Chương 51:
Tiếng chuông vang lên, báo hiệu một ngày Chu Tiểu Hạo bị nhốt trong trường đã kết thúc, thu dọn sách giáo khoa trên bàn, Chu Tiểu Hạo xách cặp đi ra ngoài.
“Chu Hạo! Chu Hạo!” Một giọng nói trong trẻo nhỏ nhẹ gọi tên Chu Tiểu Hạo.
Chu Tiểu Hạo vẻ mặt bất đắc dĩ xoay người lại.
Một bé loli trong bộ váy công chúa màu hồng chạy về phía bên này.
Tiểu Lolita chạy đến bên cạnh Chu Tiểu Hạo còn đứng đợi, nó thở hổn hển mấy hơi, nói: “Chu Hạo! Sao không đợi tớ? Không phải tớ đã nói tan học sẽ tìm cậu có việc sao!”
Bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo vẻ mặt nghiêm túc hỏi: “Ừm, có chuyện gì à?”
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn riết của bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo, cô bé váy hồng không khỏi có chút rụt rè: “Mai là sinh nhật tớ, tớ muốn mời cậu đến dự sinh nhật của tớ, cậu có rảnh không??”
“Ngày mai?” Bạn học Chu Tiểu Hạo tiếp tục nhăn mặt, đang nghĩ lý do từ chối: “Hôm nay tôi không rảnh, tôi có việc phải làm rồi!”
Cô bé váy hồng công chúa nghe Chu Tiểu Hạo cự tuyệt, nét rạng rỡ trên khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức tối sầm lại: “Chuyện cậu muốn làm có quan trọng không? Ngày mai là sinh nhật của tớ, mỗi năm chỉ có một lần!” Cô bé mặc váy công chúa tiếp tục nói một cách miễn cưỡng.
“Con gái đúng là rắc rối!” Bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo thầm nghĩ: “Việc của mình ngày mai rất quan trọng.” Thật ra chỉ là nó không muốn đi thôi! Có chuyện gì sao, hôm nay là ngày đầu tiên Tô Tô từ nước ngoài trở về. Chú ấy đã đi nửa tháng rồi, làm sao nó có thể đi chơi chứ, nó còn chưa có nhìn thấy Tô Tô nữa mà!
Cô bé váy hồng công chúa đỏ hoe mắt, cố gắng không khóc, bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo đau đầu nhìn đôi mắt đỏ hoe của cô bé, ôn tồn nói: “Được rồi! Tạm biệt!” Rồi xoay người đi thẳng. Nó ra khỏi cổng trường, vừa bước đi vừa nhủ thầm trong lòng: Đừng khóc! Đừng có khóc!
Không biết có phải lời cầu nguyện của bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo được đáp lại hay không, mà cô bé váy hồng công chúa kia quả thật không hề khóc, mãi cho đến khi bố mẹ đến đón, cô bé mới buồn bã nhào vào lòng mẹ mình.
Chu Tiểu Hạo sắc mặt lạnh lùng đi ra khỏi trường, nhưng khi nhìn thấy một người đứng cạnh xe, vẻ mặt lạnh lùng không thể duy trì được nữa, lập tức thay đổi, lao thẳng về phía thanh niên đang đứng trước đầu xe.
Thấy thanh niên đứng trước một chiếc xe màu đen, người đó mặc đồ thường ngày màu kaki, toàn thân tản ra khí tức ôn hòa vô hại, khi nhìn thấy Chu Tiểu Hạo chạy đến trước mặt mình, liền khom người xuống ôm lấy cậu nó, bây giờ bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo đã nặng lắm rồi!
“Tô Tô, chú cố ý đến đón cháu hả?” Chu Tiểu Hạo vòng tay ôm lấy cổ Tô Thành, đúng vậy, người đứng bên xe là Tô Thành tối hôm qua mới về đến nhà, nó vui vẻ nói.
“Ừm, buổi sáng chú không đưa Tiểu Hạo đến trường được, vậy nên cố tình đến trường đón con để chuộc lỗi, như vậy được không?” Tô Thành nhỏ giọng dỗ dành, nhưng bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo đã nhận ra mánh khóe của cậu.
Bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo nghiêm túc suy nghĩ: “Được! Việc không phải lỗi của Tô Tô, vậy nên con sẽ tha thứ cho chú!”
Tô Thành nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn của cậu, trong lòng buồn cười nhưng lại không dám cười lớn, sợ lỡ đắc tội với bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo đẹp trai, làm tổn thương lòng tự trọng mong manh của nó.
“Nhưng mà!” Bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo xác nhận thành ý của Tô Thành xong, hài lòng đưa ra yêu cầu: “Con muốn ăn cá nhỏ chiên, cá chua ngọt, cá kho tộ, cá hấp do Tô Tô tự làm!”
À, bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo cầm tinh con mèo, thích ăn tất cả các loại cá, nhất là cá trong không gian, đặc biệt ngon, Tô Thành luôn tự làm những món Chu Tiểu Hạo thích nhất!
“Được, được, chú làm cho con, cá đã làm sạch rồi, giờ về nhà chỉ nấu thôi!” Tô Thành ôm Chu Tiểu Hạo cưng chiều nói.
“Được! Con đã biết là Tô Tô yêu con nhất rồi mà!” Chu Tiểu Hạo ôm cổ Tô Thành bắt đầu lắc lắc.
Chu Duệ lúc này ngồi ở ghế lái không nhịn được nữa, rõ ràng là người yêu của hắn, lại bị chính con ruột của mình quấn lấy, anh thật không vui! cha con kiếp trước là kẻ thù à?!
“Này! Chu Tiểu Hạo! Chán ngấy đủ chưa?” Chu Duệ hạ kính xe xuống nói với bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo suốt ngày ôm Tô Thành.
Chu Tiểu Hạo từ nhỏ đã thích Tô Thành, thích nhất là ở bên cạnh Tô Thành, lần này Tô Thành ra nước ngoài nửa tháng, Chu Tiểu Hạo đã nhớ Tô Tô từ lâu rồi! Nó tìm mọi cách gọi cậu về! Nhưng mà bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo đã quên mất, việc giành lấy Tô Tô thường rất ít có cơ hội thắng ba mình, đây chính là lý do Tô Thành không đưa Chu Tiểu Hạo đến trường vào buổi sáng được.
Bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo tìm cách gọi Tô Tô từ nước ngoài về, nhưng ngày đầu tiên không thấy Tô Tô đâu, ngay cả lời hứa ngày đầu tiên đưa nó đến trường của Tô Tô cũng bị ba nó phá hỏng! Tiểu Hạo từ sáng đến giờ lòng đầy oán hận, thật không hỗ là cầm tinh con mèo, không những mê ăn cá mà còn mang thù giống y hệt mèo!
Cuối cùng Tô Tô cũng đến đón nó tan học, nó rất vui, nhưng lại bị ba nó cắt ngang, thật quá đáng giận! Bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo nhăn mặt khịt mũi với ba mình, “Chưa! Chưa đủ!”, rồi lại quay sang nũng nịu nói với Tô Thành, “Tô Tô, đêm nay con muốn ngủ với chú!”
“Tiểu Hạo lớn rồi! Phải tự ngủ một mình!” Tô Thành có chút buồn cười nói.
“Nửa tháng không gặp Tô Tô rồi! Rất nhớ Tô Tô!” Chu Tiểu Hạo dùng hết kỹ năng làm nũng, lắc qua lắc lại cổ Tô Thành.
“Được! Được!” Tô Thành chịu không nổi Chu Tiểu Hạo làm nũng, vội vàng đồng ý!
“Rầm!” Chu Duệ mở cửa xuống xe, xách bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo từ trong lòng Tô Thành ném ra ghế sau, “Chu Tiểu Hạo, đừng có được voi đòi tiên!”
Xong xuôi, anh quay sang Tô Thành nói: “Được rồi, về nhà thôi!” Sau đó anh mở cửa phụ lái, để Tô Thành ngồi vào rồi mình cũng lên xe chạy về nhà.
Hết chương 51.