Khiêng Đại Sơn Ra Ngoài – Chương 115

Chương 115: Đôi Cẩu Nam Nữ…..

 

    Anh Chiêu vỗ cánh, quanh thân xuất hiện một luồng gió mạnh, bao phủ lấy cả người, lúc này, ông giống như trở thành một cơn gió mạnh, từ trên lầu không một tiếng động thổi xuống — thẳng đến chỗ tà khí lan tràn.

    Ác khí của Cùng Kỳ giống như một bệnh dịch, nó sẽ biến bất cứ ai thành kẻ ác, dù người đó chỉ có một chút ý niệm xấu xa trong lòng, còn kẻ ác thì ác hơn, mà những kẻ ác đó sẽ lây nhiễm cho những người xung quanh.

    Vô luân như thế nào cũng tuyệt đối không được để cổ ác khí này hoàn toàn phát ra được.

    Càng bay, Anh Chiêu càng phát hiện cổ ác khí rất nhẹ, lúc này đại khái có thể nhìn ra người mang theo ác khí không phải thần thú Cùng Kỳ, nhưng ít nhất cũng có liên quan đến nó. Vì vậy, bắt nó lại rồi nói!

    Nghĩ vậy, Anh Chiêu càng nhanh hơn.

    Chưa đầy một phút sau, ông đã nhìn thấy nguồn gốc của ác khí phía trước.

    Bọn họ là một đôi yêu thú hình người, người phụ nữ mặc quần áo lộng lẫy, người đàn ông đeo kính gọng đen, tựa hồ có chút nhát gan, lúc này đã là buổi tối, hai người đi dạo trên một con phố ở khu chợ đêm, người phụ nữ vân luôn liên tục vênh mặt hất hàm sai khiến người đàn ông, bảo hắn mua đồ ăn cho cô, vừa ăn vừa mắng người đàn ông vô dụng, nếu không họ đã không đến khu chợ đêm mà là khu phố đi bộ thương mại bên cạnh.

    Giọng nói người phụ nữ mang theo vẻ nũng nịu, người đàn ông thì phục tùng, cổ áo trước của người phụ nữ lộ ra một mảng lớn, làn da trắng như tuyết, thỉnh thoảng cúi đầu có thể nhìn thấy chỗ sâu hơn, người đàn ông dường như không muốn người phụ nữ như thế này, nhưng anh ta không dám nói nhiều, anh ta đã mấy lần ngập ngừng nhưng vẫn không dám nói ra.

    Tóm lại là, phụ nữ quyến rũ, người đàn ông khó chịu.

    Một đôi như vậy rất hấp dẫn đàn ông ở chợ đêm, vốn dĩ nơi này ngư long hỗn tạp, đặc biệt có rất nhiều tên du thủ du thực, mà lúc này, những tên du thủ du thực cũng đã lộ mặt.

    Bọn du thủ du thực khác với đàn ông bình thường, đàn ông bình thường có dục vọng nhưng không có gan, còn bọn chúng khi nhìn thấy bộ dạng kiều diễm của người phụ nữ thì không khỏi nháy mắt với nhau, cười tủm tỉm vây quanh, ép cặp đôi vào góc tường.

    Người phụ nữ mê hoặc trợn tròn mắt, người đàn ông nắm chặt tay người phụ nữ, tựa hồ như rất lo lắng, nhưng cuối cùng lại cúi đầu đi theo người phụ nữ.

    Anh Chiêu đen mặt, ông không muốn nhìn thấy cảnh tượng như vậy chút nào.

    Khác với người thường, ông nhìn rõ ràng trên cổ tay của cặp đôi này có một vết đen, bọn họ là người luôn toát ra ác ý mạnh mẽ, thậm chí còn thu hút ác ý trong lòng những tên du thủ du thực kia.

    Nhưng mà, Anh Chiêu cũng có ấn tượng không tốt với đám côn đồ nọ, ở thời xa xưa, con người đều có thiện có ác, nhưng tương đối đơn giản, từ khi thức tỉnh lại lần nữa, ông đã thấy rất khác, có rất nhiều lúc ông không thể chịu đựng nổi, đành ra tay trừ khử mấy người có ác tâm, nếu không muốn như vậy thì cũng chỉ có thể trơ mắt làm ngơ.

    Anh có thể hiểu tâm tư của mọi người, giống như vừa rồi, nếu đôi nam nữ kia không mang theo dấu ấn xấu xa của Cùng Kỳ, mà là cặp vợ chồng bình thường đi dạo phố, chỉ cần người vợ xinh đẹp quyến rũ, e rằng họ sẽ bị nhóm côn đồ này thu hút, ép đến góc tường.

    Anh Chiêu hít một hơi thật sâu, khẽ vỗ cánh bay lại gần.

    Nếu là người tốt bị dụ dỗ, ông nhất định sẽ lập tức ra tay, nhưng đã là đám người này, vậy thì ông cũng không muốn đánh rắn động cỏ, để ông bắt hai vợ chồng kia lại, tra hỏi tung tích Cùng Kỳ!

    Sau khi đám côn đồ chặn người vào một góc trong hẻm tối bên cạnh, dục vọng trên mặt càng lộ rõ, hoặc là bọn chúng căn bản không coi người đàn ông ra gì, cũng không che giấu sự thèm muốn của mình đối với người phụ nữ.

    Đã có người sốt ruột không chờ nổi mà đẩy người đàn ông sang một bên, môi người đàn ông giật giật, nhưng vẫn không dám nói gì, ủ rũ dựa vào tường, một tên côn đồ cao lớn cường tráng nhìn thấy anh ta như vậy rất khó chịu, nhất thời cảm thấy như muốn nổ tung, hắn ta không kìm được túm lấy cổ áo người đàn ông và đập đầu anh ta vào tường.

    “Thằng chó, muốn nhìn vợ mình bị xx hả? Đồ vô dụng! Cút đi! Cút đi!”

    Va đập mạnh như vậy, đầu người đàn ông bị đập cho chảy máu, bắn cả lên tường, khiến cho đôi mắt tên du thủ du thực cao lớn cường tráng kia cũng phủ đầy màu máu đỏ tươi trong vô thức, đầu óc hắn ta mê mang, màu máu phản chiếu trong mắt hắn, hắn nắm tóc người đàn ông đập mạnh vào tường rồi nở nụ cười hung ác, đúng vậy, loại đàn ông không bảo vệ được vợ mình thì không nên sống, loại đàn ông vô dụng như thế thì không nên sống, hắn muốn đạp đầu tên này!

    Tất nhiên, tên du thủ du thực cao lớn đã không chú đến nụ cười kỳ lạ trên khuôn mặt của người đàn ông mà hắn ta bắt được.

    Điều kỳ lạ hơn nữa là tên du thủ du thực cao lớn và mạnh mẽ này hành hạ người đàn ông như vậy, nhưng không ai để ý rằng những tên côn đồ khác đang vây quanh người phụ nữ, chúng không chỉ nói những lời thô tục mà còn đưa tay ra xé đồ của cô.

   Trên mặt người phụ nữ là nụ cười đầy mê hoặc, ngay cả y phục trên người cũng đã rách nát, đủ loại biểu cảm dường như không hề gượng ép, nhưng bọn du côn lại không thèm để ý, hai mắt cũng đỏ ngầu, hành động rất tùy hứng.

    Cảnh tượng đó khiến người phụ nữ rất tự hào, cô lắc lắc cổ tay và hôn gió về phía người chồng đang bị đánh.

    Người đàn ông cũng nháy mắt với cô, nhưng gương mặt đầy máu như thế càng khiến cho biểu cảm nọ trông khủng bố hơn, nhưng anh ta không cảm thấy điều đó, thay vào đó anh ta bĩu môi ra vẻ dễ thương với vợ.

    Anh Chiêu tận mắt chứng kiến ​​hắc khí trên hai dấu ấn liên tục thoát ra, hắc khí chui vào qua lỗ mũi của bọn côn đồ, đôi vợ chồng kia nhìn đám du côn đang dần dần trầm luân vào ác niệm của mình, hai người thật đắc ý.

    Xem chừng nửa phút, Anh Chiêu vẫn cảm thấy hình ảnh trước mặt quá cay mắt, không kìm được nên ông đột nhiên ngẩng đầu lên, cả người to lớn gấp mấy lần bình thường, ông vỗ cánh bay ra, gần như cho người ta một loại ảo giác che được cả bầu trời, đồng thời ông giơ cao bốn móng, đột nhiên đá vào đôi nam nữ kia!

    Uy áp của Anh Chiêu quá mạnh, đôi nam nữ lập tức phản ứng lại, hét lên một tiếng đầy sợ hãi, giây tiếp theo, bất kể là người phụ nữ bị ức hiếp hay người đàn ông bị đánh gì cũng đều trút bỏ lớp da người, biến thành hai con chim quái vật có lông màu xanh và đỏ, chúng chỉ có một cánh và một mắt.

    Hai con chim kỳ quái nhảy nhót bằng một chân, cố gắng để khớp với nửa còn lại, nhưng móng ngựa của Anh Chiêu sao có thể né dễ dàng như vậy, hơn nữa, trước khi chúng kết hợp với nhau, tốc độ của cặp dị thú này rất chậm. Vó ngựa đá một cái thật mạnh lên người bọn chúng, khiến chúng nó loạng choạng ngã xuống từng con một, chúng vừa lăn vừa trườn, vừa đập cánh uốn éo lướt về phía nhau.

    Anh Chiêu hừ lạnh một tiếng, vung hai cánh lên, một trận cuồng phong quét qua, buộc hai cánh tách ra, sau đó không chút lưu tình phun ra một chuỗi cuồng phong, gió xoáy thành vô số lưỡi dao sắc bén, lông vũ trên người đôi chim kỳ dị bị thổi bay đầy đất, tất cả đều bị cắt nát, thân thể trần trụi cũng bị vô số vết cắt thấu xương, huyết nhục văng khắp nơi khiến chúng kêu lên đau đớn.

    Đôi chim kỳ lạ này trước khi dung hợp đã là linh thú cấp chín, một khi dung hợp sẽ thăng lên cấp mười, thực lực tăng lên rất nhiều, có thể cùng Anh Chiêu đọ sức, tiếc là Anh Chiêu đã nhận ra từ lâu, ông cũng đề phòng trước, vậy nên tuyệt đối không được để chúng lại gần nhau, thế mới dễ dàng bị Anh Chiêu chế phục.

    Anh Chiêu vỗ cánh đáp xuống, bẻ gãy đôi cánh còn lại của con chim kỳ lạ kia không chút lưu tình, lại phun ra một làn thụy khí màu trắng, trực tiếp hòa tan dấu vết của Cùng Kỳ trên hai con chim lạ.

    Sau đó, ông tức giận nói: “Các ngươi là Man Man điểu, vốn là người của Duệ Điểu, sao có thể trà trộn với Cùng Kỳ?! Còn nữa, Cùng Kỳ đang ở đâu? Hiện tại nó có bao nhiêu thuộc hạ? Nói!”

    Đôi chim lạ kia nhanh chóng nhận ra Anh Chiêu, bọn chúng cúi đầu không nói.

    Anh Chiêu không chút dịu dàng nào, ông phun ra rất nhiều đao gió, khi nó đáp xuống người con chim kỳ lạ, tư thế đó chẳng khác nào như lăng trì của con người, hơn nữa, Anh Chiêu ra đòn đều mang theo thụy khí, đối với hai con chim kỳ lạ đầy tà niệm mà nói, đó không chỉ là nỗi đau máu thịt, mà mỗi vết cắt đều vô cùng thống khổ.

    Cuối cùng, dưới sự tấn công liên tục của Anh Chiêu, cuối cùng bọn chúng cũng lắp bắp nói điều gì đó.

    Đôi Man Man điểu này còn được gọi là chim liền cánh, tộc đàn vốn hiền lành lương thiện, từ khi sinh ra đã có linh hồn bán thân của chính mình, là biểu tượng uyên ương trong nhân gian, chúng nó chưa bao giờ tham gia phân tranh với bên ngoài, chung sống với nhau rất ôn hòa và tự nhiên .

    Nhưng ở bất kỳ tộc đàn nào cũng có khả năng phát sinh chuyện ngoài ý muốn.

    Một đôi Man Man điểu nào đó đã đồng thời đẻ ra hai quả trứng, trong mỗi quả trứng chứa một đôi chim trống và mái dính vào nhau, chúng cũng nhanh chóng lớn lên dưới sự nuôi dưỡng cẩn thận của chim bố và chim mẹ, thực lực phát triển rất nhanh. Mọi chuyện cứ diễn ra như vậy, hai cặp chim hoang dã này sẽ trở thành niềm tự hào của cả tộc, nhưng trong số hai cặp nên đồng tâm hiệp lực cùng nhau, con đực ở cặp thứ nhất và con chim cái ở cặp thứ hai vừa mắt nhau, bọn chúng có tâm tư cao hơn rất nhiều về nửa kia của mình, mà những suy nghĩ như vậy, cặp còn lại không nhận thức được.

    Tuy nhiên, bản chất của Man Man điểu là chúng được sinh ra có đôi, và thường sau khi nửa còn lại chết đi, bản thân chúng cũng sẽ chết trong trầm cảm, sau khi hai con chim trống và mái nhận ra rằng, chỉ cần nửa kia còn sống, chúng sẽ không thể thoát được, vậy nên chúng đã lén lút tán tỉnh nhau, mắt đi mày lại tính toán, lợi dụng lúc nửa kia của chúng không phòng bị, chúng âm thầm hạ độc thủ.

    Sau đó, con đực và con cái này cùng nhau chôn cất nửa còn lại của mình, rồi chúng cùng nhau bay đi, rời xa khỏi tộc đàn chim liền cánh.

    Sau đó, tộc đàn phát hiện ra cặp phản đồ này, sau khi bối rối, cuối cùng họ đã dập tắt chuyện này để tin đồn không lan ra bên ngoài. Để không bị ai biết được.

    Sau khi rời khỏi tộc đàn, bọn chúng phát hiện bay cùng nhau rất quen thuộc, so với nửa kia của mình bay cũng không tệ lắm, lúc đó bọn chúng còn tưởng rằng người còn lại là trời sinh một đôi chân chính!

    Sau đó, vì để mình có thể phát triển nhanh chóng, cũng lo lắng tộc đàn đến bắt mình về, ý đồ xấu xa của bọn chúng dần dần trở nên mạnh mẽ hơn, bọn chúng làm rất nhiều chuyện xấu, không ngừng đề cao thực lực.

    Sau đó, Cùng Kỳ bị tà niệm của chúng thu hút, đến bên cạnh chúng nó, tự tay nuôi nấng chúng nó, để chúng nó trở thành thuộc hạ trung thành của gã, cho chúng nó một nơi để sống.

    Tuy nhiên, đôi chim kỳ quái này vẫn rất độc ác, thậm chí chúng có thể từ bỏ mảnh đất tổ tiên đã sinh ra mình, chúng chưa bao giờ thấy có lỗi khi vứt bỏ mảnh đất nơi mình sinh ra, ngay cả nửa kia của mình mà chúng có cũng có thể giết, vậy nên sao có thể có ân tình gì với Cùng Kỳ? Chỉ là xem thực lực nó mạnh như thế nào mà đi theo lăn lộn thôi, dù sao bên kia cũng sẽ không tiếp nhận chúng nó, nay bị Anh Chiêu bắt được, có thể kiên trì mấy phút cũng là xứng đáng với Cùng Kỳ lắm rồi.

    Nhan Trinh dựa vào trong lòng Lận Dương Phong nghe điện thoại.

    Anh có hơi bất ngờ khi nghe giọng nói từ bên trong:

    “Anh Chiêu? Anh tìm tôi có chuyện gì?”

    “Cái gì? Anh nói anh biết Cùng Kỳ đang ở đâu?”

Hết chương 115.

Khiêng Đại Sơn Ra Ngoài – Chương 115

Ngày đăng: 12 Tháng bảy, 2023

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chuyển lên trên