Khiêng Đại Sơn Ra Ngoài – Chương 106

Chương 106: Xà Tinh Gây Ra Hạn Hán…..

 

    Bầu không khí bị đánh gãy ngay lập tức.

    Lận Dương Phong sắc mặt tối sầm, lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.

    Nhan Trinh nháy mắt: “A Vân, có chuyện gì sao?”

    Anh quay đầu lại, mới phát hiện mình tuy rằng không hiểu lãng mạn của con người, nhưng A Vân làm như vậy chỉ là muốn cho anh chút cảm giác lãng mạn, kết quả lại gặp phải chuyện như vậy, A Vân liền không vui.

    Nghĩ đến Lận Dương Phong không vui, Nhan Trinh nhất thời cũng không vui.

    Cái quái gì đang xảy ra vậy? Có ai đang giở trò quỷ à?

    Nghĩ đến đây, Nhan Trinh đứng dậy.

    Lận Dương Phong cũng khó chịu, nhất là khi bên ngoài tiếng ồn ào càng lúc càng lớn, ngoài tiếng người còn có rất nhiều tiếng động khác, càng khiến người ta khó chịu hơn chính là, những người trong nhà hàng cũng đang xì xào bàn tán.

    “Sao đột nhiên lại nóng như vậy?”

    “Ừ đúng rồi, điều hòa không phải đang bật sao, sao hình như có luồng khí nóng ập tới thế?”

    “Vừa rồi bên ngoài rất ồn ào, máy điều hòa bên ngoài có vấn đề gì sao?”

    “Ừ, phải đó, phục vụ! Lại đây một chút!”

    Có rất nhiều cuộc thảo luận như vậy, nhưng vì ngũ quan của con người không đủ nhạy bén nên họ không biết rằng tiếng ồn bên ngoài không phải do điều hòa có vấn đề mà là do bên ngoài đã xảy ra chuyện, có rất nhiều người đang chạy trốn.

    Nhan Trinh kéo Lận Dương Phong, hai người cùng nhau đi ra ngoài.

    Trên đường không ai ngăn cản bọn họ, ngay cả khi bọn họ vừa đi ra ngoài, đã có mấy người chạy vào, vẻ mặt hoảng sợ, giống như nhìn thấy chuyện gì kinh khủng lắm, sắc mặt đều tái nhợt.

    Lúc này trong nhà hàng không có bao nhiêu khách, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, trong lúc nhất thời, hoảng loạn trong lòng thực khách càng ngày càng mạnh mẽ, có mấy người do dự đi kiểm tra tình hình, nhưng bọn họ sợ thật sự xảy ra chuyện, nếu như có chuyện không hay, bọn họ cũng chỉ dám đứng dậy, tụ tập với những vị khách khác, cân nhắc xem có nên chờ đợi trước hay không.

    Trong hoàn cảnh như vậy, Nhan Trinh và Lận Dương Phong thuận buồm xuôi gió bước ra khỏi nhà hàng, càng đi càng thấy trên mặt đất có rất nhiều mảnh thủy tinh vỡ, từ mức độ vỡ nát chứng tỏ không phải do ai đó đập vỡ, mà dường như bị ngoại lực cường đại quấy nhiễu.

    Lận Dương Phong nói: “Nhiệt độ này quá cao với con người.”

    Nhan Trinh sửng sốt một hồi, cũng cảm thấy được —— Đúng rồi, nhiệt độ thân thể anh vẫn luôn ổn định không đổi, vậy cho nên anh cũng không để ý lắm, nhưng thật ra nhiệt độ thật sự rất cao, không bình thường chút nào.

    Hai người lập tức có suy đoán, hiện tại có thể có một loại dị thú nào đó có thể gây ra hạn hán, hơn nữa loại dị thú này có cấp bậc rất cao, cho nên mới có thể biến hóa nhiệt độ cao như vậy trong thời gian ngắn—— chí ít cũng 50 độ, ngay cả giữa mùa hè, ngay cả ở nơi nóng nhất nước thì nhiệt độ như vậy cũng chưa bao giờ xuất hiện.

    Hai người đi không ngừng, phát hiện sở dĩ vừa rồi ven đường có ít người chạy thoát là bởi vì bên ngoài có một số nhân viên phục vụ, một số do nhiệt độ cao mà bị sốc nhiệt, ngất ngay lập tức, còn có một số người có vết thương lớn trên người, máu chảy rất nhiều từ vết thương, bởi vì rất nhiều thủy tinh cũng bị vỡ do nhiệt độ cao, bắn tung tóe ra ngoài, để lại trên người bọn họ những vết cắt và vết bầm tím, họ mất quá nhiều máu nên đã ngất đi, vì kính vỡ hết cái này đến cái khác, bọn họ không thể trốn hoặc nằm xuống được.

    Nhan Trinh nhìn cảnh này, mím môi, đưa tay vuốt nhẹ bên đó.

    Ngay sau đó, một dòng nước nhẹ nhàng xuất hiện, với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, dòng nước đó quấn lấy những người bị thương nặng, kéo mảnh thủy tinh vỡ còn dính trên người họ ra, rửa sạch vết máu trên người họ.

    Nhưng như vậy bọn họ vẫn bị thương, vết thương không lành cũng vô dụng.

    Sau đó Nhan Trinh từ trong túi lấy ra một nắm lá xanh, dùng ngón tay vò nát rồi rắc lên chỗ đó, trong chốc lát, giống như có một trận mưa nhẹ rơi xuống những người đó, một chút nước xanh nhanh chóng chìm xuống. Trong giây tiếp theo, những vết thương kia dần khép lại, chữa lành với tốc độ nhanh nhất, cuối cùng, trên mặt những người đó cũng có thêm một chút sức sống.

    Nhan Trinh không dừng lại ở đây, anh kéo Lận Dương Phong cùng nhau đi ra ngoài nhà hàng.

    Sau khi họ bước ra, cả hai đều lộ vẻ ngạc nhiên.

    Hôm nay mới quá trưa, du khách trong khu thắng cảnh vẫn còn rất đông, nhưng cũng đã đến giờ ăn trưa, bọn họ hoặc là ăn ở quán ven đường hoặc là tìm nhà hàng, khách sạn gần đó.

    Mọi thứ vẫn như thường lệ, vì thời tiết đẹp nên hầu hết mọi người đều thích đi du lịch thế này.

    Đột nhiên, có một cơn gió thổi tới, cát đá bay tứ tung khiến nhiều người đi đường không tài nào mở nổi mắt, thậm chí có một số người không chịu nổi sức tàn phá của gió, bủn rủn cả người, ngã xuống đất, sau khi được kéo dậy, vừa đứng vững vài giây đã bị thổi bay lên không trung!

    Lại sau đó, có tiếng thứ gì đó rất lớn đang “sột soạt” bò đến, không tính là đặc biệt to nhưng rất rõ ràng.

    Các du khách ban đầu không chú ý, nhưng ngay sau đó họ lại cảm thấy rất nóng, mồ hôi đổ đầy người, họ muốn cởi hết quần áo.

    Sau đó, gió ngừng thổi.

    Một du khách ngẩng đầu lên lau mồ hôi, nhưng kinh hãi phát hiện mấy người bị gió cuốn lên không trung đang bay về một hướng —— có lẽ không phải gió, mà là bị thứ gì đó hút vào, một sức mạnh vô cùng mạnh mẽ đang hút bọn họ qua!

    Sự thật đúng là như vậy, khách du lịch đang nhìn những người đó bay vào cái miệng màu máu của con rắn khổng lồ, đằng sau cái miệng rắn là một thân rắn khổng lồ màu đỏ tươi đang duỗi dài trên mặt đất, chí ít phải mấy người ôm lấy mới vừa, còn cái đuôi thì nhìn không tới, không biết nó dài bao nhiêu, nhưng ít nhất cũng phải mấy trăm mét….

    Lớp vảy của con rắn khổng lồ này giống như màu máu đỏ tươi, lại giống như ngọn lửa đang hừng hực cháy, mỗi khi nó di chuyển thân thể, dường như có một cỗ nhiệt đáng sợ bò qua, để lại trên mặt đất một mảnh cháy sém.

    Thậm chí còn có thứ đáng sợ hơn – con rắn này, nó, nó có cánh trên lưng! Hai cặp cánh!

    Sau khi con rắn khổng lồ hút những người đó vào miệng, nó nuốt chửng họ mà không cần nhai.

    Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một con quái thú, lại còn là một con quái vật hoàn toàn không thân thiện với con người!

    Khách du lịch run rẩy co người lại, không dám đứng lên bỏ chạy, lỡ như con rắn khổng lồ phát hiện ra mình vì làm ồn mà ăn thịt mình trước thì sao? Sau khi gió ngừng, có rất nhiều du khách khác cũng kinh ngạc quan sát bốn phía, rất nhanh đã phát hiện ra con rắn khổng lồ này. Tất nhiên, không phải ai cũng bình tĩnh được, có một số du khách cũng chọn cách tương tự nhau, họ cố gắng hết sức để che giấu bản thân mình, để giảm bớt cảm giác tồn tại, nhưng vẫn có những du khách ngay lập tức bị nỗi sợ hãi khống chế, họ đột nhiên lao ra ngoài, chạy trốn một cách tuyệt vọng!

    Và hậu quả của họ….

    Với thân hình khổng lồ như vậy, rắn khổng lồ không thể chỉ mới nuốt chửng vài người đã no, hơn nữa con rắn luôn thích nuốt thức ăn vào bụng rồi mới tiêu hóa từ từ, vậy nên những ai bỏ chạy đều lập tức bị cuốn vào lưỡi rắn vừa mới phun ra, sau đó nhanh chóng rụt vào trong miệng rồi bị ăn thịt ngay lập tức.

    Cảnh tượng như vậy còn gì đáng sợ hơn.

    Nhưng mà, nỗi kinh hoàng vẫn chưa kết thúc, ngoại trừ con rắn khổng lồ đang từ từ ăn thịt người, thì chỉ trong vài giây sau khi con rắn khổng lồ xuất hiện, mọi người đều cảm nhận được nhiệt độ không ngừng tăng cao, có tình huống trước mắt làm gương, nên bọn họ thậm chí còn không dám cởi áo, thật quá kinh khủng, nóng đến nỗi quần áo dính vào da, khó chịu vô cùng, ngột ngạt đến mức như muốn cảm nắng, có mấy người còn ngất đi.

    Cảm xúc không thể chịu đựng được đang lan rộng…

    Đột nhiên, bỗng có âm thanh bùm bùm vang lên!

    Những tấm kính lớn trong suốt trong nhiều cửa hàng, khách sạn hai bên đường đã bị vỡ vụn do nhiệt độ quá cao!

    Nhiều người đã không thể kiểm soát cảm xúc được nữa, bọn họ không kìm được hét trong đau đớn, thậm chí nhiều người còn không thèm quan tâm con rắn đó có phải là rắn khổng lồ hay không, bọn họ điên cuồng bỏ chạy tứ tán! Bọn họ nghĩ, thay vì ngồi chờ chết, bị nóng chết, bị mảnh thủy tinh bắn trúng bị thương chết, bị con rắn ăn thịt chết, còn không bằng bọn họ đứng lên chiến đấu với nó rồi thoát ra ngoài !

    Nhưng mà, con rắn khổng lồ vẫn ung dung tiếp tục ăn thịt người, thỉnh thoảng mảnh thủy tinh vỡ vụn bắn ra tứ tung hết lần này đến lần khác, bao gồm cả kính trên các tòa nhà cao tầng.

    Kinh hoàng, tuyệt vọng, đau đớn….

    Tiếng người van xin cùng tiếng rên rỉ vang vọng khắp nơi trên đường phố, bởi vì mặt đất và tường nhà cũng rất nóng do nhiệt độ cao, không tìm được điểm tựa, bất kể chạm vào đâu cũng bị nóng và rất nóng!

    Da bị bỏng rộp hết cả người.

    Đây là những gì Nhan Trinh và Lận Dương Phong nhìn thấy khi bước ra ngoài.

    Con rắn khổng lồ đó cũng hướng đôi mắt rắn to của nó nhìn về phía hai người ngay khi họ vừa mới bước ra.

    Nhan Trinh híp mắt nhìn, anh có chút không vui.

    “Minh xà.”

    Lận Dương Phong suy nghĩ một chút, cúi đầu hỏi anh: “Anh đã từng nói cho tôi biết, thuộc hạ của Cùng Kỳ xuất hiện ở nơi nào thì nơi đó sẽ xảy ra hạn hán nghiêm trọng?”

    —— Trong lúc đi hưởng tuần trăng mật, để hai người vun đắp tình cảm, họ thường xuyên tán gẫu với nhau, Nhan Trinh đã kể cho cậu nghe rất nhiều chuyện về núi non, dị thú, Cổ Thần,…. Anh xem như kể chuyện xưa cho cậu nghe, vậy nên vừa nhìn cậu đã nhớ lại.

    Nhan Trinh gật đầu, mím môi nói: “Thứ này rất xấu, lại là một trong những loại nóng nhất trong các loại dị thú gây khô hạn.”

   Ánh mắt Lận Dương Phong trầm xuống: “Nếu nó đã ở dưới trướng Cùng Kỳ, vậy xử lý nó đi.”

    Nhan Trinh hừ hừ nói, “Lần này tôi muốn tự tay bắt nó!”

    Đương nhiên Lận Dương Phong sẽ không cự tuyệt, cậu đồng ý nói: “Được.”

    Sau đó, Nhan Trinh đối mặt với Minh Xà, duỗi tay ra, định bắt lấy nó ——

    Nhưng vào lúc này, trên bầu trời vốn rất âm u đột nhiên xuất hiện tầng tầng mây đen.

    Trời như vậy…. Hình như sắp mưa?

    Cùng lúc đó, một cơn gió mạnh thổi tới.

    Vẫn là cát đá bay, vẫn có nhiều người bất ngờ đứng không vững, vẫn có tiếng “xào xạc” của những con bò sát lớn bò lổm ngổm trên mặt đất…

    Nhưng mà, cơn gió mạnh này khác với những lần trước, những cơn gió mạnh trước đó biến thành nhiệt độ cực kỳ nóng chỉ trong vài giây, nhưng lần này những cơn gió mạnh đó đến còn mang theo cả hơi nước dày đặc, rất mát mẻ, còn mang theo một chút cảm giác lạnh.

    Những du khách vốn đang chìm trong tuyệt vọng bỗng cảm thấy trong người bớt khó chịu hẵn, không khỏi cẩn thận nhìn về nơi phát ra âm thanh.

    Chẳng lẽ, chẳng lẽ là có người tới cứu bọn họ…

    Nhưng, nhưng mà âm thanh đó vẫn giống như âm thanh lúc nãy…

    Mà trong giây tiếp theo, khách du lịch mới thấy rõ ràng chuyện ở bên kia, ở đó cũng có một con rắn khổng lồ khác, nó hơi giương cánh, đung đưa cái đuôi rắn khổng lồ, chậm rãi đi về phía này.

    Vẫn là đầu rắn, nhưng trên đầu rắn có thêm một khuôn mặt người.

    Thứ đến vẫn là một con quái thú, một con rắn khổng lồ!

    Cơ thể của con rắn khổng lồ này có một màu xám xịt, hình dạng mặt người thân rắn của nó trông càng thêm quỷ dị vô cùng.

Hết chương 106.

 

Khiêng Đại Sơn Ra Ngoài – Chương 106

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chuyển lên trên