Trọng Sinh Sống Thêm Một Đời – Chương 44

Chương 44:

 

    Lý Hủy xem tin tức trên mạng, sắc mặt cô tái nhợt, tay run rẩy không ngừng, lòng rối bời khi nhìn thấy những bức ảnh mờ ảo trên mạng.

    Lại nói, Lý Hủy đời này dù sao cũng là một cô gái chưa từng thấy nhiều sự đời, cho dù vô cùng ghen tị với Tô Thành, cũng chỉ muốn gây sự với cậu, nhìn thấy cậu gặp xui xẻo thì cô sẽ cảm thấy tốt hơn. Cô chưa bao giờ nghĩ đến cái chết. Thật ra kiếp trước cô chỉ tiếp cận Tô Thành có mục đích, sau này cô phản bội vì tâm tính lương bạc, dù có cho cô cả trăm lá gan cô cũng không dám giết người.

    Cho nên khi lần đầu xem tin tức trên mạng, tuy rằng tin tức miêu tả có chút mơ hồ, nhưng Lý Hủy ít nhiều gì cũng biết được thân phận của Tô Thành và Chu Duệ từ chỗ Triệu Tuyết Dao, đúng vậy, lần này Lý Hủy thật sự sợ hãi!

    Lần này Lý Hủy tuy rằng thật sự không giúp được gì trong vụ bắt cóc Chu Tiểu Hạo, cô không có đường xoay sở, không biết cách nào tiếp cận bọn họ, cô từng dựa vào việc mình cùng trường với Tô Thành, vậy nên mới có thể biết một số chuyện về về Tô Thành, nhưng sau này thì không biết cậu ở đâu để tìm, bởi vì điều này mà cô đã bị người phụ nữ Triệu Tuyết Dao kia châm chọc đe dọa đủ đường.

    Bây giờ trên mạng có rất nhiều tin tức, tỷ như tin tức tiểu thư tập đoàn Triệu thị bị thương nặng, chủ tịch Chu thị may mắn thoát chết, kẻ bắt cóc chết ngay tại chỗ. Lý Hủy nhớ tới lúc trước mình đã cung cấp một số tin tức về Tô Thành cho người phụ nữ kia, lần trước cô ta gọi điện thoại yêu cầu cô chú ý động tĩnh của Tô Thành, trong lòng cô không khỏi run lên, sợ đến mức môi cũng trắng bệch!

    Lý Hủy không ngốc, mặc dù khi liên lạc với cô thì người phụ nữ kia cũng không cố ý tiết lộ danh tính, nhưng mấy lần Lý Hủy vẫn nghe được người ở đầu dây bên kia gọi người phụ nữ nọ là Triệu tiểu thư hay đại loại như vậy, mà Lý Hủy Lúc nào cũng đều lặng lẽ giả vờ như không biết gì, bây giờ những gì cô biết đều khớp với tin tức trên mạng, Lý Hủy làm sao không sợ!

    Lần trước cô chỉ gửi ảnh cho Chu gia rồi up vài tấm lên mạng, nhưng chưa ai kịp xem đã bị xóa, sau đó cô đi khắp thành phố C cũng không tìm được việc làm. Nếu chuyện lần này bị người tên Chu Duệ kia biết, không biết hậu quả nào đang chờ đợi cô?!

    Lý Hủy Càng nghĩ càng sợ?! Cô có bị trả thù không? Có bị diệt khẩu không? Mất đi hết thảy những gì cô đang có? Bị bạn học quen biết ruồng rẫy, miệt thị?

    Lý Hủy sợ đến sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Không được! Cô muốn tìm đường rời khỏi thành phố C? Nhưng cô vẫn còn đang học cao học mà. Lý Hủy không ngừng tìm cách cho mình thoát thân rồi lại phủ định

    Lý Hủy sống trong nơm nớp lo sợ suốt 1 tuần, trong khoảng thời gian này cô thường xuyên lo lắng sẽ có người đến tính sổ với mình, khi nghe điện thoại thấy số lạ cô không dám bắt máy, chỉ mới 1 tuần mà cô đã sợ hãi biến mình thành bộ dáng trông bơ phờ hốc hác.

    Mà Lý Hủy đoán cũng không tồi, Chu Duệ đã tra ra được những người Triệu Tuyết Đào tiếp xúc, cũng đã biết Triệu Tuyết Đào và Lý Hủy có liên hệ, trước kia Chu Duệ không coi Lý Hủy là mối đe dọa gì, nhưng mà sau sự việc lần này Chu Tiểu Hạo bị bắt cóc, Chu Duệ vẫn quyết định dập tắt mọi mối đe dọa dù lớn hay nhỏ gì cũng vậy.

    Thế là một hôm, Lý Hủy đang run sợ nhận được điện thoại, Lý Hủy cúp máy, có vẻ nhẹ nhõm nhưng sắc mặt không thể gọi là thư thái, ngược lại còn cau có.

    Sang tuần sau, Lý Hủy bắt đầu chuyển trường, dù rất phiền nhưng Lý Hủy bỏ ngoài tai lời can ngăn của bạn bè, nhất quyết rời khỏi thành phố C. Khẳng định nếu không chuyển trường được sẽ bỏ học, nhưng lại hoàn toàn không nhắc gì đến lý do rời đi.

    Chu Duệ thở phào nhẹ nhõm sau khi giải quyết được những mối hiểm họa nhỏ ẩn giấu trong vụ Triệu Tuyết Dao bắt cóc Chu Tiểu Hạo.

    Gần đây ông lão rất mê thám hiểm không gian, bởi vì không gian của Tô Thành về cơ bản có một số phong cảnh thiên nhiên rất đẹp, hoặc các loại động thực vật hoang dã vô cùng phong phú, nói là phiêu lưu mạo hiểm, nhưng không gian của Tô Thành là do Tô Thành khống chế, sao có thể để cho ông lão gặp nguy hiểm được!

    Nhưng mà, từ sau khi về hưu ông lão cũng thường xuyên tự mình rèn luyện, thật sự là không khác gì khi ông còn trẻ thích đi khắp nơi, hiện tại có một nơi phiêu lưu mạo hiểm như vậy, ông lão thật sự rất hứng thú, cũng không quan tâm có nguy hiểm hay không.

    Thất phu vô tội, hoài bích có tội, vậy nên bí mật về không gian của Tô Thành rất quan trọng, Chu lão gia tử thường chọn thư phòng để Tô Thành mang mình vào không gian, bởi vì dù sao còn có thím Lý và Chu Đan phụ trách vệ sinh cả nhà, chỉ có thư phòng của ông có nhiều tài liệu quan trọng hơn, bình thường Chu Duệ đều tự mình dọn dẹp, thím Lý và Chu Đan sẽ không tự ý vào thư phòng, cho nên chọn thư phòng phòng là an toàn nhất.

    Ngày hôm nay Chu Duệ xử lý công việc đến trưa rồi vội vàng về nhà ăn cơm, chuyện này trước đây thật sự rất hiếm thấy, Chu Duệ tuy rằng trước đây không phải người cuồng công việc, nhưng cũng sẽ không bao giờ đến trễ về sớm. Ở công ty anh làm việc tận tâm, làm thêm giờ nên về muộn là chuyện bình thường, nhưng bây giờ, kể từ khi chiếc nhẫn ngọc bích màu xanh đậm xuất hiện trên ngón áp út của bàn tay trái Chu tổng, hiệu quả công việc của Chu tổng đã được cải thiện rất nhiều, buổi tối không bao giờ có thể nhìn thấy Chu Duệ ở văn phòng làm thêm giờ nữa, tuy việc đi muộn về sớm không thường xuyên xảy ra, nhưng chắc chắn thỉnh thoảng sẽ có một lần.

    Theo hiện tượng này, các nhân viên của công ty Chu Duệ ai nấy đều hừng hực khí thế bát quái!

    Có nhiều phiên bản bát quái khác nhau về nửa kia bí ẩn của Chu Duệ được các nhân viên công ty lưu truyền. Một số người nói rằng nửa kia của ông chủ là một phụ nữ xinh đẹp, ông chủ bọn họ vừa gặp đã yêu từ cái nhìn đầu tiên, gặp lại lần nữa thì hai người kết hôn, vô cùng ân ái hạnh phúc; cũng có người nói nửa kia của ông chủ là một tiểu thư hào môn, quen biết ông chủ qua xem mắt, cả hai có ấn tượng tốt về nhau, sau khi kết hôn thì tôn trọng nhau như khách; thậm chí có người còn cho rằng nửa kia của sếp là đàn ông nên chưa bao giờ xuất hiện trước công chúng…

    Tóm lại, các loại khả năng đều do mọi người bát quái ra, còn tin cái nào thì tùy, muốn tin cái nào cũng được! Đương nhiên, cũng có người hỏi trợ thủ đắc lực nhất của Chu Duệ là Tiền Đạc, nhưng đáng tiếc là Tiền trợ lý rất kín tiếng, cho dù có bao nhiêu người dò hỏi cũng không để lộ ra một chút tin tức nào, thế cho nên thân phận nửa kia của Chu Duệ đã bí ẩn nay càng thêm bí ẩn!

    Trở lại chuyện chính, Chu Duệ lái xe về nhà, sau khi vào cửa, anh đưa cặp tài liệu cho Chu Đan đem cất, anh nới lỏng cà vạt, hỏi: “Tô tiên sinh và lão gia đâu?”

    Chu Đan đặt cặp tài liệu của Chu Duệ vào chỗ cũ, đáp: “Tô tiên sinh, lão gia và tiểu thiếu gia ở thư phòng, đã ở đó gần một buổi sáng rồi! Cơm trưa cũng sắp xong, tôi đang định lên lầu gọi mọi người xuống ăn cơm.”

    Chu Duệ nghe nói mọi người ở trong thư phòng thì bất đắc dĩ cười cười, nói với Chu Đan: “Cô và thím Lý chuẩn bị đi, con đi gọi bọn họ xuống!” Vừa nói, anh vừa đi lên lầu.

    Chu Đan đáp lại lời anh rồi quay người đi vào phòng bếp.

    Thấy Chu Đan đi vào, thím Lý nhìn canh trong nồi, hỏi: “Thiếu gia về rồi?”

    “Vâng, thiếu gia lên thư phòng gọi lão gia, Tô tiên sinh và tiểu thiếu gia xuống ăn cơm, nói chúng ta có thể dọn cơm ra trước!” Chu Đan vừa rửa tay vừa trả lời thím Lý.

    “Ừm, canh gần xong, nguyên liệu Tô tiên sinh mua về đúng là tốt thật, món ăn làm ra cũng hương sắc hơn!” Thím Lý vừa đậy nắp nồi canh vừa nói vừa tắt lửa.

    “Đúng vậy, không biết Tô tiên sinh mua ở đâu, những nguyên liệu này thật sự rất tốt!” Chu Đan cũng phụ họa.

    “Nghe nói là trực tiếp thu hoạch từ nông thôn, chuyên môn trồng trọt, phẩm chất rất tốt!” thím Lý đáp.

    Khi Chu Đan và thím Lý đang trò chuyện trong phòng bếp thì Chu Duệ đã đi tới cửa phòng làm việc, đẩy cửa ra, cửa đã bị khóa trái!

    Chu Duệ gõ cửa, đợi không bao lâu thì Tô Thành từ bên trong mở cửa bước ra, Chu Duệ đi vào đóng cửa rồi khóa lại, kéo Tô Thành qua hôn lên môi cậu một cái , “Ba lại đến không gian à?”

    “Ừm, Tiểu Hạo cũng ở bên trong, hai người bọn họ đang rất vui vẻ! Dù sao cũng có Hắc Bảo và chó ngao Tây Tạng đi cùng, đi đâu cũng không sao cả!” Tô Thành đã quen với hành động thân mật của Chu Duệ, vừa trả lời vừa nở nụ cười.

    “Vào trong kêu hai người bọn họ ra đi, thím Lý đã chuẩn bị cơm trưa xong, mọi người có thể đi xuống ăn ngay!” Chu Duệ nói.

    “Được, bọn họ đã thăm dò bên trong hơn nửa ngày rồi, cũng nên đi ra nghỉ ngơi một chút!” Tô Thành đồng ý, trong lòng vừa nghĩ, hai người đã xuất hiện ở thung lũng nhỏ trong không gian.

    Chỉ là, trong thung lũng nhỏ không có Chu lão gia tử và bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo, không gian bây giờ là một phần của Tô Thành, cho nên Tô Thành biết vị trí của Chu lão gia tử và Chu Tiểu Hạo ở chỗ nào ngay.

    Ông lão và bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo đang nướng cá bên hồ! Buổi sáng, hai ông cháu cầm cần câu trong không gian đến bên hồ vừa tán gẫu vừa câu cá cả buổi sáng, cuối cùng câu được hai con cá, một con lớn một con nhỏ, hai người nhóm lửa bên bờ hồ để nướng luôn, Chu lão gia tử đã nướng xong hai con cá, hai ông cháu mỗi người nướng một con!

    Khi Tô Thành và Chu Duệ đến, cá nướng đã sẵn sàng! Chu lão gia tử vui vẻ gọi con trai và Tô Thành đến, “Mời nếm thử món cá nướng của ông cháu chúng ta!” Ông dùng dao nhỏ cắt cá nướng rồi chia cho hai người.

    Chu Tiểu Hạo nhìn thấy hành động của ông nội, nhất định cũng muốn chia cá nướng của mình cho ba và Tô Tô, thế là bốn người cùng nhau nếm thử món cá vừa mới vừa câu được sáng nay.

    Cá của Chu lão gia tử nướng rất ngon, không cần phải nói, cá của Chu Tiểu Hạo thì chỉ có thể nói tay nghề của trẻ con cần phải nâng cao, may mà nướng chín nên Tô Thành và Chu Duệ không phải ăn cá sống.

    Ăn xong hai con cá nhỏ, Tô Thành dẫn ba người trở về phòng làm việc, vừa lúc thím Lý đi tới nói thức ăn đã dọn lên bàn, mau đến ăn kẻo nguội!

    Bốn người rời khỏi phòng làm việc đi về phía phòng ăn, Chu Duệ đặc biệt không đợi được, bởi vì con cá Chu Tiểu Hạo nướng anh và Tô Thành chia nhau ăn, hương vị kia thật sự là kinh người! Chu Duệ cần phải ăn chút gì đó bình thường để làm bay bớt vị cá trong miệng.

    Chỉ có bạn học Chu Tiểu Hạo là không biết gì, nó vẫn còn rất hưng phấn, lần đầu tiên ăn thử món cá nướng của nó nên ba và Tô Tô chỉ nể mặt khen ngon, thế là bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo hăng hái hơn với việc nướng cá! Buổi chiều nó sẽ cùng ông nội đi câu cá, nó sẽ nướng cá cho ông nội, ba và Tô Tô ăn!

    Cũng may Chu Duệ không biết thuật đọc tâm, chứ nếu biết Chu Tiểu Hạo đang suy nghĩ cái gì, chắc chắn anh sẽ sợ tới mức không về nhà ăn cơm, thà ăn cơm ngoài còn hơn!

Hết chương 44.

Trọng Sinh Sống Thêm Một Đời – Chương 44

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chuyển lên trên