Chương 7: Song Sư (07)
Dưới sự thúc đẩy của dư luận, mọi người tự động liên hệ vụ mất tích trẻ em ở trường Mầm non Nguyệt Lượng Hoa với vụ án mạng đường Tà Dương. Các phương tiện truyền thông mới và các tài khoản mạng xã hội thi nhau phân tích. Cảnh sát không thể ngăn cản tất cả những ánh mắt tò mò, các streamer và phóng viên luôn có nhiều cách để viết ra những bài báo giật gân, câu view.
Vụ án của Hoàng Huân Đồng vốn đã đầy rẫy sương mù, dường như có manh mối ở khắp nơi, nhưng lại thiếu sót ở mọi điểm. Dư luận tiếp tục lên men, đã gây trở ngại cho việc điều tra của đội trọng án, đến nỗi đội trưởng đội hình sự – Tạ Khuynh phải đến tìm Quý Trầm Giao để hỏi xem chuyện gì đang xảy ra.
Quý Trầm Giao buộc phải phân tâm để “quan tâm” đến vụ án của trường mầm non Nguyệt Lượng Hoa.
Chu Tông Nghệ, sáu tuổi, học lớp mẫu giáo lớn, là “Đầu gấu” trong lớp, rất năng động, có tinh thần chính nghĩa mạnh mẽ. Nếu nhìn thấy những đứa trẻ yếu đuối bị bắt nạt, cậu bé nhất định sẽ ra tay giúp đỡ.
Cách giúp đỡ của cậu bé là đánh nhau. Ở trường mẫu giáo và khu chung cư Hoan Tiếu Đình nơi cậu bé sống, đều có những đứa trẻ nghịch ngợm bị cậu bé đánh.
Cậu bé cũng rất giỏi thể thao, thích nhất là chơi bóng rổ, dù còn nhỏ tuổi nhưng đã biết ném bóng.
Đánh giá của trường mẫu giáo về cậu bé rất tích cực, ngay cả những đứa bé từng bị cậu nhóc đánh cũng rầu rĩ nói rằng hy vọng cậu nhóc có thể bình an trở về.
Chu Tông Nghệ là con thứ hai trong gia đình, trong nhà còn có một người anh trai đang học tiểu học. Cha mẹ của hai anh em, Chu Lâm và Phù Giai Giai đều là nhân viên bán hàng bình thường, công việc bận rộn, áp lực lớn. Hai năm trước, cuối cùng bọn họ cũng tiết kiệm đủ tiền để mua căn hộ hai phòng ngủ, một phòng khách hiện tại đang ở.
Vì không có thời gian chăm sóc con cái, bọn họ đã đón mẹ già từ dưới quê lên để chăm sóc các cháu.
Một gia đình năm người, cuộc sống thực sự không mấy thoải mái. Hai anh em ngủ chung một phòng, vợ chồng ngủ chung một phòng, còn bà cụ thì tự nguyện ngủ ở phòng khách, nói rằng người già ngủ ít, nếu ngủ trong phòng ngủ thì sẽ dậy sớm, ảnh hưởng đến người nhà ngủ ở phòng khách.
Tuy cuộc sống không giàu có, nhưng dù sao cũng có một mái ấm. Chu Lâm và Phù Giai Giai không có khả năng cho Chu Tông Nghệ đến trường mẫu giáo có chất lượng quản lý tốt. Nghe đồng nghiệp nói trường Nguyệt Lượng Hoa học phí thấp, lại nằm trong khu chung cư gần đó, cũng an toàn, nên đã cho Chu Tông Nghệ vào học.
Hai vợ chồng không hiểu tại sao mọi năm đều tốt đẹp, trước đây cũng chưa từng nghe nói trường Nguyệt Lượng Hoa xảy ra chuyện gì, tại sao tai họa lại đột nhiên ập đến gia đình mình.
Thời gian Chu Tông Nghệ mất tích là từ ba giờ chiều đến năm giờ chiều ngày 7 tháng 4. Vì trường Nguyệt Lượng Hoa nằm trong khu chung cư nên có hai cổng, một cổng chính và một cổng phụ. Cổng chính có camera giám sát và bảo vệ, không đến giờ đón trẻ sẽ không mở, khá quy củ.
Nhưng cổng phụ hướng ra khu chung cư, nhà của nhiều đứa trẻ nằm trong khu chung cư này, lâu nay cổng phụ không hề đóng, camera bị hỏng cũng không được thay thế kịp thời.
Trưa ngày xảy ra vụ việc, camera giám sát trong trường còn ghi lại được hình ảnh Chu Tông Nghệ ngủ trưa dậy, tranh giành ngựa gỗ với các bạn nhỏ, sau đó cậu bé một mình đi về phía sân sau không có camera giám sát – sân sau không xa cổng phụ.
Sau đó, cậu bé không còn xuất hiện trong camera nữa.
Buổi chiều, sau khi cô giáo hướng dẫn mọi người chơi trò chơi xong, đưa các bé về lớp thì phát hiện không tìm thấy Chu Tông Nghệ.
Có thể xác định rằng, Chu Tông Nghệ chắc chắn đã rời khỏi trường qua cổng phụ. Công an phường và phân cục đã trích xuất tất cả các camera giám sát của khu chung cư Nguyệt Lượng Hoa, tiếc là hệ thống camera giám sát và quản lý của khu chung cư Nguyệt Lượng Hoa rất lạc hậu, nhiều điểm mù, nhiều camera bị hỏng, mấy cổng tuy có kiểm soát ra vào nhưng quản lý thực chất không hề quan tâm. Cảnh sát không tìm thấy bóng dáng của Chu Tông Nghệ, cũng không phát hiện bất kỳ người nào có hành vi khả nghi.
Về nhân chứng, trường mẫu giáo và khu dân cư cách nhau một dải cây xanh, buổi tối thì có nhiều người, nhưng buổi chiều hầu như không có ai đến đó. Sau khi đi hỏi thăm, không ai nhìn thấy Chu Tông Nghệ ra ngoài như thế nào.
Nếu không phải đột nhiên có người tiết lộ nghi phạm vụ án mạng đường Tà Dương là tên Lăng gì đó từng làm tình nguyện viên ở trường Nguyệt Lượng Hoa, thì đây chỉ là một vụ mất tích bình thường.
Chu Tông Nghệ mới sáu tuổi, cậu bé không thể tự mình tránh tất cả các camera giám sát để rời đi được, chắc chắn là có người đã lên kế hoạch tỉ mỉ, đưa cậu bé đi theo lộ trình đã định sẵn.
Đối với loại vụ án liên quan đến trẻ em này, phân cục có đầy đủ kinh nghiệm điều tra, thường sẽ bắt đầu điều tra từ các mối quan hệ của cha mẹ. Gia cảnh nhà họ Chu bình thường, khả năng bị tống tiền gần như không có, vậy rất có thể là do thù oán. Việc phá án lẽ ra không khó. Nhưng hiện tại, rõ ràng có người đang cố tình gây rối. Trên mạng, những lời bàn tán, lên án không ngừng, không chỉ gây áp lực lớn cho cảnh sát, mà còn có thể kích động kẻ bắt cóc.
Có nhiều vụ án, ban đầu kẻ bắt cóc không có kế hoạch giết con tin, nhưng chính vì sự thổi phồng của những người bên ngoài không hiểu rõ sự tình mà bi kịch mới xảy ra.
Quý Trầm Giao day day mi tâm, sau đó mở vài kênh tin tức và livestream, dưới sự tham gia của các streamer và phóng viên, càng nhiều “bí mật” bị đào bới, Lăng Liệp đã bị kết án tử hình trên internet.
Một streamer phỏng vấn tình nguyện viên của trường Nguyệt Lượng Hoa, người này khẳng định chắc nịch rằng mối quan hệ giữa Lăng Liệp và Chu Tông Nghệ rất xấu, bởi vì Lăng Liệp chơi “đấu súng” với các bé trai, không phải súng thật, mà là dùng tay giả làm súng đuổi bắt, một người “bắn súng”, người kia sẽ phối hợp ngã xuống.
Mỗi lần Chu Tông Nghệ “bắn súng” vào Lăng Liệp, Lăng Liệp đều không ngã, Chu Tông Nghệ rất tức giận. Sau đó, Lăng Liệp không chơi với cậu bé nữa.
Một phóng viên đã trò chuyện với Vương Lệ Phân ở đường Tà Dương cả buổi chiều. Vương Lệ Phân rất thích bộc bạch kể lể, bà ta tố cáo hàng xóm Lăng Liệp đã dọa cháu trai bà, không cho cháu trai bà ăn gà rán, “Người lớn nhìn thấy trẻ con thường sẽ cho ăn chứ, đúng không? Vậy àm tên đó mặt mày tối sầm, không thèm để ý, đây chính là không có lòng yêu thương! Theo tôi, người này chắc chắn có vấn đề, đối với trẻ con không có chút yêu thương nào, tại sao lại đi làm tình nguyện viên ở trường mẫu giáo?”
Đoạn phỏng vấn này hiện đang là bài báo có độ hot cao nhất, một là vì Vương Lệ Phân là người báo án, lời nói của bà có trọng lượng, hai là vì người viết bài báo này có văn phong rất tốt, đặc biệt là những chi tiết rất dễ lấy được sự đồng cảm của cư dân mạng.
Quý Trầm Giao chú ý đến tên người viết, Lý Ngải Khiết, đến từ truyền thông Dung Tinh.
Anh tùy ý tìm kiếm hai cái tên này, đây là một công ty truyền thông mới chuyên chú trọng vào các vấn đề xã hội nóng hổi, Lý Ngải Khiết là một trong những phóng viên ngôi sao của bọn họ, nhiều bài báo do cô ta viết đã được chia sẻ rộng rãi, nội dung liên quan đến tình trạng hỗn loạn trong quán bar, sự hòa hợp giữa hàng xóm láng giềng trong thời đại mới, v.v.
Dường như Dung Tinh không có liên quan gì đến vụ án, bọn họ chỉ nhạy bén với tin tức, người ta quan tâm đến cái gì, họ liền nhào vào cái đó.
F5 lại lần nữa, trên mạng lại xuất hiện những ý kiến mới.
Một streamer mặc vest, đứng trước cổng trường Nguyệt Lượng Hoa, dùng giọng điệu trang trọng đặt câu hỏi: “Cha mẹ gửi gắm đứa con yêu quý của mình đến trường mẫu giáo, là vì tin tưởng trường mẫu giáo có thể tạm thời thay họ chăm sóc tốt cho đứa trẻ trong một khoảng thời gian. Chúng tôi lên án kẻ bắt cóc, hắn ta phải bị trừng phạt nghiêm khắc theo pháp luật, nhưng hôm nay Jaco muốn thảo luận với mọi người theo một góc độ khác – Liệu nhà trường có thể đứng ngoài cuộc được không?”
Trong video là một thanh niên con lai, cao ráo, tóc hơi dài, ngoại hình khá ổn, xem độ hot thì có vẻ là một streamer nổi tiếng trên mạng.
“Người tên Lăng gì đó căn bản không có tư cách hành nghề, anh ta không phải giáo viên, vậy mọi người có muốn biết anh ta đã tìm được công việc ở trường mẫu giáo như thế nào không? Theo Jaco được biết, hóa ra trường Nguyệt Lượng Hoa vì để tiết kiệm chi phí thuê giáo viên mầm non chính quy, mà đã sử dụng rất nhiều tình nguyện viên!”
“Tình nguyện viên không cần tư cách hành nghề, không cần đi làm hàng ngày, đến hai ba lần một tuần, bao ăn cho bọn họ, lương được tính theo số lần, rẻ hơn giáo viên mầm non rất nhiều! Jaco không phản đối việc trường mẫu giáo mời tình nguyện viên, nhưng trước khi mời có thể điều tra lý lịch của tình nguyện viên được không? Người tên Lăng gì đó bất hòa với hàng xóm, không yêu thương trẻ con, loại người này đã trà trộn vào như thế nào?”
Video này vừa được đăng tải, lại một lần nữa gây ra một cuộc thảo luận sôi nổi, trường Nguyệt Lượng Hoa thấy ngọn lửa đã lan đến mình, hiệu trưởng lập tức ra mặt xin lỗi, đồng thời chấm dứt hợp tác với tất cả các tình nguyện viên.
Thẩm Tê điều tra rõ danh tính của người tiết lộ thông tin ban đầu, không nằm ngoài dự đoán của Quý Trầm Giao, người này chính là nhân viên của trường Nguyệt Lượng Hoa, Phan Du, nam, 22 tuổi.
Nhưng bây giờ, sau khi bị dư luận thổi phồng, cậu ta đã không thể làm tình nguyện viên được nữa.
“Đây không phải là gây thêm phiền phức cho chúng ta sao! Tôi phải đi tìm anh ta!” Thẩm Tê tức giận nói, cậu không quan tâm đến việc người này đổ tội cho Lăng Liệp, nhưng vì người này mà công việc của cả đội trọng án đã bị trì hoãn, cậu tức giận đến nỗi nổi cả mụn nước trong miệng.
Quý Trầm Giao cũng muốn gặp người tên Phan Du này, vậy nên đã dẫn Thẩm Tê đến phân cục.
Phan Du mặt mày ủ rũ, tỏ vẻ rất vô tội. Cảnh sát hình sự của phân cục đang hỏi cậu ta về thông tin cơ bản, cũng như mối quan hệ với Lăng Liệp, tại sao lại đăng video như vậy. Vừa nói cậu ta liền khóc lên, “Nếu biết trước rằng bản thân cũng sẽ bị mất việc, tôi đã không đăng video đó rồi. Chuyện này thì có liên quan gì đến tôi? Tôi đã làm sai điều gì? Tại sao lại đuổi việc tôi? Tôi khác với anh ta, tôi thích trẻ con từ nhỏ! Tôi không bao giờ làm hại trẻ con!”
Quý Trầm Giao đứng dựa vào tường, Phan Du liếc nhìn anh, rụt vai lại. Cảnh sát hình sự giới thiệu đây là đội trưởng đội trọng án, Phan Du lập tức thu hồi ánh mắt, không dám nhìn thẳng vào Quý Trầm Giao nữa.
Quý Trầm Giao đánh giá anh ta, anh ta nhuộm tóc vàng, ngoại hình cũng được, gần giống với streamer tên Jaco kia.
“Bà ngoại tôi sống ở đường Tà Dương, vụ án đó chỉ cần hỏi thăm một chút là biết. Tôi bình thường cũng livestream, làm nghề này, đều phải có chút khả năng nắm bắt tin tức nóng hổi.” Phan Du nói: “Hôm đó tôi đã đến đường Tà Dương để tìm hiểu, biết được hung thủ hình như là đồng nghiệp của tôi, chính là Lăng Liệp.”
Cảnh sát hình sự phân cục: “Anh vừa là streamer vừa là tình nguyện viên?”
Phan Du xoa xoa tay, “Điều này không mâu thuẫn, rất nhiều người đều làm thêm mà? Lăng Liệp kia cũng không chỉ làm tình nguyện viên.”
Lúc này, Quý Trầm Giao lên tiếng, “Tài khoản của anh tên gì?”
Phan Du lo lắng nói: “Anh muốn khóa tài khoản của tôi sao?”
Cảnh sát hình sự phân cục nói: “Mất việc cũng không thấy anh lo lắng như vậy.”
“Sao có thể giống nhau được?” Phan Du nói: “Làm tình nguyện viên vốn dĩ không kiếm được mấy đồng, tài khoản chính là mạng sống của tôi! Tôi đã vất vả lắm mới gây dựng được nó!”
“Được rồi, đừng nói nhảm nữa.” Quý Trầm Giao nói: “Tên gì?”
Phan Du không tình nguyện nói ra một chuỗi ID, Quý Trầm Giao lập tức tìm kiếm, liếc nhìn phần sắp xếp mới nhất và phần hot nhất, ánh mắt dần lạnh đi.
Mặc dù Phan Du và Jaco đều là streamer, nhưng nội dung sản xuất hoàn toàn khác nhau. Mỗi kỳ Jaco đều thảo luận xoay quanh các nội dung khác nhau, còn Phan Du thì chủ yếu là quay lại cuộc sống hàng ngày ở trường mẫu giáo, quay cảnh trẻ em ăn cơm, học bài, chơi trò chơi, quay môi trường bên trong trường mẫu giáo, và không hề che mặt.
Cậu ta cũng quay những nội dung khác, ví dụ như du lịch, ẩm thực, đánh giá sản phẩm điện tử và mỹ phẩm, dường như cái gì hot thì cậu ta sẽ đi theo, không có nội dung riêng. Nhưng trong tất cả các video của cậu ta, video có lượt xem cao nhất đều là về trường mẫu giáo. Vì cậu ta tự gắn cho mình cái mác tình nguyện viên của trường mẫu giáo, người muốn xem có thể xem được tư liệu trực tiếp từ cậu ta.
Quý Trầm Giao lại nhìn Phan Du, Phan Du sợ hãi run lên, “Thật, thật sự muốn khóa tài khoản của tôi sao?”
Quý Trầm Giao nói: “Chu Tông Nghệ mất tích có liên quan khá lớn đến cậu.”
Phan Du nói năng lộn xộn, “Sao, sao có thể? Tại sao tôi phải hãm hại Chu Tông Nghệ? Người có quan hệ không tốt với cậu bé là Lăng Liệp, không phải tôi!”
“Tôi, tôi, anh nói tôi vu khống Lăng Liệp tôi nhận! Anh ta đã bị các anh bắt đi rồi, tôi biết anh ta không thể bắt cóc Chu Tông Nghệ, cho nên lúc tôi tiết lộ cũng không dám dùng tên thật.”
Phan Du càng nói càng gấp gáp, mồ hôi lớn như hạt đậu rơi từ trên trán xuống, “Tôi không phải là muốn tạo chút độ hot thôi sao? Tôi không nổi tiếng chút nào, cơ hội lớn như vậy bày ra trước mặt, nếu tôi không nắm bắt, cả đời cũng sẽ không nổi tiếng được!”
“Tôi đâu có nói trong tin tức đó là Lăng Liệp bắt cóc Chu Tông Nghệ đâu, chỉ nói anh ta có liên quan đến vụ án ở đường Tà Dương, đây không phải là sự thật sao? Cư dân mạng muốn liên tưởng, tôi cũng không quản được! Sau đó tôi cũng chỉ lợi dụng thân phận tình nguyện viên để nhận phỏng vấn, tăng lượng fan lên một chút, đến khi sắp nổi tiếng rồi, các anh lại đến khóa tài khoản của tôi!”
“A! Có phải các anh nghĩ tôi tự biên tự diễn không? Tôi oan uổng! Tôi không có! Không phải tôi bắt cóc cậu bé!”
Quý Trầm Giao lạnh lùng nhìn cậu ta, “Nói đủ chưa? Cậu cũng biết mình lợi dụng thân phận tình nguyện viên. Đây không phải là lần đầu tiên cậu lợi dụng thân phận tình nguyện viên phải không?”
Phan Du ngẩn người, “Cái gì?”
Quý Trầm Giao xoay điện thoại lại, cho cậu ta xem những video trên trang chủ của mình, cậu ta vẫn không hiểu, “Vậy thì sao?”
Quý Trầm Giao nói: “Làm tình nguyện viên không kiếm được bao nhiêu tiền, làm tình nguyện viên ở trường Nguyệt Lượng Hoa phần lớn là các cô, các dì sống trong khu chung cư, cậu không tìm được việc gì khác à? Tại sao lại phải làm tình nguyện viên?”
Phan Du há hốc mồm, nhưng không nói nên lời.
Quý Trầm Giao: “Bởi vì cái cậu muốn chính là danh nghĩa tình nguyện viên, như vậy những video quay bên trong trường của cậu mới có người xem, anh đang dùng tài nguyên của trường Nguyệt Lượng Hoa để tích lũy người hâm mộ cho mình.”
“Vậy, vậy thì sao?” Phan Du kích động nói: “Không ai nói không được làm như vậy! Hiệu trưởng cũng không ngăn cản tôi!”
Quý Trầm Giao: “Cho nên cậu bé đó, cả trường Nguyệt Lượng Hoa, gia đình của Chu Tông Nghệ đều phải trả giá. Cậu chưa từng nghĩ đến, những người xem video của cậu là ai sao?”
Phan Du rùng mình một cái, phản ứng lại, “Ý anh là…..”
“Rất có thể kẻ tình nghi đã thông qua video của cậu để nắm rõ bố trí bên trong trường Nguyệt Lượng Hoa, sắp xếp thời gian, sau đó đưa Chu Tông Nghệ đi.” Quý Trầm Giao nói: “Phan Du, đến bây giờ mà cậu vẫn còn lo lắng cho tài khoản của mình sao?”
Phan Du mất hết sức lực dựa vào lưng ghế, mặt mày tái nhợt, không thể chấp nhận được việc tự mình hại mình, càng không thể chấp nhận được việc mình có thể đã tham gia vào tội ác.
Lúc này, đội trưởng Hà Phong của phân cục, người phụ trách vụ án này bước đến, “Đội trưởng Quý, vừa hay cậu đến rồi, vụ án của Chu Tông Nghệ có chút kỳ lạ, cậu giúp tôi nghĩ xem.”
Hết chương 7.