có thể nói ra được những lời như vậy.

 

Xưa nay Chung Thận không thèm để ý, Đường Du lại rất ghét người đàn ông này, vừa nhắc đến đã mắng: “Diễn xuất không thấy nâng cao, mặt dày thì càng ngày càng giỏi. Nghe nói anh ta muốn chuyển hình, khổ nỗi không nhận được tài nguyên nào tốt hơn ngoài việc làm nền cho nữ chính trong phim, lo lắng sốt ruột, chạy đôn chạy đáo khắp nơi.”

 

Chung Thận thản nhiên nói: “Mỗi người một con đường, tôi cũng không hơn anh ta bao nhiêu, chỉ là may mắn hơn một chút thôi.”

 

“…..”

 

Không biết là cậu đang bao dung hay là đang tự giễu, Đường Du nghe vậy thì nghẹn họng, không nói tiếp được nữa. Trong xe im lặng một hồi, lát sau, Chung Thận đột nhiên nói: “Tối giao thừa tôi có hẹn, nếu có lịch trình thì giúp tôi từ chối.”

 

Đường Du vội vàng nói: “Hề tổng tìm cậu à? Yên tâm, không có lịch trình đâu, tôi hiểu mà.”

 

Chung Thận lại không trả lời trực tiếp, dường như người tìm cậu không phải là Hề Vi. Cậu cúi đầu xem tin nhắn, ánh đèn neon bên ngoài cửa sổ xe đang chạy vụt qua, liên tục chiếu sáng khuôn mặt nghiêng nghiêng của cậu, lúc sáng lúc tối, ánh sáng và bóng tối đan xen, như một thước phim ẩn ý, im lặng nhưng lại như báo trước điều gì đó.

 

Đường Du muốn nói lại thôi, không dám hỏi thêm nữa.

 

******

 

Đêm cuối cùng của năm 2023, Hề Vi đang chơi mạt chược trên tầng thượng của tòa nhà biểu tượng của thành phố Hải Kinh – Tháp Kinh Tâm.

 

Không phải anh là người tổ chức, nhưng dù ở đâu anh cũng là tâm điểm của sự chú ý, có vài ánh mắt nhìn chằm chằm vào bàn tay đang sờ bài của anh, sau đó dọc theo mu bàn tay hướng lên trên, lướt qua cổ tay áo, nhảy lên cánh tay, cẩn thận liếc nhìn sắc mặt anh, âm thầm suy đoán xem tâm trạng của anh như thế nào, có thích hợp để bắt chuyện hay không.

 

Hề Vi không thích những nơi ồn ào, tối nay người không đông lắm, bảy người, bốn người ngồi đánh bài, ba người đứng xem. Người tổ chức tên là Hạ Dập, miễn cưỡng coi như là bạn từ thuở nhỏ của Hề Vi, nhưng quan hệ không tốt đẹp như bề ngoài, chỉ là người quen bình thường cùng đẳng cấp mà thôi.

 

Tối nay Hạ Dập dẫn theo một minh tinh đến, nói là muốn giới thiệu cho Hề Vi. Là một nam minh tinh, tên là Quý Tinh Văn, không biết làm cách nào mà móc nối được với Hạ Dập, đáng tiếc Hạ công tử là trai thẳng, nếu không cũng không cần phải dâng đến tận miệng Hề Vi như vậy.

 

Căn phòng sáng rực đèn, bầu không khí rất tốt. Mấy ván đầu bài của Hề Vi rất đẹp, tất nhiên tâm trạng cũng vui vẻ. —— Trước khi đến anh không biết là có tiết mục thêm thắt là Quý Tinh Văn, nhưng khi gặp cũng không để tâm.

 

Anh không cho ánh mắt, đối phương cũng không dám có phản ứng gì, luôn cẩn thận quan sát, thỉnh thoảng dưới sự xúi giục của Hạ Dập thì giúp rút một lá bài. Lúc này đưa tay ra, rút thêm một lá, lật ra xem, vừa hay là lá bài Hề Vi cần để ù: Bảy vạn.

 

Hề Vi khẽ cười, đẩy bài đi: “Sao cứ là tôi thắng thế? Không chơi nữa.”

 

“Bọn họ nhát gan, không dám thắng anh thôi.” Hạ Dập nói, “Tôi thì không giống, tôi là gà mờ chính hiệu.”

 

Mọi người phối hợp cười ầm lên, ngón tay Quý Tinh Văn run run, châm thuốc cho Hề Vi. Hạ Dập nói: “Cậu ấy không hút thuốc, bình thường rượu cũng uống ít, không có sở thích này.”

 

Lúc này Hề Vi mới liếc nhìn đối phương một cái. Người làm diễn viên thì ngoại hình đương nhiên không tệ, nhưng so với Chung Thận thì kém xa.

 

“Hề ca nhà chúng ta có con mắt rất tinh tường, người thường không lọt vào mắt xanh đâu.” Hạ Dập là người tinh ý, bề ngoài như đang hạ thấp Quý Tinh Văn, thực chất là đang giúp anh ta dọn đường, “Hôm qua tôi đã nói rồi, cậu đến cũng vô ích thôi, trong đầu không có gì, người ta nói chuyện với cậu, nói chuyện không hợp ý nhau thì nửa câu cũng là nhiều. Cậu có biết bình thường cậu ấy thích làm gì không? Nghiên cứu triết học. Ôi chao, tôi ngay cả tên của những cuốn sách đó còn không hiểu, cậu học hành mấy năm, có hiểu không?”

 

Quý Tinh Văn ngượng ngùng cúi đầu: “Không hiểu lắm, nhưng có xem qua một chút.”

 

Hạ Dập nói: “Nói nghe thử xem, cậu xem qua cái gì?”

 

Hề Vi thầm buồn cười, lạnh lùng nhìn bọn họ hát đôi, diễn như tấu hài vậy.

 

Kết quả không ngờ, đúng là diễn tấu hài thật, Quý Tinh Văn giống như đọc thực đơn, tuôn ra một tràng tên của các nhà triết học nổi tiếng, nào là Platon, Hegel, Kant, Nietzsche, Voltaire, còn nhắc đến cả Lão Tử, nói rằng anh ta cũng thích tư tưởng Đạo gia.

 

Hề Vi không nói gì, chỉ nhìn anh ta. Quý Tinh Văn liếc thấy vẻ mặt của anh, mồ hôi lạnh túa ra, câu thoại tiếp theo lập tức nghẹn họng, lắp bắp nói: “Tôi… tôi còn xem qua…”

 

“Thôi đi, cậu cũng đừng xem gì nữa.” Hạ Dập thở dài, “Đồ vô dụng.”

 

Anh ta không nể mặt Quý Tinh Văn một chút nào, Hề Vi ngược lại phải lên tiếng hòa giải: “Nghề nào nghiệp nấy mà, diễn viên thì biết diễn xuất là được rồi.”

 

Hạ Dập nói: “Diễn xuất của cậu ta cũng không ra gì, không bằng người bên cạnh cậu, tên gì nhỉ? Chung Thận.”

 

Hề Vi mặt không cảm xúc.

 

Hạ Dập nói: “Hôm nay sao cậu ta không đi cùng cậu? Buổi tối nhàm chán muốn chết, gọi cậu ta đến cùng cho vui vẻ đi, vừa hay chúng ta bảy người, thêm cậu ta là đủ hai bàn, thế nào?”

 

Bình thường Hề Vi không dẫn Chung Thận đi cùng, tuy rằng bọn họ là quan hệ bao nuôi, nhưng dù sao cũng là chuyện riêng tư, mang đến loại trường hợp này có hơi kỳ quặc, để Chung Thận bị người khác đánh giá, có vẻ rất kém cỏi. Giống như Quý Tinh Văn này, thật ngại ngùng.

 

Nhưng những năm trước đều là Chung Thận đón năm mới cùng anh, Chung Thận thường sẽ dành thời gian chờ tin nhắn của anh, năm nay gọi đến chơi mạt chược cũng không phải là không thể.

 

Hề Vi cầm điện thoại lên gọi điện, mấy người bên cạnh đều nhìn theo.

 

Không ngờ, anh gọi hai cuộc, chuông reo mấy chục tiếng —— Vậy mà Chung Thận lại không nghe máy.

 

Hết chương 5.

Chương 5: Cuộc Gọi

Ngày đăng: 7 Tháng mười, 2024

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chuyển lên trên