Chương 54: Giả Yếu
Chu Kỳ An run rẩy trong cô độc.
Ánh mắt Cô gái mặc áo choàng đỏ nhìn cậu càng thêm phức tạp.
Hơi nước mờ ảo như lớp sương mù bao phủ lấy người thanh niên, khiến người ta không thể nào nhìn thấu.
Nhưng cô ta đã lấy lại bình tĩnh rất nhanh.
Nhân viên công tác đều là những kẻ kiêu ngạo, không thể nào chủ động cúi đầu lấy lòng người chơi được. Lùi lại một vạn bước, nếu thật sự xe của nhân viên rơi vào tay người chơi, hai bên chỉ có thể kết thù chứ không phải mua bán thiện chí.
Điều này có nghĩa là bản thân Chu Kỳ An đã có một kẻ thù cường đại.
Vẻ bình tĩnh hiện trở lại trên khuôn mặt Cô gái mặc áo choàng đỏ, cô ta đột nhiên lên tiếng: “Trước đây cậu hỏi tại sao lại có hai nhóm người…”
Một câu đã thành công khơi dậy hứng thú của Chu Kỳ An.
“Lấy chiếc nhẫn đầu lâu cậu có được ra đây.”
Chu Kỳ An do dự một chút, cuối cùng vẫn thử, rất nhanh, hắn lộ ra vẻ kinh ngạc không thể che giấu.
Mặc dù triệu hồi thất bại, nhưng trong vài giây ngắn ngủi, ít nhất chiếc nhẫn cũng đã xuất hiện.
“… Làm sao có thể?”
Sự kinh ngạc này khiến Cô gái mặc áo choàng đỏ cảm thấy vui vẻ, liên quan đến một số vấn đề quan trọng, hai người chuyển sang trao đổi trên diễn đàn.
Cô gái mặc áo choàng đỏ nói ra một sự thật còn gây chấn động hơn: “Bởi vì chiếc nhẫn này căn bản không phải là sản phẩm của trò chơi.”
“Trò chơi có điểm neo ở các quốc gia, chỉ là server khác nhau, liên quan đến vấn đề tiến hóa của loài người, cậu đoán xem, phản ứng của các khu vực lớn như thế nào?”
Khi trò chơi lựa chọn người chơi, nó sẽ cân nhắc đến các yếu tố toàn diện, bao gồm cả độ giàu có và địa vị xã hội, sự tồn tại của nó không phải là hoàn toàn bí mật.
Chu Kỳ An bình tĩnh gõ chữ: “Thí nghiệm trên cơ thể người, hoặc là lợi dụng người tiến hóa để bắt giữ và nghiên cứu những người tiến hóa khác.”
Cô gái mặc áo choàng đỏ: “Một số khu vực mở server trước đã trải qua giai đoạn này, thời gian mở server của chúng ta không tính là quá sớm, sau khi trò chơi xuất hiện ở khu vực này, những kẻ cấp tiến, ôn hòa… đủ loại quái vật thần thánh đều xuất hiện, vào lúc này, có người đã đưa ra một kế hoạch táo bạo và tiên tiến hơn.”
Cô ta dừng lại một chút, hít một hơi thật sâu, đầu ngón tay trắng nõn dính một chút nước, chậm rãi viết ra bốn chữ: Kế hoạch Tàng Ốc.
Chu Kỳ An có thể cảm nhận được Cô gái mặc áo choàng đỏ mang theo vài phần cảm khái khi viết ra bốn chữ này.
Có thể khiến cho một người xảo quyệt tàn nhẫn như cô ta xuất hiện dao động cảm xúc rõ ràng như vậy, chứng tỏ kế hoạch này cực kỳ bất phàm.
“Tàng Ốc chỉ là cách gọi thay thế, tức là thiết lập phòng thí nghiệm ẩn giấu trong đường hầm sương mù.”
“Lấy đây làm trạm gốc để dốc toàn lực nghiên cứu đạo cụ. Đường hầm hay thay đổi, vì vậy phòng thí nghiệm đầu tiên sẽ chặn lại sương mù đặc thù có nồng độ cao, che giấu cảm giác của trò chơi, như vậy có thể tránh được rất nhiều hạn chế.”
“Điều đó là không thể.” Ngón tay Chu Kỳ An gõ chữ vun vút, theo bản năng phản bác: “Sức mạnh của đạo cụ và công nghệ hiện đại đi theo hai hệ thống khác nhau.”
Yêu ma quỷ quái và khoa học kỹ thuật gần như là nghịch lý.
Cô gái mặc áo choàng đỏ đáp lại với vẻ mặt không chút thay đổi: “Nếu nguyên liệu thô đến từ phó bản thì sao? Cậu có biết trong phó bản có bao nhiêu loại khoáng sản mới lạ? Các nguyên tố được chiết xuất từ những khoáng sản này có năng lượng gì? Cho dù là hoa cỏ cây cối trong phó bản, rất nhiều loại đều là giống loài mà thế giới bên ngoài chưa từng ghi chép.”
Cô ta hít sâu một hơi: “Tất cả những thứ này đều có thể được nghiên cứu trong phòng thí nghiệm Tàng Ốc.”
“Vì vậy kế hoạch Tàng Ốc, ngoài việc ẩn giấu trong sương mù, còn có một tầng ý nghĩa khác, bảo vật đều ở trong sương mù.”
Chu Kỳ An cau mày lẩm bẩm.
Không thể không thừa nhận, người đưa ra kế hoạch vĩ đại này là một thiên tài thực sự.
Sau khi trò chơi xuất hiện, người chơi được chọn sẽ càng coi trọng việc phát triển sức mạnh cá nhân, vũ khí không mang theo được vào trò chơi ngược lại dễ bị bỏ qua, càng huống chi là lợi dụng tài nguyên vốn có trong trò chơi để phát triển đạo cụ.
Dường như Cô gái mặc áo choàng đỏ có chút kiêng kỵ với người đề xuất kế hoạch Tàng Ốc, không nói nhiều:
“Muốn sáng tạo, cần phải nghiên cứu không ngừng, phòng thí nghiệm Tàng Ốc thu mua số lượng lớn đạo cụ, Hắc Ma Hội là một trong những nhà cung cấp đó, dù sao hiệp hội này thích nhất là đi vào những phó bản tà môn, vật liệu thu được cũng nhiều.”
“Tất nhiên, bọn họ cũng có thể đặt mua một số đạo cụ cần thiết từ chính phủ. Nhưng sau này thì chưa chắc…”
Cô ta mỉm cười: “Thế giới hiện thực tuân theo pháp luật của thế giới hiện thực, Hắc Ma Hội vì lợi ích huân tâm, đã vi phạm công ước.”
Nói xong, cô ta mới tiếp tục gõ chữ: “Tôi sẽ nhanh chóng mang tất cả thông tin, bao gồm cả tin tức về thánh khí đến đầu thú với chính phủ, với tư cách là người cung cấp thông tin, tin rằng tôi có thể thay thế vị trí của Hắc Ma Hội, trở thành nhà cung cấp mới.”
“Còn cậu.” Cô gái mặc áo choàng đỏ cười lạnh, “Sẽ nhanh chóng bị chính phủ chú ý, còn có cả mối thù với Hắc Ma Hội, suýt nữa thì quên mất, không biết lão đại của tôi có chết hay không, nếu đã chết, đám chó săn trung thành của ông ta cũng sẽ không buông tha cho cậu.”
Chu Kỳ An đột nhiên ngẩng đầu: “Ngược lại cô trở thành kẻ hưởng lợi lớn nhất nhỉ.”
Cô gái mặc áo choàng đỏ không phủ nhận, bình tĩnh gõ chữ: “Trong thế lực server nước ngoài có người tiến hóa sở hữu hệ Rùa biển, đó là năng lực tiên tri khiến vô số người thèm muốn. Tin rằng bọn họ cũng sẽ hành động vì thánh khí. Tôi đột nhiên phát hiện, so với âm mưu, dương mưu lại hữu dụng hơn.”
Áp lực, thường sẽ hủy hoại một con người.
“Server nước ngoài không phải có điểm neo đậu riêng biệt sao?”
Người của bất kỳ quốc gia nào, chỉ có thể vào phó bản khu vực của mình. Ngay cả diễn đàn cũng vậy, Úy Lam được chia thành nhiều diễn đàn, không thể giao lưu xuyên server được.
Cô gái mặc áo choàng đỏ: “Năm đó phòng thí nghiệm xuất hiện kẻ phản bội, chủ nhân kế hoạch Tàng Ốc đã lợi dụng một đạo cụ mê hoặc được nghiên cứu ra, đăng nhập vào điểm neo đậu phó bản của quốc gia khác để thực hiện truy sát xuyên quốc gia.” Cô ta liếc nhìn Chu Kỳ An: “Đừng vội kích động vì giai đoạn lịch sử này, trong số tài liệu mà kẻ phản bội mang đi, vừa vặn cũng bao gồm cả đạo cụ mê hoặc.”
Nói cách khác, người ta cũng có thể xuyên server.
“…”
Cô gái mặc áo choàng đỏ xoay người rời đi, mái tóc nâu hạt dẻ lắc lư càng tô điểm thêm vẻ hoạt bát giả tạo của cô ta.
Phải nói rằng, những lời này quả thực đã có tác dụng, Chu Kỳ An đã cảm nhận được áp lực to lớn.
Những rắc rối đến từ chính người của mình, ánh mắt tham lam đến từ thế giới bên ngoài… Cậu khẽ nhắm mắt, đột nhiên lên tiếng: “Chờ đã.”
Cô gái mặc áo choàng đỏ dừng bước, khóe miệng nhếch lên.
Cuối cùng cũng biết sợ hãi sao?
“Khi cô đi báo cáo đầu thú, phiền cô nói với họ cấp cho tôi một giấy chứng nhận mang theo an toàn đồ, nếu không tôi mang theo mấy lọ tro cốt này không nhập cảnh về nước được.”
“…”
………….
Liên tiếp mấy ngày, sương mù trên bầu trời Cống Kỵ vẫn không tan, Chu Kỳ An nghi ngờ trò chơi mới chỉ vừa mở server ở đây.
May mắn là nồng độ sương mù trong thành phố không cao, đã có xu hướng tan dần. Cô gái mặc áo choàng đỏ không đến gây chuyện nữa, món nợ này tạm thời chỉ có thể tính sau.
Lại qua hai ngày, các chuyến bay cuối cùng cũng dần khôi phục lại bình thường, lúc về nước, quả nhiên Chu Kỳ An bị chặn lại. Cậu bị đưa đến một căn phòng nhỏ đợi một lúc, mấy cái lọ cũng bị tịch thu.
Nhưng không lâu sau, nhân viên an ninh đi vào, nhìn cậu một cái thật sâu rồi nói: “Cậu có thể đi rồi.”
Còn làm thủ tục vận chuyển đặc biệt cho cậu nữa.
Chu Kỳ An nhướng mày, không ngờ lại không gây khó khăn cho mình.
Nhìn chung, chuyến đi này suôn sẻ hơn tưởng tượng.
Sau khi xuống máy bay, trở về mảnh đất quen thuộc, Chu Kỳ An ít nhiều gì cũng an tâm hơn một chút: “Cuối cùng cũng được nhìn thấy mặt trời.”
Mấy ngày liền chìm trong sương mù dày đặc khiến cậu nhìn mọi thứ như tự động được phủ một lớp filter u ám. Mở điện thoại ra, việc đầu tiên Chu Kỳ An làm là vào diễn đàn, phát hiện có tin nhắn của Hàn Lệ gởi tới mà cậu chưa đọc.
【Theo thỏa thuận chia sẻ ban đầu, phần thưởng giao dịch bán tin tức cho cậu đã được chuyển khoản, chú ý kiểm tra nhé.】
【Tôi nghe được một số tin tức, có cần tiếp tục câu cá nữa không?】
Chu Kỳ An trả lời: 【Lần này không cần.】
Cần câu sắp đầy cá rồi.
Hàn Lệ chỉ chuyển đến một đạo cụ, điểm tích lũy thì một đồng cũng không có.
Hai bên đã dùng đạo cụ khế ước trước đó, chứng minh đạo cụ này quả thực có điểm phi phàm, xứng đáng với giá trị.
【Hải đăng: Minh nguyệt trên biển, ngọn đèn chỉ đường trong màn sương mù.
Hướng dẫn sử dụng: 1. Nếu như vô tình đi nhầm vào lối vào đường hầm chưa được phong tỏa, hải đăng có thể chỉ dẫn bạn đến khu vực nhiệm vụ; 2. Tọa độ tuyệt hảo, sau khi sử dụng có 35% xác suất miễn dịch với ma trận, 40% xác suất tự động vượt qua chướng ngại vật mê cung.
Phẩm chất: 4 sao
Lưu ý: Sau mỗi lần sử dụng, thời gian hồi phục của đạo cụ là một tuần.】
Chu Kỳ An nghiên cứu món đồ mới có được, hiện tại chỉ có thể xem hình ảnh.
Cột đèn hình trụ lục giác, mỗi mặt đèn đều chứa đầy những vầng trăng khuyết nhỏ, đỉnh cao nhất là một viên ngọc trai tròn trịa, đế là vỏ sò, chỉ cần nhìn vào bức ảnh trên bảng điều khiển cũng có thể cảm nhận được nó đang tỏa ra ánh sáng.
“Đạo cụ phẩm chất 4 sao, quả nhiên không lỗ.”
Chu Kỳ An suy nghĩ một chút, hỏi Hàn Lệ xin ID tài khoản của Cô gái mặc áo choàng đỏ, soạn một câu gửi qua.
Lúc này Cô gái mặc áo choàng đỏ đang chuẩn bị chỉnh đốn lại hiệp hội, khoảng thời gian trước vừa mất người vừa tốn của, nhưng vừa nghĩ đến tương lai có thể giành lại tất cả, cô ta, người vừa mới trở thành kẻ đứng đầu, đang rất đắc ý.
ID trò chơi của Chu Kỳ An, Cô gái mặc áo choàng đỏ vừa nhìn đã nhận ra, sau khi click vào chỉ thấy một câu:
【Trước mặt sức mạnh tuyệt đối, bất kỳ âm mưu quỷ kế nào cũng đều vô dụng.】
Cách đây không lâu cô ta vừa mới nói câu này, hơn nữa còn bị vả mặt ngay lập tức, bây giờ đột nhiên nhìn thấy, lập tức cảm thấy thật hoang đường và nực cười.
Đúng là thực lực của Chu Kỳ An bị tất cả mọi người đánh giá thấp, mẹ của cậu ta có lẽ cũng là một người chơi lợi hại.
Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Mười mặt mai phục, cho dù có một hai trợ thủ cũng không thể nào đột phá vòng vây được.
Cô gái mặc áo choàng đỏ lắc đầu: “Chỉ là có được thánh khí, vậy mà dám tự xưng là sở hữu sức mạnh tuyệt đối…”
Dù sao thì cô ta cũng không dại gì mà nhúng tay vào vũng nước đục này.
………..
Vì thời tiết nên thời gian team building bị kéo dài, sau khi trở về, tất cả nhân viên lập tức bị gọi đến công ty làm việc.
“Tro cốt em đã đưa đến nghĩa trang Vạn Tịnh rồi.” Cậu sinh viên đại học gia cảnh giàu có, nhân lúc ra ngoài làm nhiệm vụ đã mua một lúc mấy lô đất.
Chu Kỳ An không đi cùng, chỉ chi trả tiền mua hạt giống hoa.
Cậu sinh viên đại học nói: “Em đưa cho người quản lý nghĩa trang một khoản tiền boa kha khá, hàng ngày ông ấy sẽ thường xuyên chăm sóc, sang năm hoa nhất định sẽ nở.”
Chu Kỳ An “Ừ” một tiếng, chuyên tâm bận rộn với công việc trên tay.
Cậu sinh viên đại học đã đặc biệt tìm người nhận dạng những hạt giống đó, là hoa Thiên Điểu, ưa sáng.
Trước khi đi chọn nghĩa trang, Chu Kỳ An cũng đặc biệt nhấn mạnh phải chọn nơi có ánh sáng mặt trời đầy đủ, còn phải nhờ người ta thường xuyên tưới nước.
Đây là loài hoa tượng trưng cho gió và tự do.
“Kim Chi sẽ thích.” Cậu sinh viên đại học nói như vậy.
Lần này Chu Kỳ An thậm chí còn không thèm ừ hử gì nữa, dường như cậu có tâm sự, liếc nhìn về phía văn phòng, xác định sếp sẽ không đột nhiên xuất hiện, cậu lười biếng hoạt động gân cốt một chút.
Trong mắt cậu sinh viên đại học tràn đầy lo lắng, sáng sớm nay đối phương đã khéo léo nhắc nhở cậu ta, tốt nhất nên đổi chỗ làm, nếu không đến lúc rắc rối ập đến, nói không chừng sẽ bị vạ lây.
Cụ thể là vạ lây gì, Chu Kỳ An không nói rõ, nhưng ngay cả anh ta cũng nói là có rắc rối, vậy thì rắc rối này tuyệt đối không nhỏ.
“Anh Chu, không có anh thì em đã không sống đến bây giờ, em tuyệt đối sẽ không chạy trốn đâu.”
“Tùy cậu.” Chu Kỳ An uống một ngụm nước, một lần nữa xác định cửa văn phòng của sếp đã khóa chặt, hắng giọng, cầm lấy điện thoại.
Liếc mắt ra hiệu cho cậu sinh viên đại học im lặng, sau đó cậu bấm số gọi đi.
“Alo.” Vài giây sau, điện thoại được kết nối, giọng nói bên kia luôn mang theo vẻ ngái ngủ, trầm thấp đến mức dễ dàng tạo ra cảm giác si mê.
“Là em.” Chu Kỳ An nói.
————
Một căn biệt thự đột ngột mọc lên sừng sững ở một góc thành phố.
Khu đất vàng, người xe tấp nập, nhưng dường như không một ai chú ý đến nó.
Bên trong căn biệt thự sang trọng, trên những bức tường trắng tinh treo đầy những bức tranh thật có thể nhìn thấy trong bảo tàng của các quốc gia, trên mặt đất, góc tường… mỗi một ngóc ngách đều có thể nhìn thấy những tác phẩm nghệ thuật cổ. Bất kỳ nhà sưu tập nào đến đây cũng sẽ phải kinh ngạc thán phục.
Nhưng nếu như quan sát kỹ hơn, những bức tranh thật này dưới ánh sáng như ẩn giấu trong một chiều không gian hư hư thực thực, giống như ngọn núi xa xa, cho dù muốn đến gần, có cho mệt chết tám con tuấn mã cũng chưa chắc đã chạy tới nơi.
Toàn bộ căn biệt thự giống như một khối rubik thần bí, mỗi một góc độ đều phản chiếu ra một giấc mộng ảo khác nhau.
Chủ nhân căn biệt thự uể oải tỉnh dậy, hắn ngủ đã lâu, hẳn là đã mấy ngày rồi.
Lúc này, người đàn ông đi chân trần bước thẳng về phía phòng tắm.
Hình dáng trong gương thay đổi quỷ dị, chuyển từ sắc bén sang dịu dàng hơn một chút, đôi mắt màu đỏ như máu cũng bắt đầu chuyển sang màu xám trắng, khuôn mặt điển trai ngầu lòi của Mục Thiên Bạch lột xác thành một khuôn mặt ôn hòa hơn.
“Thật là, thuận lợi ngoài mong đợi.”
Sau khi Trái tim ác mộng bị lấy đi, khí tức của hắn đã giảm đi rất nhiều.
Người đàn ông thử phong ấn một phần trí nhớ và thực lực, một phần sức mạnh khác chia làm hai, một phần ký gửi trong cái bóng. Như vậy, đã che giấu thành công cảm giác của trò chơi, có được tài khoản người chơi.
Có lẽ lần sau có thể thử không xóa bỏ ký ức.
Hắn vẫn đang hồi tưởng lại trải nghiệm chuyển đổi thân phận, cảm giác đó thật sự rất tuyệt.
“Kỳ An, em càng ngày càng lợi hại.”
Giết người cũng như giết quỷ đều không chớp mắt, cuối cùng còn bắn một màn pháo hoa đẹp mắt nữa chứ.
Người đàn ông trầm ngâm bắt đầu suy nghĩ xem lần sau nên nhào nặn ra một nhân vật như thế nào, trong nháy mắt, trăm ngàn bóng hình xuất hiện trong căn phòng.
Điện thoại đột nhiên vang lên.
Chỉ có một người có số điện thoại của hắn.
Kết nối xong, giọng nói mệt mỏi và hoang mang của Chu Kỳ An truyền đến: “Alo, là em. Gần đây em gặp chút chuyện, có thể không đến lớp học đêm được.”
“Cái…”
Chu Kỳ An trực tiếp ngắt lời, cậu như rơi vào hoàn cảnh khó khăn chưa từng có, tự mình nói: “Thực ra cũng không có gì, có lẽ là áp lực công việc lớn, thường xuyên gặp ác mộng. Trong mơ em bị vô số quái vật truy sát, giẫm đạp lên tôn nghiêm.”
Trong mắt người đàn ông hiện lên một chút kinh ngạc rất khó phát hiện ra, hắn đang muốn nói gì đó thì…..
Chu Kỳ An: “Đừng hỏi.”
“…”
Chu Kỳ An vội vàng cúp điện thoại.
Người đàn ông đứng im tại chỗ, chìm vào trầm mặc thật lâu.
————
Văn phòng.
Chu Kỳ An dựa vào ghế, trên mặt lộ ra vẻ thờ ơ, nhưng giọng nói lại ngập tràn bất lực và hoang mang.
Cậu sinh viên đại học chứng kiến toàn bộ quá trình cậu gọi điện thoại, trợn mắt há hốc mồm, cậu ta định mở miệng thì…..
Chu Kỳ An giả vờ yếu đuối xong, uống một ngụm trà, cầm quả táo trên bàn lên cắn một phát như người không tim không phổi: “Đừng hỏi.”
“…”
Mãi một lúc lâu sau, cậu sinh viên đại học vẫn không nhịn được, cẩn thận hỏi: “Anh Chu, vừa rồi anh gọi điện thoại cho ai vậy?”
Chu Kỳ An chậc một tiếng, cuối cùng vẫn nói cho cậu ta biết: “Giáo viên dạy lớp học ban đêm của anh đấy.”
Từ rất lâu về trước, người đàn ông kia đã nói cho cậu biết, mẹ của cậu đã biến thành quái vật rồi, trong ba người bất thường nhất xung quanh cậu, nếu để Chu Kỳ An xếp hạng theo mức độ nguy hiểm, giáo viên dạy lớp học đêm của cậu chắn chắn sẽ đứng đầu, còn có thể cân đẹp ông sếp lớn và mẹ cậu luôn, một mình ông thầy có thể chấp hết.
Còn hai người sau ai nguy hiểm hơn ai thì chưa chắc, tuy rằng sếp lớn mang đến cảm giác áp bức mạnh mẽ hơn, nhưng cậu không xác định được thực lực của mẹ già nhà mình, chút tình mẫu tử còn sót lại đã làm giảm bớt mức độ nguy hiểm của người mẹ.
Dù sao thì hai vị kia đều có thể tìm đến cậu, giáo viên dạy lớp học đêm nhất định cũng có thể, chấp niệm của người này hình như chính là để cậu đi học.
Huống chi….
Từ rất lâu về trước Chu Kỳ An đã nhận thấy, người đàn ông kia dường như có một loại si mê kỳ quái và bệnh hoạn đối với cậu.
Bệnh hoạn đến mức, có lẽ cảm thấy cho dù cậu có chết thì cũng chỉ có thể chết trong tay hắn.
Dưới ánh mắt đầy ham muốn tìm tòi của cậu sinh viên đại học, Chu Kỳ An ám chỉ giáo viên dạy lớp học ban đêm cũng là người chơi, rất có thể sẽ vì lời cậu nói mà đuổi theo đến phó bản.
Cậu sinh viên đại học tò mò: “Nếu như không đến thì sao?”
Chu Kỳ An vừa định nói không thể nào, với tính cách của người nọ, nghe được những lời này, nhất định sẽ tìm hiểu cho rõ ràng.
Vừa định mở miệng, đột nhiên nuốt lại lời vừa nói, bất cứ chuyện gì cũng có ngoại lệ.
Nếu như không đến…. Chu Kỳ An nheo mắt, vậy thì vấn đề lớn rồi.
Quả táo đỏ chín mọng rất nhanh đã bị cậu ăn hết một nửa, cậu chuyển chủ đề, cười nhạo, nói: “Đánh không lại thì đương nhiên phải gọi người rồi.”
Đạo cụ 【Hải đăng】 này, đối với người khác có lẽ chỉ có giá trị phá giải ma trận, đối với cậu thì lại coi trọng giá trị tọa độ hơn, gọi người rất tiện lợi.
Hiện tại áp lực của cậu lớn như vậy, không gọi người thì làm sao được, một người gọi không đến, vậy thì gọi người thứ hai, thậm chí là người thứ ba.
Cậu sống không tốt, vậy thì cũng đừng hòng có ai sống yên ổn được.
Hết chương 54.