Ta Có Một Tòa Thành Mỹ Thực – Chương 148

 

Chương 148:

 

Mọi người đều biết ngoài cờ bạc ra còn có rất nhiều cách kiếm tiền khác, nhưng A Cách Ni Ti không thể nào nói thẳng ra được.

 

Vì vậy, trước khi cuộc thi kết thúc, cô đã liên hệ với bộ phận kinh doanh và giành được một dự án mới.

 

Nhà máy làm kem.

 

Mùa hè cái gì dễ kiếm tiền nhất? Dĩ nhiên là bất cứ thứ gì có liên quan đến đá lạnh.

 

A Cách Ni Ti không vội vàng mở rộng quy mô nhà máy sản xuất máy làm đá. Thị trường hiện tại có vẻ rất tốt, sản lượng hai triệu chiếc mỗi ngày cũng có thể được tiêu thụ nhanh chóng, nhưng đó chỉ là nhất thời.

 

Người dân Lan Tư Duy Lợi ai cũng có thể mua được, vậy nên sản lượng nhỏ lẻ đã nhanh chóng được tiêu thụ hết.

 

Nhưng những nơi khác thì không như vậy.

 

Lý do A Cách Ni Ti tuyển dụng nhiều lao động thời vụ như vậy là để chuẩn bị cho thị trường bão hòa sau này.

 

Sản lượng hai triệu chiếc mỗi ngày là hoạt động liên tục 24/24 giờ. Nếu một ngày chỉ làm việc mười tiếng đồng hồ thì sản lượng cũng chỉ vài chục vạn chiếc, đủ để bọn họ bán rồi.

 

Thu nhập chắc chắn là không bằng một hai tháng đầu, nhưng đợi đến khi trong tay công nhân có nhiều tiền hơn thì vẫn có thể bán được trong suốt mùa hè và mùa thu!

 

Sau mùa hè, A Cách Ni Ti sẽ cân nhắc sản xuất một số thiết bị sưởi ấm gia đình như máy sưởi nhỏ.

 

Mùa đông lại có thể kiếm được một khoản tiền lớn!

 

Nhưng dưới sự dẫn dắt của Ước Thư Á, A Cách Ni Ti đã không còn hài lòng với một nhà máy lớn có quy mô vài chục vạn người.

 

Nhà máy làm kem rõ ràng là một ngành kinh doanh tốt với thị trường lớn hơn!

 

Ví dụ như kem que đường, kem que muối giá rẻ, một que 1 đồng, nếu mỗi ngày có một triệu người mua thì thu nhập cũng không ít!

 

Quan trọng nhất là chuỗi sản xuất và bán hàng.

 

Nhà máy kiếm tiền, công nhân kiếm tiền, những “Nhà bán buôn” nhỏ lẻ bán kem que khắp nơi cũng có thể kiếm tiền. Sau khi công nhân có tiền, người dân có thể ăn được kem que giá rẻ, một thế giới mà tất cả mọi người đều có được hạnh phúc đã xuất hiện!

 

Kem que đường, kem que muối giá rẻ hoàn toàn có thể phát triển thành mặt hàng có doanh số hàng tỷ mỗi ngày.

 

Không nói đâu xa, chỉ riêng lãnh địa Hân Vinh đã có thể đóng góp một nửa mục tiêu doanh số.

 

Lý do không được làm tròn là vì bọn họ sẽ mua những loại kem đắt tiền hơn.

 

Chẳng hạn như ở Lan Tư Duy Lợi, kem ốc quế ba đồng bán không được chạy lắm, nhưng ngược lại, những loại kem cầu kỳ với giá mười mấy hai mươi đồng lại bán rất rất rất chạy, lượng tiêu thụ nhiều đến đáng sợ!

 

Một cửa hàng mỗi ngày có thể bán ra hàng vạn sản phẩm, với rất nhiều loại kem, rất nhiều cửa hàng, việc kinh doanh vô cùng phát đạt!

 

Nhưng hiện tại, những cửa hàng trà sữa và kem này không thể nào bước ra khỏi Lan Tư Duy Lợi được.

 

Đến bất kỳ thành phố nào khác, dù tất cả người giàu có đến mua thì số tiền kiếm được vẫn ít ỏi đến thảm hại.

 

Bởi vì trà sữa, cà phê, kem ở Lan Tư Duy Lợi thực sự phải bán được số lượng lớn, nếu không bán được số lượng lớn thì ngay cả chi phí cũng không thu hồi được.

 

Nhân công, tiền thuê cửa hàng, máy móc, nguyên vật liệu hao hụt…… Không thể nào thu hồi vốn nhanh chóng được.

 

Nhưng ở Lan Tư Duy Lợi, có thể thu hồi vốn ngay trong tháng thứ hai, thứ ba sau khi khai trương.

 

Cho dù một đơn chỉ kiếm được 1 đồng, nhưng chỉ cần nghiên cứu kỹ lưỡng về hương vị, bán được mười mấy vạn đơn một ngày là chuyện rất bình thường.

 

Không phải ai cũng sẽ đi mua thuốc tăng lực, càng không phải ai cũng có thể uống cùng một hương vị mỗi ngày mà vẫn thích hương vị của thuốc tăng lực, trà sữa, cà phê, kem với hương vị phong phú đa dạng mới là món khoái khẩu của mọi người.

 

Bây giờ, các cửa hàng trà sữa, kem, cà phê cạnh tranh rất khốc liệt, cửa hàng nào cũng ra sức tung ra những món mới với tốc độ chóng mặt, hơn nữa hương vị cũng rất độc đáo. Mỗi ngày uống ba loại hương vị khác nhau, cũng có thể uống mấy tháng trời không trùng lặp.

 

Miệng lưỡi của bọn họ rất kén chọn!

 

Quan trọng nhất là, mọi người không có quá nhiều áp lực.

 

Vũ khí, trang bị, trang sức có giá hàng triệu hàng chục triệu đồng vàng, chỉ dựa vào tiết kiệm thì căn bản không thể nào tích cóp đủ tiền, nhưng vũ khí, trang bị, trang sức cũng không phải là vật dụng thiết yếu, không có cũng không ảnh hưởng đến sinh tồn.

 

Hơn nữa, cũng có những món trang sức rẻ tiền, chỉ là thuộc tính và hiệu quả không được tốt lắm, nhưng thiết kế tinh xảo vẫn khiến người ta phải rung động.

 

Như một chiếc vòng tay bằng vàng nguyên chất được chạm rồng trổ phượng tinh xảo cũng chỉ có giá vài đồng vàng, ngoài việc không có bất kỳ thuộc tính nào ra thì vẻ đẹp của nó vẫn khiến khiến người ta không thể rời mắt.

 

Vòng tay vàng nguyên chất năm đồng vàng, cộng thêm một đồng vàng tiền nguyên liệu, bốn đồng vàng còn lại là công chế tác và phí bản quyền.

 

Nếu không cần kiểu dáng có bản quyền thì còn có thể rẻ hơn vài đồng bạc!

 

Nói về ăn, mặc, ở, đi lại, giá cả cơ bản rất thấp, nguyên liệu đều là loại sản xuất hàng loạt từ trang trại và vườn ươm, khoai tây 2 đồng một cân vẫn có lãi, đảm bảo tất cả mọi người chỉ cần chịu khó làm việc thì sẽ không bị chết đói.

 

Quần áo không có thuộc tính cấp bậc cũng rẻ, quần áo mùa hè giảm giá chỉ mười mấy đồng, quần áo mùa đông hơn một trăm đồng.

 

Những mẫu thiết kế liên kết có giá cao hơn nhưng đẹp mắt, thiết kế tinh xảo, ai cũng thích mua.

 

Về nhà ở, mặc dù giá nhà rất đắt, nhưng công nhân có thể ở ký túc xá! Nhà giá rẻ cũng rất nhiều, chỉ với vài chục đồng, vài đồng bạc một tháng cũng có thể sống rất thoải mái.

 

Phần lớn công việc đều có phúc lợi năm hiểm một kim, ốm đau cũng không cần phải lo lắng.

 

Đi lại thì càng thuận tiện hơn, hệ thống tàu điện ngầm dày đặc giúp cho việc di chuyển đến bất cứ đâu đều rất thuận tiện, chỉ cần bỏ ra từ 1 đến 6 đồng là có thể tận hưởng phương tiện di chuyển vừa nhanh vừa rẻ.

 

Với cuộc sống như vậy, mọi người rất sẵn lòng chi trả cho chất lượng cuộc sống của mình.

 

Kem que ở Lan Tư Duy Lợi có thể không được ưa chuộng lắm, bởi vì có rất nhiều loại kem ngon hơn, phong phú hơn, có thể dễ dàng tìm thấy ở khắp mọi nơi trong thành phố.

 

Nhưng đối với người dân ở những nơi khác, kem que giống như một sự tồn tại vượt trội.

 

Đối tượng khách hàng của kem que đường và kem que muối là người dân lao động nghèo; Kem que đậu xanh, kem que đậu đỏ loại 2, 3 đồng có đối tượng khách hàng là công nhân có thể tự kiếm tiền; Kem que sữa, kem que trái cây bảy tám đồng có đối tượng khách hàng là tầng lớp trung lưu có một ít tiền trong tay; Còn những loại kem que vài chục đồng thậm chí vài đồng bạc thì đối tượng khách hàng chính là những quý tộc lắm tiền nhiều của!

 

Ở Lan Tư Duy Lợi có rất nhiều cửa hàng bán kem, những quý tộc đó cũng đến ăn hàng ngày, hận không thể mỗi ngày đều ăn hết một bàn, rõ ràng là đã nghiện rồi.

 

Nhưng kem ở đây bị giới hạn số lượng mua, vì đều là làm trong ngày, mỗi ngày mười mấy vạn đơn, mấy chục vạn đơn đã rất mệt rồi, không còn thời gian và công sức để mở rộng kinh doanh bán buôn.

 

Những quý tộc đó cũng không thể lúc nào cũng ở Lan Tư Duy Lợi, lúc này, kem que tuy hương vị kém hơn một chút nhưng có thể sản xuất với số lượng lớn chính là vị cứu tinh!

 

Càng nghĩ A Cách Ni Ti càng cảm thấy có triển vọng!

 

Quan trọng nhất là, chi phí sản xuất kem que có thể sẽ rất thấp.

 

Sữa, trái cây đều là những thứ rất đắt đỏ ở bên ngoài, nhưng sản phẩm bình dân không cần những nguyên liệu này!

 

Đường trắng được lấy trực tiếp từ nhà máy đường ở Lan Tư Duy Lợi.

 

Kho của nhà máy đường được xây dựng hết cái này đến cái khác, theo cấp bậc của mọi người ngày càng cao, nguyên liệu của nhà máy đường không còn là do học sinh đánh quái rơi ra nữa, mà là thu thập với quy mô lớn hơn, sản lượng cao đến đáng sợ, hạn chế bán buôn cũng đã được nới lỏng một chút.

 

Giá bán buôn cho những người bên ngoài khác vẫn được kiểm soát ở mức đồng bạc, bởi vì họ mua buôn về là để bán lại ở các thành phố khác.

 

Nhưng đối với những người muốn kinh doanh doanh nghiệp ẩm thực như A Cách Ni Ti thì giá cả rất rẻ, 1,2 đồng vàng một tấn, tính ra trung bình một cân đường trắng chỉ có 6 đồng!

 

Một tấn đường trắng có thể làm ra ít nhất 6 vạn que kem que đường! Tính cả các chi phí khác, giá bán buôn được kiểm soát ở mức 3 que một đồng cũng vẫn có lãi.

 

Kem que muối còn rẻ hơn, ở khu vực Vùng Biển Hỗn Loạn có một bãi muối, 60 đồng bạc một tấn muối, cũng có thể làm ra 6 vạn que kem que muối, sau này bán với giá 2 que kem muối 1 đồng cũng được.

 

Nhưng mà, các chi phí khác phải tăng thêm một chút, giá bán buôn phải là 5 que một đồng mới có thể đảm bảo lợi nhuận tương đương với kem que đường.

 

Những nguyên liệu khác như đậu xanh, đậu đỏ…… cũng được bán cho A Cách Ni Ti theo giá bán buôn nội bộ của Lan Tư Duy Lợi.

 

Quy mô vườn ươm của Lan Tư Duy Lợi lại được mở rộng thêm, nhưng chi phí không tăng lên bao nhiêu, bởi vì cấp bậc của nhân viên đã cao hơn, hiệu quả làm việc cũng cao hơn! Mặc dù lương và thưởng cũng được tăng lên tương ứng, nhưng so với hiệu quả của bọn họ thì chi phí sản phẩm nông nghiệp đã giảm xuống nhiều hơn nữa.

 

Đối với cây trồng nông nghiệp thông thường, tất cả đều thuộc vườn ươm của Phỉ Lạc Ti, vì vậy không có chuyện làm tổn hại đến lợi ích của nhân viên khác.

 

Tóm lại, sau khi tính toán kỹ lưỡng kế hoạch tương lai của nhà máy làm kem, A Cách Ni Ti vô cùng tự tin đến nhà máy cơ khí của Lan Tư Duy Lợi để đặt thêm đơn hàng gấp.

 

Việc kinh doanh kem que tốt nhất là vào mùa hè, bây giờ trời đã bắt đầu nóng dần lên, không thể bỏ lỡ!

 

Bản thân A Cách Ni Ti đã có nhà máy sản xuất máy làm đá, vì vậy chỉ cần thuê ngoài một phần dây chuyền sản xuất cơ khí, lại tiết kiệm được một khoản tiền lớn!

 

Rất nhanh, nhà máy làm kem cũng được khai trương.

 

Nhưng lần này không phải là mở nhà máy ở Vương đô.

 

Một nhà máy sản xuất máy làm đá gần như đã thu hút toàn bộ lực lượng lao động của Vương đô, rất nhiều người từ các thành phố lân cận đã kéo nhau đến Vương đô làm việc, ngay cả những người đã có công việc cũng lần lượt xin nghỉ việc để vào làm việc trong nhà máy sản xuất máy làm đá.

 

Hiện tại, ở Vương đô, ngoại trừ nhà máy sản xuất máy làm đá, tất cả các cửa hàng và xưởng sản xuất khác đều đang phải đối mặt với tình trạng thiếu lao động, ngay cả công nhân khuân vác cũng không tìm được một ai!

 

Công nhân dọn rác thời vụ của nhà máy sản xuất máy làm đá có mức lương 4 đồng một ngày, công việc lại không nặng nhọc, nhưng công nhân khuân vác vất vả làm việc cả ngày cũng chỉ được 2 đồng, chỉ có kẻ ngốc mới đi làm!

 

Không ít ông chủ và quản lý phải nghiến răng tăng lương lên 3 đồng một ngày mới có người từ nơi khác đến tìm việc, nhưng bị nhà máy sản xuất máy làm đá loại bỏ, lúc này bọn họ mới chịu làm.

 

Mức lương ở Vương đô bị ép tăng lên, những công việc 2 đồng một ngày, ngay cả lao động trẻ em cũng không tuyển dụng được!

 

Vì nhu cầu về hộp giấy và túi giấy của nhà máy sản xuất máy làm đá rất cao, chi phí nhân công ở lãnh địa Hân Vinh tương đối cao, nhưng hộp giấy và túi giấy rất rẻ, đặt hàng ở đó rồi vận chuyển về Vương đô, vì đã khai thông tuyến đường tàu Phong Huyền Phù, cho dù có phí vận chuyển thì vẫn rẻ hơn so với chi phí ở ngay tại Hân Vinh.

 

Nếu không phải vì quá gấp, A Cách Ni Ti đã tự mình mở thêm một nhà máy sản xuất hộp giấy và túi giấy rồi.

 

Nhưng Vương đô không có chuỗi cung ứng dây chuyền sản xuất!

 

Nhà máy giấy sản xuất giấy, nhà máy in ấn in logo họa tiết, nhà máy gia công ép lõm…… Cái gì Vương đô cũng đều không có.

 

Mà một mình A Cách Ni Ti thì không có nhiều thời gian và sức lực để lo liệu hết mọi việc.

 

Vì vậy, hai triệu hộp giấy và túi giấy mỗi ngày đều phải thuê ngoài cho các nhà máy khác làm.

 

Lần này, A Cách Ni Ti vẫn thuê ngoài toàn bộ việc in bao bì kem que, sau đó chọn thành Ngõa Nhĩ, cách Vương đô ba thành phố để mở nhà máy.

 

Ở giữa cách ba thành phố, vừa vặn để ba thành phố xung quanh được hưởng lợi từ Vương đô và thành Ngõa Nhĩ.

 

Tuy nhiên, thành phố Ngõa Nhĩ không có ga tàu Phong Huyền Phù, việc vận chuyển là một vấn đề nan giải, một bên xin khai thông tuyến đường, một bên tạm thời sử dụng cách trung chuyển qua Vương đô để vận chuyển đồ đạc đến thành phố Ngõa Nhĩ.

 

Chi phí vận chuyển tăng lên, nhưng A Cách Ni Ti cũng không còn cách nào khác, Vương đô rất phồn hoa, nhưng gần như đều là dựa vào việc “hút máu” các thành phố lân cận để tạo nên vẻ phồn hoa bề ngoài.

 

Trong số các thành phố lân cận, chỉ có điều kiện ở thành phố Ngõa Nhĩ là phù hợp nhất.

 

Dân số thành Ngõa Nhĩ khoảng 42 vạn người, 6 thành phố gần đó có tổng dân số khoảng hơn 50 vạn người.

 

Trừ trẻ em, phụ nữ mang thai, người già, chủ doanh nghiệp nhỏ và quý tộc, lực lượng lao động chỉ còn khoảng bốn, năm chục vạn người.

 

Nhà máy làm kem muốn có lãi phải bán được số lượng lớn, nhu cầu về công nhân rất cao, vừa phải có đủ lực lượng lao động, vừa phải phù hợp với phạm vi ảnh hưởng của Vương đô, nên lựa chọn của A Cách Ni Ti rất hạn chế.

 

Vì vậy, A Cách Ni Ti chỉ có thể giục giã Vương hậu giúp cô nhanh chóng khai thông tuyến đường tàu Phong Huyền Phù.

 

A Cách Ni Ti đã chọn thời điểm vào ngày diễn ra trận chung kết đồng đội và cá nhân của Đại hội thể thao mùa xuân để nũng nịu với Vương hậu.

 

Buổi sáng là trận tranh hạng ba, hạng tư đồng đội và thi đấu cá nhân.

 

Buổi chiều là trận chung kết đồng đội.

 

Trận tranh hạng ba, hạng tư là giữa Học Viện Quang Minh và Trường Tiểu học Lan Tư Duy Lợi số 2.

 

Trận chung kết là giữa Học Viện Chiến Tranh và Trường Tiểu học Lan Tư Duy Lợi số 1.

 

Trường Tiểu học Lan Tư Duy Lợi số 3 đã tiếc nuối dừng chân ở top 5.

 

Bọn nó đã đụng độ Học Viện Chiến Tranh trong trận đấu của mình, Thần Điện Chiến Tranh quả thực rất mạnh trong khoản đánh nhau, các tuyển thủ của Trường Tiểu học Lan Tư Duy Lợi số 3 lại có bất lợi về cấp bậc, vì vậy bọn nó đã thất bại, kết quả này cũng không có gì bất ngờ lắm.

 

Ngược lại, đội tuyển của Trường Tiểu học Lan Tư Duy Lợi số 1 đã lần lượt đánh bại các đội tuyển được đánh giá cao khác, đưa Học Viện Quang Minh xuống khỏi “Thần đàn”.

 

Đội tuyển của Quang Minh Thần Điện được công nhận là đội tuyển khó đối phó nhất trong số các đội tuyển tham gia đại hội thể thao lần này.

 

Sự gia nhập của Thánh Kỵ Sĩ đã giúp sức tấn công của cả đội tăng lên đáng kể, đội tuyển vừa có thể hồi máu vừa có thể tấn công thực sự đã “Càn quét” trên con đường giành chiến thắng của mình.

 

Nhưng bọn hắn lại không thể nào địch nổi sự mưu trí (xảo quyệt) của Trường Tiểu học Lan Tư Duy Lợi số 1, vào thời khắc quan trọng đã “Chơi” đối phương một vố để giành lấy tấm vé vào chơi trận chung kết.

 

Trận tranh hạng ba, hạng tư diễn ra thoải mái hơn một chút so với vòng loại trực tiếp.

 

Mặc dù đội giành hạng ba có thể đứng trên bục nhận giải, còn đội hạng tư chỉ là “Hạng tư”, nhưng việc đã bỏ lỡ chức vô địch lại khiến bọn nó trút bỏ được tâm trạng căng thẳng.

 

Đây là trận đấu cuối cùng của chúng ta trên đấu trường này, dù kết quả cuối cùng như thế nào thì đây cũng là trận đấu cuối cùng.

 

Phải phát huy trạng thái tốt nhất, không để lại điều gì hối tiếc!

 

Với tâm thế như vậy, cả hai bên đều thể hiện phong độ tốt hơn so với trận đấu trước.

 

Cuối cùng, trong tiếng vỗ tay của mọi người, Học Viện Quang Minh đã giành chiến thắng.

 

Đội trưởng của Trường Tiểu học Lan Tư Duy Lợi số 2 cố gắng nở nụ cười để động viên các đồng đội: “Đừng khóc nữa, chúng ta đã là hạng tư rồi! Hôm nay tất cả chúng ta đều đã thể hiện bản thân mình tốt nhất rồi! Đã vượt qua chính mình rồi phải không?”

 

Rõ ràng là muốn động viên đồng đội, nhưng nói đến đây, nước mắt của đội trưởng cũng tuôn rơi.

 

“Chúng ta đã cố gắng hết sức rồi, đây là điều không thể tránh khỏi…”

 

Chính vì như vậy nên mới buồn! Chính vì như vậy nên mới không cam lòng!

 

Tại sao trước đây bọn nó không thể cố gắng hơn một chút? Tại sao trước đây bọn nó không thể chăm chỉ hơn một chút nữa? Nếu trước đây bọn nó cố gắng hơn một chút thì chiến thắng, lẽ ra đã thuộc về bọn nó rồi!

 

Dù là vòng loại hay trận đấu cuối cùng này, thật sự không cam lòng! Thật sự không cam lòng mà!

 

Học sinh Trường Tiểu học Lan Tư Duy Lợi số 1 đang khóc, đội tuyển của Quang Minh Thần Điện đang reo hò và ôm chầm lấy nhau.

 

Đội trưởng lau nước mắt trên mặt, giơ ngón tay lên trời, hét lớn: “Năm sau, chúng ta sẽ giành chức vô địch!”

 

Mọi người đồng thanh hô vang: “Vô địch!”

 

Trong mắt mọi người ai cũng bùng cháy ngọn lửa quyết tâm, mặc dù đã giành được vị trí thứ ba, nhưng bọn hắn cũng không cam lòng, cũng đang hối hận.

 

Nếu hôm qua đã thể hiện như thế này, mặc dù thường ngày bọn hắn đã cố gắng hơn một chút, nhưng hôm nay liệu bọn hắn có được chiến đấu trên sân khấu chung kết hay không?

 

Bọn hắn vừa vui mừng vì đã giành chiến thắng trong trận đấu này, vừa tiếc nuối vì đã không thể vào chung kết.

 

Tâm trạng của hai bên khác nhau, nhưng ý chí chiến thắng thì như nhau, cuối cùng, tất cả những cảm xúc không cam lòng đó đều hóa thành nước mắt, không thể kìm nén được nữa mà tuôn trào.

 

“Đáng ghét…… Đáng ghét…”

 

Sao lại thua chứ?

 

“Bộp bộp bộp bộp ——“

 

Tiếng vỗ tay vang dội khắp khán đài, khiến những đứa trẻ đang khóc mờ mịt ngẩng đầu lên nhìn.

 

“Uy Lợi ——“

 

“Vưu Gia ——“

 

“Đức Lý Á ——“

 

Khắp nơi đều là những tiếng la hét cổ vũ và ủng hộ bọn nó.

 

“Hôm nay các em đã thể hiện rất tuyệt vời! Mong chờ màn trình diễn của các em vào năm sau!!!”

 

Những đứa trẻ lại một lần nữa khóc, nhưng lần này là khóc vì xúc động trước cổ vũ của mọi người.

 

“Vô địch! Lần sau, chúng ta sẽ là nhà vô địch!”

 

Bọn trẻ hét lớn, bày tỏ tham vọng của mình bằng những tiếng gầm rú.

 

“Vô địch!!!”

 

Vì bầu không khí trận đấu trước đó quá sôi động, vậy nên trong giờ nghỉ giải lao nửa tiếng đồng hồ, doanh thu bán các loại đồ uống như bia, trà sữa… lại một lần nữa đạt đến một tầm cao mới.

 

Sau khi phấn khích, A Cách Ni Ti không khỏi tiếc nuối.

 

Nếu cô cho ra mắt kem sớm hơn vài ngày thì có lẽ hôm nay cũng có thể kiếm được một khoản kha khá rồi!

 

Lý do khiến cô cảm thán như vậy cũng rất đơn giản, có một cậu bé lanh lợi đã mang theo máy làm đá vào, máy làm đá có thể làm đá nhưng không chỉ có thể làm đá, mà còn có thể bào đá nữa!

 

Một phần 5 đồng, mặc dù chỉ là sự kết hợp đơn giản giữa sữa cộng với trái cây, nhưng giá thành rẻ mà lại là món tráng miệng giải khát hiếm có, rất thích hợp cho những dịp náo nhiệt như thế này, người xếp hàng mua không ngớt.

 

A Cách Ni Ti không theo dõi toàn bộ quá trình, nhưng chỉ trong hai phút cô nhìn thấy, một chiếc máy đã bán được hơn một trăm phần, có thể tưởng tượng được công việc kinh doanh này hot đến mức nào.

 

Đồng thời, cô cũng khẳng định công việc kinh doanh này là một cổ phiếu tiềm năng rất lớn!

 

Chẳng qua là, thông tin nội bộ mà cô lấy được từ chỗ anh trai Ngải Luân là, sau này nhà thi đấu này sẽ tổ chức các loại giải đấu thể thao theo quý, nếu có thể bán kem ở đây thì doanh số bán hàng mỗi tháng sẽ không đến nỗi nào!

 

Phải biết rằng, những người đến đây xem thi đấu đều là những người rất chịu chi, những thứ như kem ốc quế mang vào rất nhanh là hết, muốn mua thêm lại không tiện ra ngoài, mua nhiều một lúc lại không thực tế, nhìn những người bán đồ uống, bia, nước khoáng là biết, trà sữa vừa mang ra đã nhanh chóng bị vét sạch, kem thì là hoàn toàn không có!

 

Nếu không thì việc kinh doanh đá bào cũng sẽ không hot đến vậy!

 

Xét cho cùng thì, không phải ai cũng có tiền dùng trang bị không gian để đựng những thứ này mang đi bán.

 

Các loại đồ uống, bia đóng chai có thể dễ dàng mang vào bằng cách sử dụng phù thu nhỏ, khi nào cần dùng thì khôi phục lại trạng thái ban đầu là được.

 

Nhưng kem ốc quế và kem do các cửa hàng trà sữa, kem làm trực tiếp thì không dễ đóng gói và bày bán như vậy, đặc biệt là sau khi bị thu nhỏ lại rất dễ bị bóp méo.

 

Vào lúc này, ưu điểm sản phẩm của nhà máy làm kem đã được phóng đại vô hạn!

 

Kem que đều được đóng gói khi xuất xưởng, được bảo quản trong thùng lạnh có đầy khí lạnh, việc bảo quản và lấy ra thậm chí còn dễ dàng hơn cả bia và nước giải khát!

 

A Cách Ni Ti đã có thể tưởng tượng ra tương lai kiếm được bộn tiền của nhà máy làm kem!

 

“Tuýt ——” Theo tiếng còi báo hiệu vang lên, A Cách Ni Ti lập tức được đưa vào trận chung kết đầy kịch tính và gay cấn.

 

Trận chung kết lần này là cuộc đối đầu lần thứ hai giữa Ái Lệ Ti và Tắc Tây Á, nhưng không ai trong số khán giả dám khẳng định chắc chắn ai sẽ giành chiến thắng!

 

Ở vòng loại hạt giống lần trước, Ái Lệ Ti đã giành chiến thắng, nhưng cô bé chỉ có thể coi là thắng sát nút, thắng một cách rất chật vật, trong tình huống 50/50 đó, ai thắng cũng là điều rất bình thường.

 

Hơn nữa, chỉ trong vòng chín ngày ngắn ngủi, sự trưởng thành của hai người là điều mà ai cũng nhìn thấy.

 

Vòng loại trực tiếp chỉ cần thua một trận là kết thúc, mỗi tuyển thủ đều đang chiến đấu hết mình.

 

Không ai dám nói chắc chắn rằng mình nhất định sẽ là người giành chiến thắng.

 

Trong bầu không khí căng thẳng như vậy, các tuyển thủ cũng tiến bộ rất nhanh chóng.

 

Là hai người đã chiến thắng tất cả các đối thủ để đi đến đây, Tắc Tây Á và Ái Lệ Ti có thể nói là đã “lột xác” hoàn toàn.

 

“Lần này, tôi sẽ cho cậu nếm thử thế nào là nỗi sợ hãi thực sự!” Nói lời khiêu khích trước trận đấu, Tắc Tây Á vẫn luôn có thể phát huy hiệu quả của kỹ năng [Khiêu khích], mặc dù cô bé ấy không sử dụng bất kỳ kỹ năng nào.

 

Nhưng không biết đã có bao nhiêu đối thủ vì lời khiêu khích này của cô bé mà tức giận mất bình tĩnh.

 

Ái Lệ Ti đã sớm tìm người huấn luyện trước, mười “Thánh chửi” được bình chọn trong trường mỗi ngày sẽ thay phiên nhau dùng đủ loại góc độ để “Xả” vào cô bé, thậm chí còn biên soạn thành một cuốn sách hướng dẫn nói lời “rác rưởi” có tên “Làm thế nào để khiến đối thủ mất lý trí bằng lời nói”.

 

Ái Lệ Ti cũng sẽ “xả” những lời rác rưỡi, nhưng vì thời gian eo hẹp nên trước tiên cô bé phải rèn luyện khả năng chịu đựng lời nói “rác rưởi” đã.

 

Vì vậy, cô bé không những không phản ứng gì trước lời khiêu khích của Tắc Tây Á, mà còn nhận xét: “Là kẻ bại trận dưới tay tôi, nói những lời “rác rưởi” như vậy với tôi càng giống như đang cố tỏ ra mạnh mẽ hơn đấy, lần sau nên đổi cái khác thì hơn.”

 

Sở dĩ sức mạnh lời khiêu khích của Tắc Tây Á là nằm ở ánh mắt cao ngạo và giọng điệu mỉa mai, độ sát thương là 0, nhưng độ nhục thì max điểm.

 

Là con gái, nhưng trên người Tắc Tây Á lại không có chút dịu dàng, nết na thường thấy ở con gái, làn da rám nắng, cằm hơi hếch lên, đôi mắt khẽ nhìn xuống, toát lên vẻ khinh thường người khác.

 

Khiến người ta tức giận đến mức muốn “Nổ tung”, hồi nhỏ cô bé không ít lần bị đánh vì cái hành động nhỏ này, nhưng chỉ một thời gian ngắn sau đó, những kẻ ngu ngốc dám “Đánh hội đồng” cô bé đều bị nó đánh “trả lại” hết.

 

Tắc Tây Á là một người cực kỳ nhỏ nhen.

 

Cô bé khịt mũi: “Cậu cũng chỉ đắc ý được lúc này thôi!”

 

Trận đấu này có thể nói là thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, đúng là vạn chúng chú mục, quả nhiên, theo tiếng còi của trọng tài vang lên, trận đấu lập tức bước vào giai đoạn gay cấn.

 

Ái Lệ Ti giả vờ muốn kéo dài khoảng cách để cộng dồn buff cho mình như chiến thuật thường lệ, nhưng sao Tắc Tây Á có thể cho cô bé cơ hội đó được! Ngay lập tức tung ra một chiêu thức mạnh mẽ.

 

“Phong Hỏa Long Quyển!”

 

Cơn lốc xoáy được tạo thành từ kiếm khí mang theo vô số lưỡi dao gió và ngọn lửa nóng rực lao về phía Ái Lệ Ti, Ái Lệ Ti là một pháp sư da giòn thịt mềm, lượng máu của cô bé không nhiều, tốc độ cũng không nhanh bằng sát thủ, chỉ có thể chật vật đỡ chiêu này.

 

Trận đấu mới chỉ bắt đầu được mười giây, nhưng con số thiệt hại trên màn hình lớn đã tăng lên một con số thật đáng sợ.

 

-13-24-21-15…..

 

Lượng máu của Ái Lệ Ti đã giảm đi một phần ba.

 

Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, khi Ái Lệ Ti đang mải đối phó với những lưỡi dao gió và ngọn lửa bên ngoài, Tắc Tây Á từ tâm lốc xoáy nhảy ra, với khí thế muốn chém đôi cả bầu trời, từ trên cao lao xuống tấn công.

 

Ái Lệ Ti không hề nao núng: “Tuyết Hoa Băng Phong!”

 

Vô số bông tuyết xuất hiện trên không trung, bị cuốn vào lốc xoáy, những bông tuyết mong manh, nhỏ bé khi đến gần Tắc Tây Á trong nháy mắt đã biến thành vô số lưỡi dao sắc bén xoay tròn.

 

Trên người Tắc Tây Á lập tức xuất hiện hàng trăm vết thương.

 

-4-6-11-8-3-4-15…..

 

Lượng máu của Tắc Tây Á cũng ngay lập tức biến mất một phần ba.

 

Tắc Tây Á ra tay quyết đoán, Ái Lệ Ti lấy thân làm mồi nhử, ngay từ khi bắt đầu trận đấu đã là cục diện “Một mất một còn”.

 

Nhưng mặc dù cả hai đều bị thương không nhẹ, nhưng không ai chịu lùi bước.

 

Ái Lệ Ti giơ pháp trượng lên, Tắc Tây Á vung thanh trọng kiếm xuống, “Ầm ——” một tiếng động thật lớn, hai vũ khí va chạm vào nhau tạo ra âm thanh thật chói tai.

 

Sức lực của Ái Lệ Ti không bằng Tắc Tây Á, gần như ngay lập tức đã bị đánh bay ra ngoài, nhưng ngón tay của cô bé còn nhanh hơn, cây trượng ma thuật trên tay trái trượt xuống lòng bàn tay: “Bụi Gai Đầm Lầy!”

 

Phương pháp dùng dao găm ẩn giấu để tấn công lén lút đã được sử dụng một lần với Tắc Tây Á, cô bé ấy không thể nào mắc lừa lần nữa.

 

Nhưng còn cây trượng ma pháp thì sao?

 

Ái Lệ Ti bị thương vì cố đỡ đòn tấn công của thanh trọng kiếm, nhưng Tắc Tây Á cũng không khá hơn là bao, mặc dù Bụi Gai Đầm Lầy chỉ là một ma pháp cấp thấp, chỉ cấp 5, có thể sử dụng thành công bằng cây trượng ma pháp, nhưng ngay khi nó hạn chế Tắc Tây Á trong chớp nhoáng, Ái Lệ Ti đã tung ra một chiêu [Địa Ngục Hỏa] thiêu đốt cô bé ấy.

 

Dưới tác dụng của ngọn lửa, vũng bùn lập tức cứng lại, càng hạn chế hành động của Tắc Tây Á hơn.

 

“Địa Bạo!” Thao tác điên cuồng lại xuất hiện, Tắc Tây Á sử dụng Địa Bạo lên vũng bùn đã cứng lại dưới chân mình, vừa bị thương vừa thoát ra thành công, dựa vào lực đẩy của vụ nổ, cô bé gần như đã tăng tốc hai lần trên không trung, trong nháy mắt đã lao đến trước mặt Ái Lệ Ti.

 

“Hỏa Diệm Xung Kích!”

 

“Sóng thần!”

 

Hai đòn tấn công được tung ra, trong tiếng la hét kinh ngạc của mọi người, mặc dù ma pháp hệ thủy đã làm giảm bớt sát thương, nhưng thanh trọng kiếm vẫn giáng mạnh lên người Ái Lệ Ti, lưỡi kiếm sắc bén xuyên qua lớp bảo hộ, đâm vào da thịt cô bé, máu tươi tuôn ra.

 

Nhưng đã có thể đi đến đây, ai mà không điên cuồng?

 

Ái Lệ Ti nhân lúc thanh trọng kiếm đang tiến lại gần, nắm lấy cổ tay Tắc Tây Á: “Phản Hồi Sát Thương!”

 

Thống kê sát thương trên màn hình lớn nhảy vọt ra một đoạn dài, sau đó lại là một đoạn dài nữa, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến người ta kinh hãi.

 

“Ái Lệ Ti Ái Lệ Ti Ái Lệ Ti ——“

 

“Tắc Tây Á Tắc Tây Á Tắc Tây Á ——“

 

Tiếng cổ vũ và reo hò của hai bên cũng so kè quyết liệt không kém.

 

Trên khán đài, Giáo hoàng Thần điện Quang Minh nhíu mày: “Đứa trẻ Ái Lệ Ti này thường ngày không phải phong cách chiến đấu như thế này!”

 

Giáo hoàng Thần điện Chiến Tranh vô cùng đắc ý: “Bị Tắc Tây Á nhà chúng ta dồn vào đường cùng rồi chứ gì!”

 

Quang Minh Thần Điện không phản bác, với con mắt của bọn hắn, tất nhiên có thể nhìn ra Ái Lệ Ti thật ra có rất nhiều cơ hội kéo dài khoảng cách để thực hiện chiến thuật “Thả diều”, nhưng cô bé đã không làm vậy.

 

Đúng là tuổi trẻ nông nổi mà.

 

Cấp bậc của Ái Lệ Ti thấp hơn là một bất lợi, vì chiến thắng mà phát huy điểm mạnh và khắc phục điểm yếu là lựa chọn tốt nhất và cũng là lựa chọn thông minh nhất.

 

Nhưng trong mắt những người bạn trẻ khí thế hừng hực, chiến thuật “Thả diều” không có được cảm giác sảng khoái như chiến đấu trực diện. Mặc dù Ái Lệ Ti đã chiến thắng tất cả các trận đấu để đi đến đây, nhưng cô bé cũng không nhận được sự ủng hộ tuyệt đối.

 

Cũng có không ít người nói cô bé nhát gan, yêu cầu cô bé đường đường chính chính đứng ra quyết đấu.

 

Trước đây, Ái Lệ Ti luôn giữ được bình tĩnh, coi những lời khiêu khích cố tình kích động cô bé lựa chọn bất lợi cho mình như gió thoảng bên tai.

 

Nhưng đây là trận chung kết, người chiến thắng sẽ là quán quân, một tồn tại vô cùng cám dỗ!

 

Muốn giành chiến thắng bằng trận chiến đẹp mắt nhất —— đó cũng là điều rất dễ hiểu.

 

Nhưng chính sự kiêu ngạo này đã đẩy Ái Lệ Ti vào vực sâu.

 

Vực sâu của kẻ thất bại.

 

Một pháp sư da giòn thịt mềm, lại dùng cách đánh đổi mạng sống để chiến đấu trực diện với một Chiến Sĩ “Trâu bò” ư?

 

Cho dù mỗi lần giao tranh, Tắc Tây Á đều là người chịu nhiều sát thương hơn, nhưng lượng máu của Tắc Tây Á nhiều hơn!

 

Lượng máu trong trò chơi chỉ là sự thay đổi về giá trị, nhưng sát thương trong thực tế là có thật, mất máu quá nhiều sẽ dẫn đến choáng váng, mất tập trung, run rẩy và các loại debuff khác.

 

Nếu vẫn sử dụng chiến thuật “Thả diều” như trước, kết quả có thể vẫn là 50/50, nhưng tiếc là, haiz…..

 

Ngay khi mọi người đang cảm thán, trận chiến trên võ đài cũng sắp kết thúc.

 

Trận đấu này có thể nói là trận đấu diễn ra nhanh nhất trong những ngày qua, đồng thời cũng là trận đấu gay cấn nhất, chỉ trong vòng năm phút ngắn ngủi, vô số lần đảo ngược tình thế khiến người ta xem mà phải thốt lên thán phục, trái tim như bị treo lơ lửng.

 

Thời gian trôi qua từng chút một, bất lợi của Ái Lệ Ti ngày càng rõ ràng, nhưng cho đến phút cuối cùng, cô bé vẫn không bỏ cuộc.

 

“Ái Lệ Ti, Ái Lệ Ti, Ái Lệ Ti ——“

 

Tiếng reo hò cuồng nhiệt như sóng thần dần dần rời xa cô bé, chiến lược sử dụng cơn đau để giữ tỉnh táo của Ái Lệ Ti cũng dần dần mất đi tác dụng.

 

Cơ thể đã tê dại, cơn đau không thể nào khiến cô bé tỉnh táo lại được nữa.

 

Nhưng không cam tâm! Cô bé thật sự không cam tâm!

 

Chỉ cần kiên trì thêm một chút, chỉ cần kiên trì thêm một chút nữa thôi, chỉ cần ——

 

Ái Lệ Ti không phải thật sự như những người khác nghĩ, bị khiêu khích thành công vì tuổi trẻ nông nổi.

 

Chính cô bé đã lựa chọn bị dồn vào đường cùng.

 

Suốt thời gian qua, cô bé đã tận mắt chứng kiến tốc độ tăng trưởng sức mạnh đáng sợ của Tắc Tây Á, cô bé ấy sinh ra là để chiến đấu!

 

Về mặt thiên phú, dù không muốn thừa nhận, nhưng Ái Lệ Ti biết mình không bằng Tắc Tây Á.

 

Nhưng cô bé không cam tâm thua cuộc như vậy.

 

Tại sao thiên phú lại có thể quyết định tất cả?! Tại sao thứ vốn đã được định sẵn từ khi sinh ra lại có thể quyết định vận mệnh của nó chứ?!

 

Ký ức về gia đình đã rất mơ hồ, những trải nghiệm nghèo khổ, đau đớn trong quá khứ dường như đã trở nên mờ nhạt do cơ chế tự bảo vệ của cơ thể.

 

Nhưng làm sao cô bé có thể quên được?!

 

Cô bé sinh ra trong tầng lớp thấp kém nhất, sau đó trở thành trẻ mồ côi, tiếp theo là bị biến thành nô lệ, đó là số phận của cô bé, bởi vì ngay từ khi sinh ra, cô bé đã là tầng lớp thấp kém nhất.

 

Cô bé chỉ có thể chấp nhận số phận như vậy, bởi vì không chấp nhận thì chỉ càng sống trong đau khổ hơn mà thôi.

 

Nhưng Phỉ Lạc Ti đại nhân đã xuất hiện, Lĩnh chủ đại nhân đã cho cô bé cơ hội thay đổi vận mệnh của mình.

 

Là nô lệ, hay là đường đường chính chính ngẩng cao đầu sống như một [con người]?

 

Cô bé biết thiên phú của mình có hạn, nhưng cô bé không cam tâm chỉ là một người bình thường.

 

Cô bé cũng muốn trở nên xuất sắc, cũng muốn trở nên mạnh mẽ, cũng muốn có một ngày nào đó trong tương lai trở thành một sự tồn tại vĩ đại, có thể cho người khác lựa chọn vận mệnh!

 

Cô bé muốn được người khác ngưỡng mộ, muốn được người khác ngưỡng vọng, muốn trở thành một sự tồn tại rực rỡ nhất dưới ánh đèn sân khấu, chẳng lẽ điều đó là sai sao?!

 

Thiên phú không đủ, ý chí sẽ bù đắp!

 

Ái Lệ Ti đã nghĩ ra rất nhiều cách, cuối cùng quyết định liều một phen!

 

Cô bé biết mình có rất nhiều điểm yếu so với Tắc Tây Á, nhưng điểm yếu cũng có thể trở thành điểm mạnh!

 

Tắc Tây Á đã đạt đến cấp 40, cấp bậc của cô bé ấy đã đạt đến giới hạn, không thể lên cấp được nữa, ít nhất là trong trận đấu này không được phép.

 

Nhưng bản thân Ái Lệ Ti thì khác!

 

Cô bé còn cách cấp 40 tận mấy cấp!

 

Chiến thuật này được cô bé tham khảo từ trường hợp Lạc Duy, trong trận chung kết cá nhân ở Đại hội thể thao mùa thu năm ngoái, cậu ta đã lật ngược được tình thế bằng cách thăng cấp vào những phút cuối cùng.

 

Chỉ có điều, việc Lạc Duy thăng cấp là một tình cờ ngoài ý muốn.

 

Còn Ái Lệ Ti, sau khi đánh cược vào việc mình có thể lên cấp hay không, đã vạch ra kế hoạch “Đập nồi dìm thuyền” này.

 

Mặc dù lên cấp không thể khiến trạng thái của cô bé trở lại đỉnh phong, nhưng so với trạng thái đã đạt đến giới hạn của đối phương, cô bé có lợi thế hơn!

 

Để thực hiện chiến thuật này, thứ nhất, phải tiêu hao càng nhiều thể lực của đối phương càng tốt, thứ hai là phải cố gắng để bản thân đạt đến ngưỡng đột phá thăng cấp.

 

Chiến thuật này, Ái Lệ Ti đã vạch ra từ tối hôm kết thúc vòng loại hạt giống.

 

Nhưng sau cấp 30, việc thăng cấp không phải là chuyện đơn giản.

 

Vào thời điểm diễn ra Đại hội thể thao mùa thu năm ngoái, Lạc Duy đã là cấp 30, nhưng nửa năm trôi qua, cậu ta cũng chỉ lên được vài cấp.

 

Càng vạch ra kế hoạch, Ái Lệ Ti càng cảm nhận được xác suất thành công của kế hoạch này thấp đến mức nào.

 

Nhưng đến nước này, đây là cơ hội duy nhất của cô bé.

 

“Ngủ ngon, Ái Lệ Ti.” Ma lực cuồng bạo ngưng tụ trên đầu mũi kiếm, dường như chỉ cần một giây sau là có thể xé nát Ái Lệ Ti tả tơi.

 

Ái Lệ Ti cố gắng mở to đôi mắt, toàn thân gần như đã nhuộm đỏ máu, nhưng trong lòng lại rất bình tĩnh.

 

Sức mạnh ma lực ít ỏi còn sót lại đang khó nhọc chuyển động.

 

Ái Lệ Ti đã hỏi Lạc Duy, tại sao lúc đó, vào thời khắc cuối cùng của trận đấu, cậu ta lại có thể đột phá ngay tại chỗ.

 

Đối phương nói: “Tôi cũng không nhớ nữa, lúc đó đầu óc tôi trống rỗng.”

 

Vì quá tập trung, nên ngay cả suy nghĩ cũng quên mất.

 

Nhưng Ái Lệ Ti đã thử rất nhiều lần, cô bé chưa một lần nào có thể đạt đến trạng thái đó.

 

Lạc Duy cũng là một thiên tài “Ngoài quy cách”, có lẽ đó chính là thế giới của thiên tài.

 

Thật sự phải thua sao?

 

Mặc dù đã biết trước rủi ro, nhưng cô bé vẫn hy vọng mình có thể giành chiến thắng!

 

Chỉ cần cho cô bé thêm 100 điểm ma lực, chỉ cần 100 điểm ma lực thôi, cô bé nhất định có thể chiến thắng!

 

Các loại kỹ năng kết hợp sử dụng không ngừng hiện lên trong đầu cô bé, ngay sau đó, “Ầm ——” một tiếng động lớn, [Hỏa Diệm Bạo Phá] – chiêu thức đầu tiên xuất hiện trong kế hoạch đã nổ tung mặt đất dưới chân Tắc Tây Á, Tắc Tây Á đang tập trung tấn công Ái Lệ Ti liền bị lệch người một chút, ngay sau đó, cơ thể Ái Lệ Ti cũng nghiêng về hướng ngược lại, né tránh đòn tấn công trong gang tấc, tiếp theo liền tung ra combo đã được luyện tập vô số lần một cách trôi chảy.

 

“Ầm ầm ầm ầm ầm ——“

 

Vụ nổ chính là nghệ thuật, vụ nổ chính là lãng mạn của pháp sư!

 

Toàn bộ hội trường im lặng trước màn lật ngược tình thế ngoạn mục này.

 

Ngay cả những người ủng hộ Ái Lệ Ti cũng sững sờ trước cảnh tượng trước mắt.

 

“Đây, đây là thăng cấp phải không?!” Ngay cả những nhân vật tầm cỡ như Giáo hoàng cũng kinh ngạc.

 

Những người phản ứng đầu tiên là cư dân Lan Tư Duy Lợi, bởi vì phần lớn bọn họ đã được chứng kiến màn lật ngược tình thế bằng cách thăng cấp như thế này, đó là trường hợp của Lạc Duy trong Đại hội thể thao mùa thu năm ngoái.

 

Mặc dù màn lật ngược tình thế tuyệt vời như vậy có xem thêm một trăm lần cũng không đủ!

 

Mọi người trút hết mọi xúc động, mọi cảm xúc phấn khích của mình vào tiếng reo hò.

 

“Ái Lệ Ti ——“

 

“Quán quân!”

 

“Ái Lệ Ti ——“

 

“Quán quân!”

 

Tiếng la hét, tiếng reo hò, tiếng gầm rú vì phấn khích, biến cả hội trường thành một biển người cuồng nhiệt.

 

A Cách Ni Ti cũng không còn giữ được dáng vẻ của một Công chúa nữa, cô vừa nhảy cẫng lên đứng trên ghế, vừa hét lớn: “Ái Lệ Ti, giỏi lắm, a a a a a ——“

 

Trong đầu cô lúc này chỉ toàn là cảnh tượng máy làm đá sắp tới sẽ được bán cháy hàng.

 

Kiếm được rồi, kiếm được rồi, không chỉ có màn trình diễn xuất sắc trong trận chung kết, mà còn xuất hiện màn lật ngược tình thế gay cấn đến nghẹt thở như vậy, độ nổi tiếng của Ái Lệ Ti nhất định sẽ bùng nổ!

 

Và máy làm đá hiệu “Bông Tuyết” đã mời Ái Lệ Ti quay quảng cáo, chắc chắn cũng sẽ bán đắt như tôm tươi!

 

Nghĩ đến đây, cô lại hét lên một tràng dài: “A a a a a ——“

 

Cả Quốc vương và Vương hậu cùng nhau kéo cô lại cũng không giữ được.

 

Hết chương 148.

Ta Có Một Tòa Thành Mỹ Thực – Chương 148

Ngày đăng: 6 Tháng mười, 2024

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chuyển lên trên