Chương 37:
“Ba!” Triệu Tuyết Dao tức giận xông vào thư phòng, đứng trước bàn làm việc của Triệu lão gia tử, “Con nói mình muốn đính hôn khi nào?!”
“Vậy con muốn thế nào?! Con bao nhiêu tuổi rồi?” Triệu lão gia tử từ tập tài liệu trên bàn ngẩng đầu lên, nhìn con gái đang nôn nóng, ông bình tĩnh nói: “Lệnh của cha mẹ, lời của bà mối! Ba không muốn con ở nhà làm giá lỡ thì! Năm nay con bao nhiêu tuổi? Ba mươi đó! Con vẫn còn nghĩ mình là một cô gái ở tuổi đôi mươi sao?! Có thể tùy hứng đến bao giờ?!”
“Ba!” Giọng Triệu Tuyết Dao cao vút, cô tức giận nói: “Ba cho rằng bây giờ là thời nào?! Còn sắp đặt hôn nhân cho con cái nữa?! Bây giờ 30 tuổi thì đã sao, còn có rất nhiều người 30 tuổi rồi vẫn không kết hôn! “
“Không biết các bậc cha mẹ khác nghĩ như thế nào, con gái nuôi đến 30 tuổi thì không lo, nhưng con gái 30 tuổi mà không lấy được chồng thì ba nhất định không đồng ý!” Ông lão bị cô con gái mình cưng chiều từ nhỏ đến lớn chất vấn, ông cũng có chút tức giận, giọng nói cũng vô thức to hơn!
Triệu Tuyết Dao nhìn người cha nghiêm khắc với mình, trong lòng cảm thấy oan ức vô cùng, giống như trong nhà đột nhiên không ai quan tâm đến nguyện vọng của cô, giống như lần này đính hôn vậy, cả nhà đều giấu diếm cô, tự mình quyết định hết! Thật buồn cười khi cô phát hiện mình sẽ đính hôn từ miệng của một người khác!
Triệu Tuyết Dao đã lớn như vậy, chưa bao giờ tủi thân như thế này, nước mắt rơi lả chả, cô khóc không thành tiếng!
Triệu lão gia tử thấy con gái mình cưng chiều từ nhỏ khóc, trong lòng cũng có chút xót xa, nhưng con gái đã đến tuổi này rồi, trong lòng vẫn thương nhớ một người đàn ông không thể nào quên, khiến ông càng thêm áy náy! Chuyện đính hôn bây giờ ông kiên quyết không lay chuyển, cho dù Triệu Tuyết Dao có ấm ức mà chạy về phòng tuyệt thực, ông cũng nhất định không thèm để ý!
Dù Triệu Tuyết Dao có phản đối thế nào, Triệu gia cũng sẽ thuận theo sự an bài của Triệu lão gia tử, không ai lên tiếng thay cô được.
Đúng vậy, từ khi Triệu Tuyết Dao yêu đơn phương Chu Duệ, luôn cầu mà không được, cho dù bây giờ những nhân sĩ thượng tầng đều đã biết Chu Duệ có một người bạn đời là đàn ông, nhưng Triệu Tuyết Dao vẫn không chịu thua, dưới cái nhìn của người Triệu gia, Triệu Tuyết Dao rõ ràng là không ra gì!
Đàn ông tốt trên đời nhiều như vậy, Triệu Tuyết Dao nhìn không rõ nên không nhận ra, Triệu lão gia tử sẽ đích thân ra tay, ông để ý đến tất cả những tài năng trẻ, buộc con gái mình phải kết hôn! Cũng giống như lần này, thật ra trước khi tin tức về tiệc đính hôn của Triệu Tuyết Dao được tung ra, người Triệu gia cũng đã công khai hoặc ngầm thông báo cho Triệu Tuyết Dao rồi, nhưng chẳng qua là cô không hiểu, hoặc là không muốn hiểu, vậy cho nên Triệu lão gia đối với chuyện này mới có thái độ cứng rắn như vậy.
Lúc đầu Triệu Tuyết Dao còn muốn tuyệt thực để phản đối, nhưng người nhà xem ra vẫn nhất quyết với cô, cuối cùng Triệu Tuyết Dao không chịu được nữa đành phải ra ngoài ăn cơm, xem như là đành chấp nhận số mệnh.
Hơn nữa từ khi Triệu Tuyết Dao nói rõ mình không muốn đính hôn, tuyệt thực phản đối, Triệu lão gia tử càng hạn chế cô tự do ra ngoài!
Sau khi Triệu Tuyết Dao cãi nhau vài lần, không biết là đã hiểu ra hay là chấp nhận số phận, đã thôi không tung hoành nữa, ngược lại so với trước còn yên tĩnh và ít cáu kỉnh hơn một chút, cô thành thật và sẵn sàng chấp nhận sự sắp đặt của gia đình, vậy cho nên đối với tính tình của cô, mọi người cũng tỏ ra thấu hiểu.
Với sự thống nhất của người Triệu gia và sự cam chịu của bản thân Triệu Tuyết Dao, ngày diễn ra yến tiệc đính hôn sắp đến rồi!
Ngày này, Triệu Tuyết Dao dậy từ rất sớm, được chị dâu sắp xếp chuyên gia trang điểm, chuyên gia tạo mẫu tóc đến trang điểm, thay lễ phục cho cô, rồi ngồi chờ tiệc đính hôn bắt đầu. Cùng một người đàn ông không có chút tình cảm nào đính hôn, cuộc hôn nhân giữa hai gia tộc có kèm theo cả lợi ích kết hợp!
Triệu Tuyết Dao như người gỗ mặc người khác an bài, nhìn mình được tô vẽ xinh đẹp, chờ đợi yến tiệc đính hôn không được thừa nhận bắt đầu.
Chị dâu Triệu Tuyết Dao nhìn bộ dáng cô chết lặng như vậy cũng không đành lòng, nhưng đối với Triệu Tuyết Dao thì chị dù sao vẫn là người ngoài, chị cũng rất đồng tình với chồng và cha chồng, Triệu Tuyết Dao cứ tiếp tục đâm đầu vào Chu Duệ sẽ không có kết quả, vậy cho nên chị cũng chỉ có thể thở dài ở trong lòng, lắc đầu, cũng không thể nói ra câu: “Tuyết Dao, hôm nay là ngày đính hôn của em, vui vẻ lên!” Cảnh tượng như vậy thì làm sao chị nói cho được.
Triệu Tuyết Dao hoàn toàn không để ý đến chị, cô đang thẩn thờ, cô mặc kệ người khác, đối với tiệc đính hôn cũng không phản ứng gì, chị dâu Triệu Tuyết Dao cũng không nói gì nữa.
Bên này, Chu Duệ và Tô Thành cũng lên đường sau khi được stylist tận tình tạo hình một lúc lâu.
Chu Duệ mặc một bộ âu phục màu đen, ngũ quan của anh cực kỳ nam tính, Tô Thành một vẫn luôn âm thầm dùng đồ ăn trong không gian thay cho đồ ăn thường mua, điều đó đã giúp thân thể và làn da của Chu Duệ cải thiện rõ rệt, khiến sức hút nam tính của Chu Duệ được tăng lên rất nhiều.
Tô Thành chọn một bộ âu phục màu xám bạc, ngoại hình của Tô Thành từ khi có được không gian thì dường như đã bị thời gian bỏ quên, ngoại trừ các đường nét trên khuôn mặt không ngừng đẹp ra thì làn da của cậu cũng chưa từng thay đổi, cậu vẫn luôn duy trì được vẻ ngoài đẹp nhất trong đời mình. Tô Thành ăn mặc như vậy càng làm nổi bật lên khí chất ôn nhuận như ngọc của mình.
Hai người đứng chung một chỗ, một cương một nhu, một người tuấn mỹ, một người ôn hòa tao nhã, rất xứng đôi.
Hai người đều là đàn ông, thay đồ rất nhanh, bữa tiệc hôm nay cho dù có người tạo mẫu cũng chỉ mất nửa tiếng, Chu Duệ đi ra trước, Tô Thành đi ra thì đã thấy anh ngồi trên sô pha chờ mình rồi.
“Chu ca!” Tô Thành đi thẳng đến chỗ Chu Duệ.
Chu Duệ ngồi trên sô pha, nhưng lực chú ý vẫn luôn hướng về căn phòng nơi Tô Thành đang thay đồ, thấy cậu đi ra, anh cũng đứng dậy, lúc Tô Thành đi tới, anh liền nắm tay cậu đi ra ngoài.
Thời gian cũng vừa vặn, hai người từ trong phòng đi ra thì tài xế đã chờ sẵn, chuẩn bị lái xe đưa bọn họ đến Triệu gia. Lúc bọn họ đến nơi, yến tiệc vừa mới bắt đầu, không sớm cũng không muộn.
Đây là lần đầu tiên Tô Thành ăn mặc trang trọng và tham gia một sự kiện như vậy, mặc âu phục có cảm giác hơi gò bó, dường như Chu Duệ cũng nhận ra cậu khó chịu, liền nắm lấy tay Tô Thành: “Nếu em thấy không thoải mái, chúng ta chỉ cần đến chào hỏi rồi về sớm?”
“Không sao, em chỉ cảm giác cà vạt hơi chật!” Tô Thành nắm lại tay anh, cười nói.
Chu Duệ nghe Tô Thành nói như vậy thì dừng lại: “Để anh giúp em nới ra.” Vừa nói, Chu Duệ vừa đưa tay kéo cà vạt trên cổ Tô Thành, không lỏng cũng không chặt, nhưng do Tô Thành không quen thắt cà vạt nên cảm thấy khó chịu, Chu Duệ giúp cậu nới lỏng một chút, thấy cậu nhẹ nhàng thở ra một hơi, anh thầm cười khẽ trong lòng.
Chỗ hai người vừa mới đứng là ở cửa ra vào, cảnh Chu Duệ chỉnh lại cà vạt cho Tô Thành trên cơ bản mọi người đều nhìn thấy, phần lớn mọi người chỉ nghe nói người thừa kế Chu gia yêu một người đàn ông, nhưng chưa từng thấy qua, vậy cho nên ai cũng đều âm thầm trộm liếc mắt nhìn hai người. Đương nhiên, có người nhìn thấy sẽ tỏ vẻ không có kinh ngạc, có người nhìn thấy sẽ tỏ ra xem thường, hoặc cũng có người nhìn như chuyện không có quan hệ gì với mình.
Do Tô Thành có tinh thần lực nên rất nhạy cảm với những ánh mắt này, còn Chu Duệ thì đơn giản là đã quen với những ánh mắt như thế này, nhưng hai người từ khi ở bên nhau đã chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với dư luận, huống chi, lấy thân phận hiện tại của bọn họ thì căn bản không cần lo lắng người khác gây khó dễ, Chu Duệ và Tô Thành nhìn nhau cười rồi đi vào.
Anh trai của Triệu Tuyết Dao – Triệu Thư Sơn và nhân vật chính của tiệc đính hôn ngày hôm nay – Cao An đã ra tiếp đãi hai người, Cao An hôm nay mặc một bộ âu phục trắng, đeo kính, trông rất ôn hòa và lịch sự, mỉm cười vô cùng lễ độ, vừa thể hiện sự lịch lãm vừa phù hợp với không khí của bữa tiệc.
Cao An và Chu Duệ trạc tuổi nhau, cũng xuất thân danh gia vọng tộc, nhưng công việc làm ăn của hai người không có nhiều điểm chung nên Chu Duệ và Cao An chỉ gặp nhau trong vài dịp xã giao, chỉ dừng lại ở mức quen biết mà thôi.
Nhưng những người như họ đều có kỹ năng giao tiếp của riêng mình, cho dù trước đó không quen biết nhau, nhưng nhân dịp hôm nay gặp gỡ thế này cũng có thể trò chuyện vui vẻ.
Hai người chào hỏi Triệu Thư Sơn và Cao An, Triệu Thư Sơn và Cao An đối với Tô Thành cũng không có gì khác biệt, hoàn toàn bình thường, sau khi chào hỏi xong, một người phục vụ tiến lên dẫn Chu Duệ và Tô Thành vào trong yến tiệc.
Sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Chu Duệ dẫn Tô Thành đi chào hỏi người quen của mình, qua khoảng mười phút, mọi người đã đến đông đủ, tiệc đính hôn cũng bắt đầu.
Người chủ trì nghi lễ tiệc đính hôn theo phong tục thông thường đi sang một bên, giới thiệu hai vị tân lang và tân nương hôm nay đính hôn với quan khách, sau đó là lúc tự do hoạt động, chương trình yến tiệc rất phong phú, có tiệc đứng, có khiêu vũ, có đủ loại rượu ngon quý hiếm. Một đám người được cho là nhân sĩ thượng lưu đã rất quen thuộc với những dịp như thế này, mọi người đều rất thoải mái đi vòng quanh bữa tiệc để giao lưu và thiết lập các mối quan hệ.
Chu Duệ cũng là một trong số đó, nhưng những người khác thì xung quanh họ đều là bạn gái, phu nhân, hoặc là nữ thư ký, nhưng bên cạnh Chu Duệ lại là Tô Thành, các vị thượng lưu nhân sĩ có dáng vẻ phong độ không tồi, cũng không có ai gây ra bất kỳ nghi vấn hay mối bận tâm nào về Tô Thành, nhưng Tô Thành không phải là loại người toàn diện, cũng không quen đối phó với những người này, cho nên hôm nay Chu Duệ chỉ dẫn Tô Thành đi gặp những người quen, công bố về sự tồn tại của Tô Thành mà thôi. Anh thấy gần như mình đã chào hỏi những người quen biết với Chu gia rồi, Chu Duệ liền dắt Tô Thành đi tìm một chiếc sô pha ngồi xuống nghỉ ngơi.
Lúc Triệu Tuyết Dao ôm cánh tay anh cả Triệu Thư Sơn đi xuống, thoáng nhìn thấy Chu Duệ và Tô Thành trong đám người, quần áo bọn họ mặc hôm nay rất đơn giản, nhưng vừa nhìn là biết đồ đôi, tâm tình bình tĩnh của Triệu Tuyết Dao mấy cái này bỗng nổi lên sóng gió, tuy rằng sắc mặt cô vẫn bình tĩnh, nhưng cô khẽ cúi đầu xuống che đi oán hận và ghen tị trong mắt mình, cô nhất định sẽ không để cho Tô Thành được vui vẻ!
Sau đó, tiệc đính hôn diễn ra vô cùng suôn sẻ, khiến người Triệu gia vô cùng kinh ngạc khi thấy Triệu Tuyết Dao phối hợp như vậy, nhưng theo bọn họ, đây chính là biểu hiện cho thấy Triệu Tuyết Dao đã chấp nhận chịu thua, bọn họ là người thân của Triệu Tuyết Dao, cũng chỉ muốn cô ấy được hạnh phúc.
Thân phận Tô Thành thật ra có chút xấu hổ, cậu không biết gì về công việc làm ăn của Chu Duệ, cũng không có gì để nói với đối tác làm ăn của anh, với bạn gái hoặc vợ của những đối tác đó cậu càng không biết phải nói gì, vậy cho nên khi Chu Duệ nói chuyện xã giao với người khác, cậu chỉ có thể im lặng ở bên cạnh hoặc hay ăn gì đó. Tất nhiên Chu Duệ cũng phát hiện ra điều này, cho nên sau tiệc đính hôn, thay vì thiết lập mối quan hệ ở đây như những người khác, anh lại dẫn Tô Thành rời đi!
Tô Thành vừa đi ra ngoài liền thở phào nhẹ nhõm, Chu Duệ không nhịn được cười ra tiếng khi nhìn cậu như vừa thoát được kiếp nạn, Tô Thành không khách khí liếc mắt nhìn Chu Duệ một cái, “Sau này anh đừng đưa em đi cùng vào những dịp như thế này nữa! Em thực sự không biết làm thế nào mà anh có thể giao tiếp được với bọn họ nữa!”
“Không thể nào, với thân phận là Chu phu nhân, sao em có thể từ chối tham gia cùng anh được?!” Chu Duệ trêu chọc nói.
Tô Thành mặc kệ Chu Duệ động kinh, cậu xoay người đi tới chỗ đậu xe, Chu Duệ thấy vậy chỉ có thể đi theo, hai người vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh liền rời khỏi Triệu gia.
Hết chương 37.