Chương 27: Chó Ngao Tây Tạng (Phần 2)
Ông chủ không muốn bán với giá rẻ nên người đàn ông bụng bia kia quay người bỏ đi, ông ta được người phụ nữ bên cạnh nũng nịu dỗ dành, ông chủ thấy ông ta rời đi cũng không vội, ông chỉ quay người lại rồi chậm rãi bước vào cửa hàng.
Lúc này Tô Thành đang đứng trước lồng sắt nhìn chó ngao Tây Tạng, chó ngao Tây Tạng hay còn gọi là ngao Tây Tạng, long cẩu, sống ở vùng Tây Tạng, thân thể cao lớn, bản tính hung dữ, rất bảo vệ chủ, rất nhiều đàn ông thích chó ngao Tây Tạng, mong muốn nuôi được một chú chó ngao Tây Tạng vừa hung mãnh, như thế oai vệ biết bao! Nhưng mà, tàng ngao chỉ nên nuôi khi nó còn là chó con, vì người ta thường nói, chó ngao cả đời chỉ nhận một chủ, nhưng Tô Thành lại không tin lời này, cậu cho rằng chỉ cần mình dụng tâm với nó là được, ngao Tây Tạng dù khó nuôi thế nào cũng sẽ nuôi được.
Bây giờ chú chó ngao Tây Tạng trong lồng này rất hợp ý Tô Thành, nó trông rất hung dữ bá đạo, trông nó giống như một vị vua, dù có đang bị nhốt trong lồng cũng không cúi đầu, rất hợp với đàn ông, thuần hóa một con chó như vậy mới có cảm giác thành tựu!
Ông chủ nhìn thấy Tô Thành đang ngồi xổm trước lồng sắt, ngồi rất gần, cậu đang tập trung quan sát chú chó ngao Tây Tạng nằm trong lồng, ông chủ vô cùng ngạc nhiên! Vì chú chó ngao Tây Tạng này đã từng có một đời chủ, thật không may, người chủ đó đã qua đời đột ngột, vậy nên gia đình đó mới đưa nó đến cho ông chủ cửa hàng này, con chó ngao Tây Tạng này ôm thái độ thù địch mạnh mẽ với bất cứ ai đến gần, và cũng không có ai dám lại gần nó trong vòng hai mét, một khi có người xâm phạm lãnh thổ của nó, con chó ngao Tây Tạng này sẽ nổi điên, thậm chí nếu không thể ra ngoài, nó sẽ điên cuồng đập vào lồng sắt, nó muốn tấn công những ai đến gần. Trong trường hợp này, nó chỉ cần gầm lên một tiếng, với khí thế kinh người đó sẽ khiến cho người ta sợ hãi không dám đến gần, vì lý do này mà những người trong cửa hàng phải dùng dụng cụ đặc biệt để cho nó ăn, đứng từ xa đổ đồ ăn đã chuẩn bị cho nó vào trong chậu.
Nhưng Tô Thành bây giờ cách cái lồng chưa đầy hai bước chân, cậu đang ngồi xổm ở đó nhìn thẳng vào con chó ngao Tây Tạng, con chó đó vẫn nằm uể oải trong lồng, không thèm ngó tới, cũng không còn điên cuồng rống lên như trước nữa! Ông chủ có chút không tin, đi về phía cái lồng, nhưng vừa di chuyển, chó ngao Tây Tạng liền ngẩng đầu lên làm động tác đứng dậy, nó trừng mắt nhìn ông, giống như đang cảnh cáo, nếu ông còn đi thêm một bước nữa thì có thể chết! Nghĩ đến việc con chó ngao Tây Tạng này phát điên, ông chủ không muốn thừa nhận, nhưng thực sự là ông có chút nơm nớp lo sợ không di chuyển nữa.
Có lẽ nhìn thấy ông chủ là người quen, nên sau khi nhìn chằm chằm một lúc thì con chó ngao Tây Tạng lại từ từ nằm xuống, vẫn uể oải đối mặt với chiếc lồng. Nó xem Tô Thành như không khí, không thèm để ý cũng không phản đối cậu.
Tô Thành thấy con chó ngao Tây Tạng phản ứng thì biết ông chủ đang đi về phía này, cậu chỉ muốn xem con chó này sẽ làm gì tiếp theo, không ngờ ông chủ chỉ đứng đó mà không đi tiếp, thế là Tô Thành đứng dậy quay người lại sau khi con chó ngao nằm xuống.
“Anh bạn nhỏ, đã nuôi chó được bao lâu rồi?” Ông chủ tiệm vừa quay đầu liền hỏi Tô Thành, còn tưởng rằng Tô Thành đã nuôi chó nhiều năm, huấn luyện chó rất giỏi, vậy nên con chó ngao Tây Tạng đó mới không tỏ ra địch ý giống người khác. Đối với ông mà nói, Tô Thành tuy tuổi còn nhỏ, nhưng không có gì bảo đảm là cậu không được tập luyện từ nhỏ!
“Tôi chưa từng nuôi chó!” Tô Thành hơi kinh ngạc, nhưng cũng thành thật đáp: “Không biết con chó ngao Tây Tạng này ông bán bao nhiêu?”
Chưa bao giờ nuôi? Làm sao có thể? Thời buổi này, bất kể ai có nuôi chó hay không, chỉ cần lại gần chó ngao cũng sẽ khiến nó nổi điên. “Anh bạn nhỏ, cậu cũng nghe qua rồi đấy, con này là chó ngao Tây Tạng, không phải loại mà ai muốn nuôi cũng nuôi được, cũng không dễ thuần phục đâu, cậu có chắc là muốn mua không?”
“Ừm, tôi rất thích! Ông chủ, ông ra giá đi!” Tô Thành gật đầu khẳng định.
“Tôi cũng không biết, đây là chó ngao Tây Tạng thuần chủng, huyết thống thuần khiết, nếu như chủ nhân trước không có xảy ra chuyện thì con chó này đã không ở trong tay tôi, cũng sẽ không bán đi.” Người bán hàng giơ năm ngón tay ra: “Nhưng tôi thấy con chó này có duyên với cậu, cho nên tôi sẽ bớt cho cậu một chút, lấy bốn vạn rưỡi, cậu còn muốn mua nó không?”
Trước giờ Tô Thành mua đồ không bao giờ mặc cả, cảm thấy hợp lý là được, vừa rồi quả thật là cậu có nghe ông chủ nói với người mua trước, vậy nên cậu cũng không nghĩ ngợi gì mà đưa ra quyết định cuối cùng: “Được! Tôi quẹt thẻ được không?”
“Được!” Thấy Tô Thành mau mắn như vậy, ông chủ cũng vui vẻ đồng ý: “Có muốn tìm người giúp đưa nó về nhà không?”
Tô Thành đi theo chủ tiệm vào cửa hàng quẹt thẻ, vừa lấy thẻ ra trả tiền vừa đáp: “Không cần!”
Thấy cậu trả lời như vậy, ông chủ còn tưởng rằng Tô Thành có ô tô, có thể tự mình chở lồng sắt về nhà nên không nói gì thêm, nhưng sau khi thanh toán tiền xong, ông chủ đã vô cùng sửng sốt!
Thế mà Tô Thành lại muốn thả con chó ngao Tây Tạng này ra rồi dắt nó về nhà như thế, lúc đó ông chủ đã rất sốc và lo lắng, đây không phải là một con chó bình thường, nó là chó ngao Tây Tạng! Hơn nữa nó vẫn còn chưa được thuần phục. Lỡ như nó nổi điên cắn người thì phải làm sao?! Làm vậy quá nguy hiểm!
Thật ra Tô Thành không phải là người bốc đồng như vậy, làm sao cậu có thể thả một con chó ngao Tây Tạng ra để hại người chứ, thật ra thì ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy con chó ngao Tây Tạng này, Tô Thành đã có cảm giác nó không nguy hiểm, nó chỉ rời xa chủ nhân quen thuộc và môi trường sống quen thuộc, bị một đám người không quen biết vây quanh, thỉnh thoảng còn chỉ trỏ vào mình, vậy nên tính tình có chút cục cằn táo bạo thôi, chứ nó không tuyệt thực, hơn nữa con chó ngao Tây Tạng này còn có tinh thần lực, mặc dù sức mạnh tinh thần này không lớn, thậm chí có thể nói là rất yếu, nhưng cũng đủ để khiến Tô Thành động tâm. Từ khi Tô Thành trọng sinh đến nay, ngoài việc phát hiện mình và Hắc Bảo có tinh thần lực ra, nó là con vật đầu tiên cậu nhìn thấy có tinh thần lực.
Chu Duệ không có tinh thần lực, nhưng Chu Duệ lại có tiềm năng nảy sinh tinh thần lực, thông qua việc ở chung với Tô Thành, cậu đã dùng hoa quả và linh tuyền trong không gian cải tạo lại thân thể anh, thân thể Chu Duệ hiện tại tốt hơn ngày xưa rất nhiều, nhưng do thời gian còn ngắn, tinh thần lực của anh vẫn chỉ ở mức có xu thế nảy sinh.
Mặc dù tinh thần lực của con chó ngao Tây Tạng này không đủ để hỗ trợ cho việc giao tiếp với Tô Thành, nhưng Tô Thành rất có lòng tin vào nó, trong tương lai tinh thần lực của chú chó ngao Tây Tạng này nhất định sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, và để nó đồng hành cùng Hắc Bảo trong không gian cũng rất phù hợp, sau khi chó ngao Tây Tạng phát triển linh lực còn có thể giao tiếp được với Hắc Bảo!
Tô Thành rất mong chờ, dù sao trong không gian cũng có rất nhiều động vật, nhưng chỉ là động vật bình thường, chúng nó không có linh lực, càng không có tiềm năng phát triển linh lực, cho nên cậu kỳ vọng rất lớn vào con chó ngao Tây Tạng này!
Ông chủ cửa hàng không lay chuyển được Tô Thành, chỉ còn cách đồng ý mở lồng thả con chó ra ngoài thử, nếu nó nôn nóng bất án thì không được, nếu con chó ngao Tây Tạng này bình tĩnh đi theo Tô Thành thì ông chủ sẽ đồng ý cho Tô Thành tự mình dắt nó về.
Ông chủ cẩn thận lấy chìa khóa mở ổ khóa lớn trên lồng sắt ra, tư thế vô cùng thận trọng, như thể một khi con chó ngao nổi giận sẽ bật dậy chạy ngay!
Tô Thành đứng bên cạnh ông chủ, canh giữ bên kia cửa lồng sắt, khi ông chủ mở cửa lồng ra, trong suốt quá trình đó nó không hề động đậy, chỉ giương mắt quan sát nhất cử nhất động của ông chủ, nhưng vẫn không phát uy với sự tiếp cận của ông, như thể nó biết người này đến đây chỉ để mở cửa.
Ông chủ mở cửa rồi nhanh chóng lùi ra xa mấy mét, dù ông biết nếu con chó ngao kia muốn tấn công thì khoảng cách mấy mét này chẳng khó khăn gì, cũng chỉ là một cú vồ mà thôi.
Cửa mở ra, con chó ngao Tây Tạng chậm rãi đứng lên, nó bước ra khỏi lồng, trong suốt quá trình này Tô Thành vẫn đứng yên, đợi con chó ngao đi hẳn ra ngoài, lúc này Tô Thành mới ngồi xổm xuống, chạm vào đầu nó, con tàng ngao vẫn mặc kệ Tô Thành không để ý, không chống cự, chỉ đứng đó để Tô Thành sờ đầu.
Trên tay Tô Thành mang theo một chút linh khí, có khí tức trấn an, vậy nên con chó ngao Tây Tạng cứ đứng đó để cậu sờ đầu, dù sao Tô Thành cũng có thể chất đặc biệt, là do được linh khí cải tạo, có sức mạnh tinh thần vô cùng mạnh mẽ.
Lấy sợi xích từ chỗ ông chủ của hàng đưa ra, Tô Thành vỗ đầu chú chó ngao Tây Tạng, phóng ra tinh thần lực để an ủi chú chó, sau đó đeo xích cho nó, vì định dắt nó về nhà nên nếu không có dây đeo cổ thì người khác chắc chắn sẽ không cho Tô Thành lên xe.
Mang xích cho nó xong, Tô Thành dẫn con chó ngao Tây Tạng chào ông chủ cửa tiệm rồi ra về, ông chủ chỉ biết trơ mắt nhìn con chó ngao ngoan ngoãn đi theo sau Tô Thành.
Không lâu sau khi Tô Thành rời đi, người đàn ông bụng bia mặc tây trang đã quay lại một mình và nói mình muốn mua chú chó ngao Tây Tạng vừa rồi, ông sẽ không mặc cả nữa, sau khi biết chú chó ngao đã được bán, ông hối hận không thôi. Đương nhiên đó là chuyện của sau này.
Lại nói tới Tô Thành bên này, cậu mang theo một con chó ngao Tây Tạng dũng mãnh như vậy đón taxi, cậu đã vẫy mấy chiếc taxi rồi nhưng không ai muốn dừng lại, cuối cùng cậu cũng gọi được một chiếc xe chịu chở mình về nhà.
Về đến nhà, Tô Thành đóng cửa lại, tháo dây xích cho chó ngao, ném sợi dây vào thùng rác, dắt nó vào trong không gian.
Trong không gian tĩnh lặng tràn đầy sức sống, linh khí bão hòa, con chó ngao Tây Tạng có vẻ vô cùng bất ngờ khi bỗng thay đổi hoàn cảnh, nó nghiêng đầu nhìn xung quanh.
Tô Thành dắt con chó ngao Tây Tạng đến bên con suối nhỏ trong không gian rồi tắm cho nó, tuy nó có chút không hợp tác, nhưng vẫn đứng yên đó cho cậu tắm.
Trong lúc đó, Hắc Bảo cảm nhận được khí tức của Tô Thành, không biết từ đâu chạy tới, dường như nó rất có hứng thú với con chó ngao Tây Tạng mới tới này, nó nghiêng đầu nhìn con chó ngao ướt sũng vì đang bị Tô Thành tắm rửa, đáng tiếc là nó rất lạnh lùng và phớt lờ mọi người, mặc dù hành động của nó đã có phần phối hợp với Tô Thành hơn.
Trên người con chó ngao Tây Tạng có một số vết thương nhưng không nặng, chắc là bị thương khi va vào lồng sắt, Tô Thành tắm rửa sạch sẽ rồi cho nó uống một chút nước linh tuyền, vết thương trên người con chó lành lại chỉ trong nháy mắt, sau khi nước trên người nó khô đi, một con chó ngao Tây Tạng oai vệ hiện ra trước mắt mọi người, lông vừa dày lại xõa tung, nhìn nghiêng rất giống sư tử.
Lúc tắm cho nó, Tô Thành đã phát hiện con chó ngao Tây Tạng này có thân hình rất tốt, cơ bắp săn chắc, ẩn chứa sức lực vô cùng mạnh mẽ, chứng tỏ chủ nhân trước của nó đã nuôi nấng vô cùng cẩn thận.
Giới thiệu Hắc Bảo và chó ngao Tây Tạng với nhau, Hắc Bảo cũng không tỏ ra xa lạ gì, nó tò mò chạy đến chỗ con chó ngao Tây Tạng nhìn nhìn, ngửi ngửi, con chó ngao có chút lạnh lùng, nhưng cũng không có ác cảm gì với Hắc Bảo chỉ bằng một nửa chiều cao của mình, tuy không nhiệt tình nhưng cũng đáp lại một chút. Tô Thành thấy hai đứa nó có thể hợp nhau nên để bọn nó lại trong không gian.
Hết chương 27.