Trọng Sinh Sống Thêm Một Đời – Chương 39

Chương 39:

 

    Tiểu Chu Hạo đang ở độ tuổi hiếu động, cuối tuần này Tô Thành không đi làm, Chu Duệ cũng rảnh rỗi nên hai người đưa Chu Tiểu Hạo đến công viên trò chơi.

    Chu Tiểu Hạo được Tô Tô cho ăn mặc như một ngôi sao, đội mũ chống nắng màu xanh lam, quần đùi xanh lục quân và áo phông cùng kiểu, trên lưng còn mang theo một chiếc ba lô nhỏ, bên trong có đựng đồ ăn vặt và trái cây yêu thích của Chu Tiểu Hạo.

    Nhóc con đứng trên sô pha, ngoan ngoãn để Tô Thành xoay tới xoay lui, trong miệng lẩm bẩm: “Tô Tô, mau lên! Ba lái xe ra ngoài rồi!”

    Tô Thành đang cẩn thận bôi kem chống nắng cho bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo, làn da trẻ nhỏ rất mỏng manh, lại đang là mùa hè, ánh nắng mặt trời không tốt cho bé, Tô Thành sợ Chu Tiểu Hạo bị cháy nắng nên mỗi lần trước khi ra ngoài đều bôi kem chống nắng cho cậu nhóc.

    “Yên tâm đi! Con chưa lên xe thì ba con sẽ không lái xe đi đâu!” Tô Thành cười nhìn Chu Tiểu Hạo không nóng lòng muốn đi ra ngoài, xoa miếng kem chống nắng cuối cùng lên cánh tay nhỏ bé của cậu nhóc, xoa bóp cánh tay nhỏ mềm nhũn giống như củ sen của bé con, nói: “Được rồi! Đi thôi!”

    Thấy Tô Tô cuối cùng cũng chịu thả mình ra ngoài, bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo vội vàng từ trên ghế sô pha leo xuống, lao ra khỏi cửa, chạy về phía chiếc xe đang đợi ở cửa.

    Tô Thành cất kem chống nắng, cầm lấy ba lô đựng đồ ăn thức uống lúc nãy đã đóng gói sẵn, bước ra khỏi cửa.

    Đặt đồ ăn thức uống đã chuẩn bị vào cốp xe, mở cửa xe, Tô Thành ngồi ở ghế phụ, Chu Tiểu Hạo thì đang nhảy nhót trong lòng Chu Duệ, giãy giụa muốn nhào vào lòng Tô Thành, nhóc con lớn tiếng nói: ” Tô Tô! Tô Tô!”

    Chu Duệ đã quen với việc con trai mình cứ dính lấy Tô Thành, chỉ cần có Tô Thành ở bên thì ngay cả Chu lão gia tử cũng phải xếp sau, nhưng đừng nhìn Chu Tiểu Hạo còn nhỏ, nhóc con này miệng nhỏ rất ngọt, rất biết nịnh người, Chu lão gia tử thường xuyên bị nó nịnh nọt đến không còn để ý cháu trai mình thích nhất là ai.

    Tô Thành thắt dây an toàn, bế bạn học Chu Tiểu Hạo vui vẻ hớn hở lên, ôm vào lòng, Chu Tiểu Hạo nhìn thấy mọi người liền sốt ruột kêu lên: “Ba, lái xe! Lái xe! Đi thôi!”

    Chu Duệ nhìn dáng vẻ sốt sắng của con trai, còn cố ý chậm rãi khởi động xe, làm bộ kiểm tra thời tiết bên ngoài: “A! Hôm nay nắng to, sẽ rất nóng đấy! Nếu không chúng ta ở nhà đi!”

    Nghe Chu Duệ nói như vậy, Chu Tiểu Hạo suýt nữa đã khóc, bình thường Chu Duệ và Tô Thành đều phải đi làm, rất bận rộn, cuối cùng hôm nay mới có thời gian cùng cậu đến công viên, bé con đã mong chờ rất lâu rồi! Đối với Chu Tiểu Hạo mà nói, một ngày là quá dài, kỳ thật lần cuối cùng nó đến công viên cũng chỉ mới hai tuần trước thôi!

    Ở nhà, Chu lão gia tử và Tô Thành ngày thường cưng chiều Chu Tiểu Hạo, yêu cầu gì không quá đáng cũng sẽ đồng ý, sau đó Chu Duệ đành phải đóng vai ông bố nghiêm khắc, một số yêu cầu của Tiểu Hạo đều bị anh cự tuyệt! Thì ra trong lòng Chu Tiểu Hạo bé nhỏ, những gì bố nói không phải chỉ để cho vui!

    Cho nên bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo hai mắt đỏ hoe, cái miệng nhỏ mím lại, khóc cũng không dám khóc!

    Bởi vì nếu hắn dám ầm ĩ khóc lóc để đạt được mục đích nào đó, ba nó – là đồng chí Chu Duệ kia chắc chắn sẽ mặc kệ nó, mặc kệ nó khóc lóc làm đủ trò, ngay cả ông nội và Tô Tô yêu nó nhất cũng không thể can thiệp được, vậy cho nên từ nhỏ Chu Tiểu Hạo đã biết, muốn đạt được mục đích thì không được khóc lóc ầm ĩ!

    Nhưng Chu Tiểu Hạo không nghĩ tới sẽ dễ dàng từ bỏ, hai mắt nó đỏ hoe, cái miệng nhỏ trề ra, nó không nhìn Chu Duệ nữa mà nhìn Tô Thành bằng vẻ mặt vô cùng đáng thương, nó biết Tô Tô là mềm lòng nhất, nếu ba mình đã quyết định, vậy tìm đến Tô Tô có khi còn có thể xoay chuyển tình thế được.

    Đáng tiếc bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo còn hơi non, chỉ chú ý đến lời Chu Duệ nói mà không để ý xe chạy về hướng công viên.

    Tô Thành thấy bộ dạng đỏ cả mắt của Chu Tiểu Hạo mà đau lòng, liền liếc Chu Duệ một cái, trách anh rảnh quá trêu chọc bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo: “Hôm nay trời nóng cũng không sao, chúng ta chơi các trò chơi trong nhà. Được chứ?” Tô Thành sờ sờ đầu Chu Tiểu Hạo, dịu dàng dỗ dành bé con.

    “Dạ, chơi trong nhà đi! Chơi trong nhà đi!” Chu Tiểu Hạo nói, ánh mắt chờ mong nhìn Chu Duệ đang lái xe.

    Chu Duệ thấy mục đích đã đạt được nên cũng không chọc cậu bé ngốc này nữa, anh giả vờ bất đắc dĩ mà đồng ý, Chu Tiểu Hạo từ nhỏ đã tràn đầy năng lượng, mỗi khi đi công viên sẽ chơi hết tất cả các trò chơi ở đó sẽ không bỏ qua, rất nhiều lần nắng gắt mà nó nằng nặc đòi xếp hàng chơi tàu lượn ở bên ngoài, khi người ta đóng cửa mà vẫn còn trò chơi nó chưa chơi xong thì sẽ khóc không chịu về!

    Bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo tội nghiệp nhìn Chu Duệ với cặp mắt sáng quắc, nhóc con đã không còn bộ dáng ủy khuất đáng thương như vừa rồi, căn bản không biết mình vừa rơi xuống hố do ba và Tô Tô đào ra!

    Sau khi xếp hàng vào công viên, Chu Tiểu Hạo nhìn thấy gì cũng muốn chơi!

    Cuối cùng, cả ba quyết định bắt đầu từ bên trái bản đồ, sau đó lại tiếp tục chơi cho đến bên phải rồi quay ngược lại.

    Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất trong nửa tháng này của bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo, Tô Tô và ba đã dẫn nó đi công viên chơi, chơi từ tàu lượn siêu tốc yêu thích đến thoát khỏi đảo khủng long!

    Lúc thoát khỏi đảo khủng long bị ướt lạnh, may là Tô Thành mang quần áo dự phòng cho cả ba, ba người chạy vào toilet thay quần áo ướt, nếu không lại lo bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo sẽ bị cảm lạnh!

    Sợ hai cha con Chu Duệ và Chu Tiểu Hạo bị cảm lạnh, Tô Thành đã cho hai người uống nước mà mình đã pha sẵn với linh tuyền khi họ mới ra khỏi đảo Khủng Long, thực ra là từ khi Chu Duệ gặp Tô Thành, không biết đã uống bao nhiêu nước linh tuyền rồi, thân thể anh rất khỏe, từ khi Chu Tiểu Hạo ra đời, Tô Thành đã âm thầm đút cho nó rất nhiều thức ăn từ trong không gian, Lần đó mọc răng nhưng cậu bé chỉ hơi sốt, sức khỏe cũng rất tốt, so với những đứa trẻ khác cũng thông minh hơn nhiều, nhưng Tô Thành đề phòng, lúc khát cho bọn họ uống rất nhiều nước linh tuyền, cái này chắc là do quan tâm quá sẽ loạn đi!

    Những dịp đặc biệt trong nước thường có một đặc điểm, đó là có rất nhiều người! Đặc biệt là vào các ngày lễ và cuối tuần! Từ người đông đúc không còn đủ để mô tả những dịp trọng đại này, vì vậy khi đến nhà vệ sinh cũng không dễ dàng, may mắn là công viên trò chơi đã có kinh nghiệm, vậy nên đã xây rất nhiều nhà vệ sinh, thế nên việc xếp hàng cũng không khoa trương lắm, sau khi xếp hàng khoảng ba bốn phút, cuối cùng Tô Thành và Chu Duệ cũng vào được nhà vệ sinh.

    Tô Thành đưa túi cho Chu Duệ, tự mình lấy quần áo sạch sẽ, dẫn bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo vào một căn phòng nhỏ, thay quần áo cho tiểu tổ tông trước.

    Chu Tiểu Hạo hôm nay chơi rất vui, cả người ướt sũng, khuôn mặt nhỏ ửng hồng, trong đôi mắt tròn như quả nho đen tràn đầy phấn khích.

    “Tô Tô, Tô Tô, lát nữa chúng ta chơi gì?” Chu Tiểu Hạo còn chưa chơi đủ, vẫn còn muốn ra ngoài vui vẻ nữa.

    Tô Thành giúp Chu Tiểu Hạo cởi áo ướt ra, lấy khăn lau khô người nhóc con rồi mặc quần áo sạch cho nó, nhìn thời gian, công viên cũng sắp đóng cửa, bèn nói: “Đợi lần khác nhé! Hôm nay chúng ta đi ăn tối rồi về nhà!”

    “A!” Chu Tiểu Hạo vốn tưởng rằng có thể chơi thêm một lát, không ngờ bây giờ phải về nhà, nó thất vọng không nói nên lời! Nó lắp bắp nhìn Tô Thành, nói: “Tô Tô, chúng ta lại chơi một lúc nữa đi!”

    “Ông nội ở nhà một mình, không có người chơi cùng, chúng ta về sớm một chút, Hạo Hạo chơi với ông nội nhé?” Tô Thành thấy Chu Tiểu Hạo không muốn về nên kiếm cớ dỗ dành.

    Từ nhỏ đến lớn Chu Hạo được Chu lão gia tử nuôi nấng, vậy nên tình cảm giữa hai ông cháu rất tốt, khi nghe nói sẽ về nhà cùng ông nội, liền thôi không nói tiếp tục chơi nữa, ngoan ngoãn gật đầu.

    Lúc hai người nói chuyện, Tô Thành đã giúp Chu Tiểu Hạo thay quần áo, đưa Chu Tiểu Hạo cho Chu Duệ, Tô Thành vội vàng thay quần áo khô.

    Chu Duệ thay đồ xong, ba người rời công viên, định lái xe trở về.

    Trong xe, Chu Tiểu Hạo ở trong lòng Tô Thành xoay tới xoay lui, “Ba, tối nay mình ăn gì?” Bé con nói xong thì hai mắt xoay tròn.

    Chu Duệ và Tô Thành nhìn nhau cười, biết tiểu gia hỏa này đại khái là có ý kiến riêng, liền hợp tác hỏi: “Con muốn ăn cái gì?”

    Chu Tiểu Hạo cười nịnh nọt với ba và Tô Tô, nhỏ giọng ngọt ngào nói: “Con muốn ăn KFC!” Nói xong còn dùng đôi mắt đen như trái nho nhìn ba và Tô Tô đầy chờ mong.

    Đứa nhỏ cũng biết ba và Tô Tô sẽ không dễ dàng đồng ý, hơn nữa tám phần sẽ nói đồ ăn vặt gì đó không tốt giống như ông nội và bà Lý, nói không bổ dưỡng, không cho phép ăn, nhưng đứa nhỏ nào mà không tò mò, người lớn càng không cho làm gì nó càng muốn làm thử!

    Quả nhiên, nghe được yêu cầu của nó, Chu Duệ lập tức cau mày, vừa định phản bác thì Tô Thành đã lên tiếng.

    “Được, vậy hôm nay ăn KFC đi!” Tô Thành cong môi cười đồng ý.

    “Thật sao? Tô Tô thật tốt!” Bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo suýt nữa thì nhảy cẫng lên vì vui! Hơn nữa, yêu cầu này ở nhà đã được đề cập nhiều lần, nhưng nó chưa bao giờ được cho phép, lần này cuối cùng cũng đã được đồng ý, Chu Tiểu Hạo vui mừng khôn xiết!

    Nếu Tô Thành đã đồng ý, Chu Duệ cũng không nói gì nữa, dù sao ăn một bữa cũng không sao! Nhưng Tô Thành đợi Chu Tiểu Hạo vui vẻ đủ rồi, còn cười nói thêm một câu: “Nhưng khi gọi món gì thì nhất định phải ăn hết món đó!”

    Bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo vội vàng gật đầu, nhìn Tô Thành cười vui vẻ vô cùng!

    Hai mươi phút sau, trong nhà hàng KFC, Chu Tiểu Hạo nhìn Hamburger, đùi gà, khoai tây chiên, Cocacola ở trước mặt chảy nước miếng! Nhìn Chu Duệ một cái, thấy anh cho phép, nhóc con hoan hô một tiếng rồi cầm lấy Hamburg nhìn thấy nhiều lần trên TV bỏ vào miệng!

    Vừa cắn một miếng, biểu cảm nó có vẻ không đúng, nhai nhai nuốt nuốt một miếng, Chu Tiểu Hạo len lén nhìn ba và Tô Tô đang ăn Hamburger, nó lại cắn một miếng nhỏ, lần này xác định mùi vị của nó quả thực là như thế này, Chu Tiểu Hạo quả thật là khóc không ra nước mắt!

    Tại sao những đứa trẻ khác lại nói Hamburger rất ngon, vậy mà sao nó ăn lại khó nuốt như thế?! Từ khi nó được sinh ra, đã quen ăn các loại rau dưa và trái cây trong không gian do Tô Thành mang đến, những thứ đó chứa rất nhiều linh khí, làm sao những thứ trong các nhà hàng thức ăn nhanh có thể so sánh được? Vậy nên tất nhiên là vô cùng khó ăn!

    Nhưng Chu Tiểu Hạo nhớ lúc ở trên xe mình đã hứa với Tô Tô là sẽ ăn hết phần thức ăn đã gọi! Ông nội đã nói rồi, nam tử hán đại trượng phu, nói lời phải giữ lời, bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo vẻ mặt đau khổ ăn hết hambuger và đùi gà như mình đã hứa, về sau nó sẽ không bao giờ ăn thứ này nữa!

Hết chương 39.

Trọng Sinh Sống Thêm Một Đời – Chương 39

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chuyển lên trên