Trọng Sinh Sống Thêm Một Đời – Chương 28

    Chương 28: Sinh Nhật…..

 

    Tống Dương, Lư Tuấn và Chu Duệ đã quen việc tổ chức sinh nhật rầm rộ, có yến tiệc, có quà cáp, có vô số người quen, người lạ, người mới quen muốn xã giao, thật không giống tổ chức sinh nhật chút nào, nó giống như đang giao lưu và kết bạn dưới danh nghĩa là tổ chức sinh nhật hơn.

    Vì vậy, không biết từ lúc nào, ba người đã hình thành một thói quen, đó là trước ngày sinh nhật của ba người bọn họ một ngày, sẽ tự mình tìm một địa điểm tổ chức sinh nhật, địa chỉ này thường được chọn ở quán bar của Lữ Tuấn, đồ ăn thức uống đều được chuẩn bị sẵn, cho nên ba người bọn họ cơ bản chỉ có một hình thức ăn mừng cố định, không vì bất cứ điều gì khác, chỉ vì giờ khắc này không có giả tạo, chỉ có ấm áp.

    Ba người bọn họ cũng chưa từng mang theo người khác vào dịp này, bao nhiêu năm rồi cũng không có, cho nên Chu Duệ vừa nói sẽ dẫn Tô Thành tới bữa tiệc sinh nhật này, Lư Tuấn và Tống Dương đều biết lần này Chu Duệ rất nghiêm túc.

    Mấy năm qua, ba người bọn họ mặc dù không phải nói là ăn chơi trác táng khắp nơi, chung quanh cũng thay đổi không ít người, nhưng những người đó đều chưa từng tới dịp này, ở thời đại này, tìm được những người chân thành và nghiêm túc rất khó!

    Buổi tối hôm nay, tại một quán bar ở trung tâm thành phố, trong một phòng riêng lớn ở trên cùng của hành lang lầu hai, Lư Tuấn và Tống Dương đang ngồi trên sô pha uống rượu tán gẫu, còn Chu Duệ và Tô Thành thì đang trên đường đến đây, họ vừa gọi điện báo sẽ đến trễ một chút vì trên đường bị kẹt xe, phải 10 phút nữa mới đến nơi.

    Quả nhiên, sau khoảng mười phút, cửa phòng riêng được mở ra.

    “Yo! Đến rồi!” Lư Tuấn mắt sắc nhìn thấy hai người tay trong tay đi tới, nụ cười trên mặt lập tức trở nên tà mị, cậu ta híp mắt nhìn Chu Duệ: “Lão Chu! Cậu không tốt rồi!! Hôm nay đến đây là cố ý tú ân tú ái cho chúng tôi xem à?”

   Thật ra Tống Dương cũng nhìn thấy hai người nắm chặt tay nhau, nhưng cậu ta không có trêu chọc trắng trợn như kiểu Lư Tuấn, cậu ta chỉ dùng ánh mắt ẩn ý nhìn Chu Duệ, trêu chọc đủ thứ mà không nói lời nào.

    Tô Thành bị hai người công khai trêu chọc như vậy, mặt có hơi nóng, trong lòng lại có chút ngọt ngào, cậu theo bản năng muốn rút tay ra, nhưng lại không rút ra được, đành phải để yên như vậy. Cậu đã từng gặp hai người này, cũng biết họ là hai người bạn thân nhất của Chu Duệ, điều đó có nghĩa là cậu đã bước vào vòng bạn bè của Chu Duệ. Ừm, lúc nào đó cậu sẽ giới thiệu Chu Duệ với Tào Kiện và Trình Hàm Chương? Lần trước cậu đã hứa, đợi bọn họ khai giảng sẽ cùng nhau ăn một bữa cơm.

    Bây giờ hai người đã xác định quan hệ, giới thiệu đối phương với bạn bè không chỉ là tôn trọng nhau mà còn là trách nhiệm đối với quan hệ của hai người, nếu sợ người khác phát hiện thì hai người cũng không cần ở bên nhau làm gì.

    Từ nhỏ Chu Duệ đã quen với sự động kinh của hai người này, anh cũng mặc kệ, chỉ hào phóng lắc lắc cánh tay đang nắm với Tô Thành: “Chính thức giới thiệu với các cậu, đây là Tô Thành, bạn trai của tôi.” Không Cần phải nói thêm gì nữa, Tống Dương và Lư Tuấn đã hiểu, đó là sự ăn ý giữa đàn ông với nhau.

    “Tô Thành, đây là Tống Dương, đây là Lư Tuấn, bạn thân của anh, lúc anh không ở đây, nếu em cần gì có thể tìm họ.” Chu Duệ chỉ hai người, giới thiệu với Tô Thành.

    “Tống ca, Lư ca.” Tô Thành đúng lúc lên tiếng chào hỏi.

    Mấy người được giới thiệu xong ngồi xuống, Lư Tuấn gọi người phục vụ bưng các loại đồ uống và thức ăn nhẹ ra, mấy người ngồi ở chỗ đó bắt đầu trò chuyện uống rượu.

    “Tôi nói này lão Chu, gần đây cậu có chọc tới Triệu gia không?” Lư Tuấn đang uống rượu đột nhiên hỏi.

    Chu Duệ kỳ quái ngẩng đầu: “Làm sao có thể? Gần đây tôi và Triệu gia không có giao dịch làm ăn gì, huống chi là tranh chấp lợi ích? Cậu nghe được cái gì à?”

    “Gần đây Triệu gia hình như đang dò xét chuyện của cậu và Tô Thành! Nhưng thông tin không chính xác lắm, nhắc nhở cậu một chút, cẩn thận vẫn hơn!”Tống Dương tiếp lời, nói.

    “Ai…., lão Chu này, tất cả đều là đào hoa ngày xưa cậu chọc vào! Nhất định là có liên quan gì đó đến người phụ nữ Triệu Tuyết Dao kia! Cậu nhìn cô ta đi, từ lúc bị cậu từ chối, giờ thành một bà cô ba mươi tuổi rồi mà vẫn không ai cưới! Chậc chậc ….!” Lư Tuấn không chút lưu tình vạch trần gốc gác của Chu Duệ: “Không chừng bây giờ còn ôm ý nghĩ muốn cậu cưới cô ta đó!”

    Chu Duệ im lặng trợn tròn mắt, anh đã quen với việc tên Lư Tuấn này thỉnh thoảng lại mò ra mấy chuyện đáng xấu hổ của mình: “Bà nó, chuyện này xảy ra lúc nào! Giờ còn lôi ra nói?! Hơn nữa cô ta thích tôi là chuyện của cô ta, trước giờ tôi chỉ thích đàn ông, đừng đổ lên đầu tôi chứ, tôi chưa bao giờ trêu chọc phụ nữ!” Vừa nói chuyện anh vừa lén lút liếc nhìn Tô Thành, thấy Tô Thành chỉ kinh ngạc thì thở phào nhẹ nhõm!

    “Mấy năm nay cậu chọc ra bao nhiêu nợ đào hoa, chắc không ít hơn tôi đâu? Cẩn thận vợ tương lai của cậu phát hiện sẽ lột da cậu!” Chu Duệ phản bác.

    Đây là lần đầu tiên Tô Thành thấy Chu Duệ nói chuyện miệng lưỡi độc như vậy trước mặt người khác, Chu Duệ là một chính nhân quân tử, phong độ nho nhã, dáng vẻ lúc nào cũng nhẹ nhàng, dáng vẻ Chu Duệ vô liêm sỉ không chút cố kỵ như thế này chắc chỉ xuất hiện trước mặt người thân!

    “Cô ta dám?! Hơn nữa, vợ tôi vẫn chưa thấy đâu, không giống cậu, phải cẩn thận đấy, Tô Thành ở ngay bên cạnh cậu kìa!” Lư Tuấn không khỏi đắc ý châm ngòi ly gián.

    Chu Duệ nhướng mày: “Cậu đốt nhà người khác coi chừng bị báo ứng! Khi nào miệng lưỡi của cậu bằng Tống Dương, lúc cần lợi hại sẽ rất lợi hại, lúc nên im lặng thì sẽ ngậm miệng như hến?”

    “Thôi đi! Tôi đâu phải luật sư đến tòa nhìn mặt thẩm phán. Tôi muốn nói lúc nào cũng được! Cậu kiểm soát được à?” Lư Tuấn nhấp một ngụm Champagne, phản bác lại.

    “Tôi nhìn sắc mặt thẩm phán lúc nào? Đừng lôi tôi dính vào chuyện hai người cãi nhau chứ!” Tống Dương ngồi bên thưởng thức rượu xem hai người tranh cãi, cuối cùng lửa lan đến trên người mình, xem không nổi nữa đành phải kết thúc!

    Tô Thành đang nhìn ba người đàn ông chừng ba mươi tuổi cãi nhau, cãi nhau một hồi không ai chịu nhường ai, giống hệt như trẻ con, có lẽ đây là cách thể hiện sự thân thiết của bạn bè, không cần gặp mặt hàng ngày mới tình cảm, chỉ cần biết rõ bạn bè ở ngay bên cạnh và có thể hỗ trợ bất cứ lúc nào, cảm thấy rất thoải mái khi kết thân, không cần phải tranh giành, và có thể nói bất cứ điều gì mình muốn.

    Nói là sinh nhật của Tống Dương, nhưng thực ra bánh sinh nhật cũng không có, bốn người nói chuyện cười đùa với nhau, nốc năm sáu chai rượu ngoại thượng hạng, ăn mấy đĩa điểm tâm, cả bốn người thư giãn đến hơn một giờ sáng mới ra khỏi quán bar về nhà.

    Lúc cuối cùng khi rời đi, Chu Duệ và Tô Thành mới nhớ tới quà sinh nhật chuẩn bị cho Tống Dương — một chai Hầu Nhị Tửu — vẫn chưa được đưa ra, vội vàng đưa cho Tống Dương mang về.

    Đây là rượu hoa quả lúc trước Tô Thành đi gặp lão gia chọn ra, cậu còn nhớ, hồi nhỏ xem Tiếu Ngạo Giang Hồ, rất có hứng thú với Hầu Nhị Tửu mà Lệnh Hồ Xung thích uống, vậy nên Tô Thành mới nghiên cứu rồi làm thử.

    Nhưng mà, Tô Thành chưa từng nếm qua Hầu Nhị Tửu, cũng không biết hương vị rượu mình làm ra có giống hay không, nhưng sau ủ xong, Tô Thành nếm thử, thấy cũng rất ngon. Lần này sinh nhật Tống Dương, Chu Duệ nói anh và Lư Tuấn không bao giờ đưa quà, bởi vì vật chất cũng chỉ là đồ vật, ba thứ đó bọn họ cũng không thiếu, cho nên không bao giờ tặng, nhưng Tô Thành lại nghĩ như vậy không tốt, tuy rằng không phải lần đầu tiên gặp mặt, nhưng lần này là sinh nhật của anh ta, không tặng quà sẽ không hay cho lắm, vậy cho nên cậu đã gói một chai Hầu Nhị Tửu tự làm để tặng.

    Khi bốn người họ đi ra thì còn gặp phải Triệu Tuyết Dao vừa mới xuất hiện trong miệng Lư Tuấn, Triệu Tuyết Dao hình như đang cùng bạn bè tụ tập uống rượu.

    Lúc bốn người từ trong phòng riêng đi ra, xuyên qua đại sảnh đi về phía cửa, vừa vặn bị Triệu Tuyết Dao nhìn thấy, Triệu Tuyết Dao vừa nhìn thấy Chu Duệ thì hai mắt đã sáng lên, cầm ly rượu đi tới, mặc kệ bạn bè của mình đang ở đằng sau.

    “Anh Duệ!” Triệu Tuyết Dao đi giày cao gót vội vàng chạy tới.

    Chu Duệ nghe thấy có người gọi mình, quay đầu lại thì nhìn thấy là Triệu Tuyết Dao, đầu anh đau như búa bổ, đáng tiếc anh cũng không thể giả vờ như không quen biết, không nghe thấy: “Triệu Tiểu thư, cô tới đây chơi à? “

    Chu Duệ vừa dừng lại, ba người còn lại cũng không còn cách nào khác, đành phải dừng lại chờ người.

    “Đúng vậy! Ồ, hóa ra là Tống thiếu và Lư thiếu cũng ở đây. Đây là Tô tiên sinh lần trước tôi nhìn thấy đúng không? Có muốn chơi cùng nhau không? Càng đông càng náo nhiệt mà!” Triệu Tuyết Dao làm như chưa từng tỏ ra trịch thượng, mỉa mai, nói lời khó nghe với Tô Thành, cô ta vô cùng nhiệt tình hiếu khách mà mời mọi người.

    “Không cần, các cô chơi vui vẻ, chúng tôi uống xong rồi, bây giờ sẽ đi ngay!” Chu Duệ lịch sự từ chối.

    “Ừ! Tôi cũng xin cảm ơn Triệu Tiểu thư đã tới quán bar tôi ủng hộ.” Nói xong, Lư Tuấn gọi người trực hôm nay đến, nói: “Hôm nay tôi mời Triệu Tiểu thư, không cần tính tiền! “

    “Xin lỗi, chúng tôi phải về rồi, Triệu tiểu thư cùng bạn bè vui vẻ.” Chu Duệ vội vàng nói lời từ biệt.

    Nói đến đây rồi mà anh vẫn không chịu ở lại, mặc dù Triệu Tuyết Dao không vui, thật vất vả mới gặp được Chu Duệ một lần, cuối cùng lại không giữ được anh ở lại, cô cũng không thể không biết xấu hổ mà ép anh ở lại, dù cho cô có làm được, Chu Duệ cũng sẽ không ở lại.

    Triệu Tuyết Dao đành phải gượng cười gật đầu chào tạm biệt mấy người, nhìn bốn người bước ra khỏi quán bar, đặc biệt chói mắt là Chu Duệ còn chưa bước ra khỏi cửa đã nắm lấy tay Tô Thành, thì thầm thân mật gì đó với cậu ta.

    Triệu Tuyết Dao đang nhìn bóng lưng mấy người, đột nhiên có người vỗ vai cô: “Tuyết Đào? Nhìn ai vậy? Quay về uống rượu đi!”

    Triệu Tuyết Dao quay đầu lại nói với người bạn hôm nay ra ngoài chơi với mình: “Không có gì, đi, trở về uống rượu, hôm nay tôi sẽ cho cậu bò về nhà!” Triệu Tuyết Dao che dấu biểu cảm trên mặt mình, quay lại uống tiếp.

    Trời đã gần sáng, nhưng những sinh vật bóng đêm trong quán bar vẫn không cảm nhận được, một khi đi ra khỏi cửa quán bar, sẽ phát hiện cả thành phố bỗng trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều, mặc dù vẫn còn đèn đường sáng, nhưng trên đường cơ bản không có ai đi lại, ngay cả đoạn đường ban ngày chật ních xe cộ, bây giờ trên đường cũng không có mấy chiếc ô tô.

    Trong bốn người, Tô Thành càng về sau càng ít uống rượu, bởi vì tinh thần lực và cơ thể của Tô Thành đặc biệt, vậy nên cậu hoàn toàn không có chút say nào, ba người còn lại thì không cần nói, Tống Dương với tư cách là nhân vật chính của ngày hôm nay nên đã bị Lư Tuấn và Chu Duệ chuốc rất nhiều rượu, mà khi Lư Tuấn vui cũng uống nhiều, Chu Duệ cũng không tránh khỏi.

    Lúc này bắt taxi rất khó, ba người đều đã uống rượu nên căn bản không thể lái xe, rất không an toàn, Chu Duệ và Tô Thành bàn bạc với nhau, Tô Thành lái xe đưa hai người kia về nhà, cuối cùng đêm nay Chu Duệ Duệ không về nhà mà ngủ lại nhà Tô Thành.

    May mà Lư Tuấn và Tống Dương đều có nhà riêng trong thành phố, chỉ cần chở bọn họ về chung cư của mình là được, bằng không nếu chở bọn họ về biệt thự ở ngoại thành thì khi về nhà chắc trời sẽ sáng mất.

Hết chương 28.

Trọng Sinh Sống Thêm Một Đời – Chương 28

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chuyển lên trên