Khiêng Đại Sơn Ra Ngoài – Chương 103

Chương 103: Khuôn Mặt Đá…..

 

    Kế Mông lần đó đặc biệt đến nói chuyện với Lận Dương Phong, đương nhiên ông hiểu được, trong lòng Lận Dương Phong không phải không có chỗ cho con người, dù sao thì cậu cũng ở chung với con người mấy ngàn năm, khi con người đối mặt với nguy hiểm không thể chống cự được, Lận Dương Phong chắc chắn sẽ không buông tay.

    Sau khi Nhan Trinh từ dưới đất chui lên đi ra ngoài, tuy rằng lúc đầu anh không có tình cảm gì với nhân loại, nhưng dần dần cũng hiểu ra một số chuyện, đặc biệt là chuyện của A Vân nhà anh, sao có thể không quan tâm cho được? Dù sao cũng đi ra ngoài du lịch, đi đến chỗ nào mà không phải đi chơi? Thần hai đầu đó nhìn dáng vẻ thì như đang không ngừng hồi phục, nhưng đối với bọn họ mà nói cũng chẳng là gì, vậy nên nhanh chóng qua đó xử lý cho xong, tránh để cho sau này Cùng Kỳ tỉnh lại, bọn họ lại cùng nhau gây rối, như thế sẽ càng thêm phiền phức.

    Lận Dương Phong hiểu ý Nhan Trinh, gật đầu: “Được.”

    Từ chỗ sâu nhất trong lòng cậu, đối với vị vị thần hai đầu không thành thật tự đi tìm chết, làm gián đoạn chuyến du lịch của cậu và Nhan Trinh, vậy nên phải đánh cho một trận mới hả dạ.

    Phải xử lý hắn!Thật phiền phức.

    Lúc này, thức ăn đã được mang lên.

    Nhan Trinh và Lận Dương Phong không có biểu hiện gì, chỉ chuyên tâm cùng hai nhân loại ăn cơm.

    Trên bàn ăn, mọi người đều náo nhiệt sôi nổi, nhưng vì vẻ ngoài quá đẹp của Nhan Trinh và Lận Dương Phong, cậu chàng nhiếp ảnh gia trẻ tuổi và cô hướng dẫn viên du lịch cũng cố gắng hết sức cư xử sao cho lịch sự, khi gắp thức ăn cũng sử dụng đũa chung, khi nói chuyện cũng phải nhai hết thức ăn trong miệng trước đã, sau đó nói chuyện một cách nhẹ nhàng, không phun nước miếng khắp nơi.

    Lận Dương Phong Thấy bọn họ như vậy, cậu rất hài lòng.

    Sau đó, anh chàng nhiếp ảnh gia trẻ kia dùng giọng điệu có chút chờ mong: “Ảnh của hai người hôm nay đẹp lắm, không biết… Tôi có thể chọn vài tấm up lên diễn đàn được không? Tôi hứa là sẽ không tiết lộ thông tin cá nhân của hai người.” Trên thực tế, anh ta cũng không biết thông tin riêng tư nào của hai người. “Tôi muốn nhiều người hơn nữa nhìn thấy mối quan hệ của hai người rất tốt.”

    Nếu chỉ có mấy câu đầu tiên, Lận Dương Phong không có hứng thú, nhưng nghe anh ta nói “để nhiều người hơn thấy quan hệ của hai người rất tốt” thì cậu lại có chút dao động.

    Lận Dương Phong nhìn Nhan Trinh.

    Nhan Trinh cười với cậu: “Tôi nghe theo A Vân.”

    Lận Dương Phong nói: “Có thể, chọn tấm nào thì nhất định phải cho tôi xem trước.”

    Chàng trai mừng như điên, cảm thấy hôm nay có lẽ mình đã tiêu hao hết may nắn cả đời rồi! Hai người này thật dễ nói chuyện! Sau đó vội vàng đồng ý: “Không thành vấn đề, tôi đã chọn rồi, hai người có thể kiểm tra bất cứ lúc nào. . . . “

    Ở phía bên kia, cô hướng dẫn viên du lịch đã không ngắt lời từ nãy đến giờ, lộ ra vẻ mặt kỳ lạ.

    Diễn đàn? Diễn đàn nào?

    Đêm đó, người thanh niên ngồi trước máy tính, mở diễn đàn.

    Vừa mở ra anh ta đã có chút kinh ngạc, ngẫm lại tuy rằng nói hôm nay sẽ hỏi mỹ nam xem có cho đăng ảnh không, nhưng bài đăng cũng nên chìm xuống rồi chứ, chờ đến khi anh ta cập nhập bài đăng thì nó mới được đẩy lên mới phải. .

    Thật bất ngờ, bài đăng luôn nổi và bên cạnh tiêu đề được viết rõ ràng [1][2][3][4][5]. . . . . . [11][12][13].

    Chuyện gì đang xảy ra vậy, chẳng lẽ cả ngày nay mọi người đã không ngừng bình luận?

    Người thanh niên mở bài đăng ra thì thấy bài đăng đã bị rẽ hướng ngay sau khi anh ta tắt máy, mà nội dung bình luận là cái gì vậy, chính là mấy anh chị siêu cấp đẹp trai mà nhiều bạn đã chụp được khi đi phượt hoặc chụp ảnh đường phố ở những nơi ngẫu nhiên. Có rất nhiều bài đăng theo dõi đã nói rằng, nếu là vẻ đẹp của thịnh thế mỹ nhan thì sẽ không thể kìm nén được vẻ ngoài của những tiểu ca ca mà các chị em đã đăng trước đây! Còn có người đã cười nhạo chủ top, cho rằng anh ta không dám xuất hiện nữa…

    Thấy vậy, chàng trai hít một hơi thật sâu, không chút do dự gửi một đoạn văn và đánh dấu.

    [Như đã nói ở trên, mọi thứ đều dùng nhan trị lên tiếng! Tôi đã xin phép cặp đôi đẹp trai kia, và ngày hôm nay đã chụp thêm ảnh cho hai người.]

Sau đó là….

    Một loạt 5 bức ảnh được đăng tải đều được anh ta chọn lọc kỹ lưỡng, để thể hiện rõ nhất mối quan hệ cũng như ngoại hình của Nhan Trinh và Lận Dương Phong.

    Sau khi đăng tải, anh thanh niên đã nhấn phím f 5 theo phản xạ.

    Sau đó anh ta tự hỏi… Cái gì? Không có câu bình luận nào sao? Chẳng lẽ? Rõ ràng vừa rồi mình đến đây, chỉ là lướt theo dõi bài viết thôi cũng đã rất náo nhiệt rồi mà.

    Chàng trai trẻ không tin vào ma quỷ nên vuốt lên vuốt xuống vài lần, một phút sau mới thấy một câu trả lời run run rẩy rẩy, câu trả lời này hình như là “người quen”.

    [Người đăng thực sự là anh, tôi là hướng dẫn viên du lịch đã cùng anh chạy cả ngày hôm nay, và tôi cũng là người đăng bài trước anh, nhưng tôi đã xóa nó vào ngày hôm qua, anh đoán đúng rồi, hai chúng ta nhìn thấy cùng một cặp! Bức ảnh thứ ba tôi đã chọn cho anh, anh có nhớ không? Tôi không ngờ chúng ta lại ở cùng một diễn đàn, nhưng không có gì ngạc nhiên, không dễ gì tìm thấy một cặp đôi với vẻ đẹp như vậy, làm sao họ có thể khác địa điểm được. Hôm nay ban ngày tôi đã thấy anh ám chỉ, nhưng tôi không biết anh đã đăng bài này vào tối hôm qua. ban ngày tôi làm hướng dẫn viên du lịch cho người ta thì phải có đạo đức nghề nghiệp. Bây giờ tôi thấy bài đăng này mới hiểu, thật xin lỗi.]

    Chàng trai chợt hiểu ra, đúng vậy, chẳng trách ban ngày cô ấy không đáp lại gợi ý của mình, anh còn tưởng là mình nhìn nhầm, thật sự có những cặp đôi đẹp trai như vậy ở những nơi khác nhau.

    Có lẽ là do chủ top lầu trên mở màn, những bình luận sau cũng lần lượt xuất hiện, giống như một đám đông hỗn loạn vậy.

    Ngay sau khi nhấn f 5 mấy lần, đã có hàng trăm người theo dõi bình luận.

    [ Ôi mẹ ơi! ]

    [Thực sự có một đôi đẹp trai như vậy trên thế giới này!]

    [ A a a a a….! ]

    … Phải tỉnh lượt bao nhiêu chữ “A” ở chính giữa.

    [ Thật đẹp! Thật sự rất đẹp! Nhưng tại sao lại là phu phu, chia cho tôi một người không phải tốt hơn sao! ]

    [Chưa từng nghĩ trên đời này lại có chàng trai đẹp như vậy, hôm nay… Tôi phục rồi! ]

    [Lão tử là một nam nhi nhưng vừa rồi cũng nhìn ngây cả người! ]

    [ Tôi muốn cong luôn, nhưng lão tử vốn thẳng mà.]

    [Người anh em ở trên lầu trên đừng đi, tôi cũng phát bệnh như anh! ]

    [Anh trai lầu trên còn không khổ bằng tôi, tôi kỳ thị đồng tính, sao tôi vẫn cảm thấy cặp đôi này lại hơi đẹp đôi chứ! ]

    [ Hahaha, Tôi là con gái, tôi cong đó, nhưng bây giờ tôi muốn thẳng!]

    [Thật là, sống lâu như vậy, tôi chưa bao giờ thấy một hoặc hai người nào đẹp trai như thế! ]

    [Đặc biệt là người có làn da trắng kia, bà nó, nhìn muốn phát sáng luôn.]

    [Xong rồi, thật sự xong rồi, hiện tại tôi thấy ông chồng mình đặc biệt không vừa mắt, làm sao có thể đoạn tuyệt được đây? ]

    [Không thể đoạn tuyệt được đâu!]

    [ Ly hôn cũng có thể đoạn tuyệt! ]

    [ Đá đi cũng có thể đoạn tuyệt! ]

    [Đừng như vậy mà, mặc dù tôi cũng muốn thay đổi khuôn mặt của ông chồng nhà mình … ]

    Người thanh niên đọc đến đây thì mỉm cười hài lòng.

    Sau đó, anh ta đăng bài viết cuối cùng trong đêm.

    [Tất cả đều tỉnh lại đi! Các người có thẳng hay cong gì cũng vô dụng. Tình cảm phu phu của họ rất tốt, hôm nay tôi đã ăn cẩu lương đủ rồi. Nếu thật sự có người dám động đến hai người này, tin tôi đi, A Khốc sẽ xử lý người đó ngay! Tôi không nói nữa, tôi tiếp tục đi xem ảnh, tôi còn muốn phát Weibo… hehehe…. ]

    Sau đó, mặc kệ những tiếng van xin và than vãn up thêm ảnh, chàng trai trẻ bấm đăng xuất, bắt đầu vui vẻ chọn ảnh và phát Weibo.

    Ngày hôm sau, chàng trai trẻ rất muốn “ngẫu nhiên gặp mặt” với hai phu phu có giá trị nhan sắc cao kia một lần nữa, nếu may mắn, anh ta có thể chụp thêm một vài bức ảnh, nhưng anh ta đã gặp cô gái hướng dẫn viên.

    Từ cô hướng dẫn viên du lịch, anh ta biết hai người đã dậy từ rất sớm và rời đi sau đó, xem ra hai ngày ở thị trấn suối nước nóng là đủ rồi, bọn họ chuẩn bị đến nơi khác tiếp tục hưởng tuần trăng mật.

    Chàng trai phiền muôn, hai,…, có lẽ sau này chúng ta sẽ không còn gặp lại bọn họ nữa.

    Nhưng không có cách nào, người ta không thân cũng chẳng quen, sao có thể suốt ngày làm người mẫu cho mình được, ngày hôm qua đã bị mình chiếm hết thời gian rồi…

    Nhan Trinh được Lận Dương Phong ôm, hai người đạp lên Phù Thổ đi đến gần danh lam thắng cảnh nơi có vị thần hai đầu đang nằm dưỡng thương.

    Tại đây, để tránh đánh rắn động cỏ, Nhan Trinh đã mang Phù Thổ đi, Lận Dương Phong tự kiềm chế sức mạnh của mình, hai người cùng nhau ngồi xe buýt vào danh lam thắng cảnh như những du khách bình thường.

    Nên mua vé thì mua vé, đến lúc đi bộ thì đi bộ.

    Danh lam thắng cảnh này chủ yếu là phong cảnh núi non nổi tiếng, xung quanh có một số cơ sở vui chơi giải trí, nhưng nhìn chung đây vẫn là một nơi tuyệt đẹp để mọi người thưởng thức vẻ đẹp của thiên nhiên – nếu không có vị thần hai đầu, kiểu danh lam thắng cảnh này cũng không có gì thu hút đối với hai người họ.

    Sau đó, hai người tùy tiện cùng những du khách khác lên núi, lần này không tìm người dẫn đường mà hỏi thăm vị trí của một số danh lam thắng cảnh, sau đó lững thững đi dạo từng nơi một, thực sự giống như những du khách bình thường.

    Sau khoảng nửa giờ, cuối cùng bọn họ cũng đến được vị trí trong ảnh.

    Hai người đứng trên tảng đá nhô cao ra ngoài, đứng từ phía trên nhìn xuống.

    Đúng vậy, thật sự là thần hai đầu!

    Một giây sau, trong phạm vi bán kính rộng lớn, mọi người trong khu thắng cảnh đều phát hiện mình không tự chủ được lui về phía sau, cũng không cảm thấy quá khó chịu, ngược lại giống như mặt đất dưới chân đang dẫn dắt họ, hoặc là bị mặt đất bao lấy, chớp mắt một cái, bọn họ đã ở bên ngoài danh lam thắng cảnh, chớp mắt cái nữa, bọn họ đã cách danh lam thắng cảnh thật xa.

    Mọi người thất thần nhìn nhau, hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra.

    Mà ở phía trên khe núi, Lận Dương Phong đang lẳng lặng đứng nhìn, trên người cậu có một ngọn lửa màu đen đang bốc cháy, ngọn lửa nhanh chóng bốc lên cao, hóa thành một con chim khổng lồ giữa không trung —— chưa đến hai giây —— Con chim khổng lồ vươn vai, nó không chút do dự vươn móng vuốt sắc bén lên, móng vuốt lạnh như băng, hung hăng chộp lấy cái đầu bằng đá to lớn có khuôn mặt người!

    Móng vuốt của con chim quá lớn và quá sắc bén, móng vuốt cắm thẳng vào đá, không ngờ có thể lôi khuôn mặt bằng đá kia từ dưới đất lên! Hơn nữa, khuôn mặt đá đó không chỉ là một khuôn mặt, sau khi bị lôi ra, phía dưới khuôn mặt đó là thân hình cao lớn của người khổng lồ.

    

Hết chương 103

Khiêng Đại Sơn Ra Ngoài – Chương 103

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chuyển lên trên