Chương 54:
Chu Duệ lái xe thật nhanh, mang theo Tô Thành và Chu Tiểu Hạo sắc mặt không tốt đến địa điểm mà Tiền Đạc đã thỏa thuận với Studio để chụp ảnh cưới, đó là một nơi phong cảnh rất đẹp, khi đến nơi, người trong studio đã chuẩn bị sẵn thiết bị, chỉ chờ bọn họ tới.
Do đây là vị khách tương đối lớn nên về cơ bản gần như toàn bộ nhân viên đều phải có mặt chuẩn bị, trang thiết bị dụng cụ cũng là loại tốt nhất, thợ chụp ảnh điều chỉnh máy ảnh yêu quý của mình, những người còn lại thì chuẩn bị bối cảnh để chụp hình.
Thấy ba người đến, Jerry – người phụ trách studio hôm nay vội vàng tươi cười chào đón, khách hàng là thượng đế, huống chi là khách hàng quyền lực, sau mối làm ăn này, anh ta có thể kết giao nhiều hơn với giới thượng lưu, sẽ có nhiều nhân mạch hơn, với khả năng làm việc của Tiền Đạc, chọn studio như thế nào phải thật sự chất lượng?!
Jerry họ Lâm tên Sâm, Jerry là tên tiếng Anh, cậu ta là quản lý của studio ảnh cưới Mỹ Nghi, tuổi chỉ mới hơn hai mươi, ăn mặc rất thời trang, trông trẻ trung và đầy sức sống, khi cười tươi khiến cho người ta không tự giác được có thiện cảm, mọi người đều bất giác có ấn tượng tốt với cậu ta. Cậu ta mỉm cười bắt tay Chu Duệ, Chu Duệ chưa kịp giới thiệu đã nghe cậu ta nói: “Chu tổng đến rồi! Đây hẳn là Tô tiên sinh?” Câu hướng về phía Tô Thành.
“Chào, tôi là Tô Thành.” Tô Thành vươn tay bắt tay Jerry.
“Tô tiên sinh và Chu tổng thật xứng đôi!” Jerry nhìn Tô Thành và Chu Duệ cảm thán, ngữ khí rất chân thành, không có chút nào cảm giác nào gọi là lạ lẫm hay khinh thường. Đương nhiên, trước mặt khách hàng lớn mà tỏ ra khinh thường đối phương là hành tự tìm chết, phỏng chừng chỉ có kẻ không não mới làm, hiển nhiên Jerry không phải là kiểu người đó.
“Ha ha, Lâm tổng quá khen!” Câu này Chu Duệ nói vô cùng kiêu ngạo, khiến anh không khỏi thu hồi bộ mặt nghiêm túc thường ngày trước mặt người ngoài lại, khóe miệng anh nhếch lên nói thêm vài câu với Jerry.
“Ồ, đây là Chu Tiểu tiên sinh phải không?” Jerry chào hỏi hai người lớn xong còn không quên bắt chuyện với Chu Tiểu Hạo đang đứng giữa Tô Thành và Chu Duệ, nắm chặt tay hai người. Cậu ta ngồi xổm xuống cùng bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo chào hỏi, vừa bắt tay vừa nói: “Chào Chu tiểu tiên sinh, tôi tên là Jerry! Cậu có thể gọi tôi là Jerry!”
Chu Tiểu Hạo ưỡn lồng ngực nhỏ, buông tay Tô Tô ra, dùng đôi tay nhỏ bé của mình bắt tay Jerry, cười nói: “Xin chào, tôi tên là Chu Hạo! Anh có thể gọi tên tôi!” Đây là lần đầu tiên có người đối xử với nó như một người trưởng thành thực sự, dù sao Chu Tiểu Hạo cũng là một đứa trẻ, so với những đứa trẻ cùng tuổi thì trưởng thành hơn một chút thôi, gặp phải tình huống này cũng không vui vẻ ra mặt.
“Được rồi, Chu Hạo, chúng ta đi thay quần áo đi!” Jerry cười nói với Chu Tiểu Hạo, cậu ta đứng dậy gật đầu với Chu Duệ và Tô Thành, dẫn bọn họ vào phòng trang điểm.
Ở đây bọn họ thuê một căn nhà dùng làm phòng trang điểm, quần áo đặt may cho hai người đã được đưa tới, Tiền Đạc đã giao cho bọn họ rồi, Chu Duệ và Tô Thành vào trước thay quần áo, Chu Duệ mặc âu phục màu xám bạc, dáng người rất chuẩn, quần áo mặc rất vừa vặn, trông anh vô cùng tuấn tú chững chạc, còn Tô Thành mặc âu phục màu trắng, so với Chu Duệ thì trông cậu trẻ hơn, ngây ngô hơn, nhưng khí chất lại rất ôn hòa dịu dàng, cậu mặc bộ vest trắng tinh trông càng có khí chất tiên tử hơn!
Chuyên gia trang điểm là hai cô gái trẻ ở độ tuổi đôi mươi. Vừa làm sạch mặt cho hai người vừa cảm thán làn da họ thật đẹp! Vô cùng mịn màng và đàn hồi, hầu như không nhìn thấy lỗ chân lông, không bị khô hay bóng dầu. Nó thực sự là hâm mộ và ghen tị mà! Tô Thành được hưởng lợi từ không gian rất nhiều, trong đó linh khí rất nhiều, còn có hoa quả trồng trong đó rất tốt cho cơ thể, hai người bọn họ được linh khí liên tục gột rửa sạch sẽ những thứ dơ bẩn trong cơ thể, thế thì sao da không đẹp cho được.
Hai cô gái trang điểm rất nhanh, tuy nói chuyện nhưng tay không hề ngừng lại, trang điểm cho nam cũng không phiền phức như nữ, đặc biệt là Chu Duệ và Tô Thành, ừm, trên cơ bản là không cần thay đổi gì nhiều, chỉ cần chỉnh lại kiểu tóc là được.
Bất quá, trang điểm quả thực sự là khiến cho người ta thay đổi rất nhiều, mặc dù trang điểm không nhiều, nhưng trình độ của hai chuyên gia trang điểm này thực sự không thể chê vào đâu được, chỉ thay đổi một chút mà có thể khiến khí chất của hai người trở nên hoàn mỹ hơn. Chu Duệ chững chạc, nội liễm, anh đã lên nắm quyền Chu gia từ lâu, có một loại khí tức uy nghiêm khiến người ta phải e dè. Tính tình Tô Thành hòa nhã, khuôn mặt như luôn mang theo nụ cười, ánh mắt trong trẻo, làn da trắng nõn, khí chất nhẹ nhàng như công tử thời xưa.
Hai người họ đứng cùng nhau quả là một trời sinh! Hai cô gái trang điểm không khỏi cảm thán trong lòng: Đàn ông tốt bây giờ đều tìm đàn ông! Phụ nữ bọn họ phải làm sao đây?!
Chu Tiểu Hạo lúc này cũng được thợ trang điểm chải chuốt xong, nhóc con mặc một bộ tây trang màu đen nhỏ được đặt may thủ công, trên cổ còn thắt cái nơ nho nhỏ. Cậu nhóc xuất hiện trước mặt Chu Duệ và Tô Thành với dáng vẻ rất đáng yêu.
Ba cha con đứng bên nhau giống như một bức tranh.
Nhiếp ảnh gia đều là những người yêu cái đẹp, mặc dù mỗi người có một cách đánh giá cái đẹp khác nhau, nhưng với tư cách là nhân viên của một studio chụp ảnh cưới, chắc chắn nhiếp ảnh gia này rất thích người đẹp, đẹp ở đây đơn giản là hợp mắt, là cảm giác hài hòa giữa các cặp đôi, hơn nữa còn có một nhóc con dễ thương đến cực hạn. Hôm nay nhiếp ảnh gia chụp ảnh rất vui vẻ, Tô Thành và Chu Duệ cũng thay vest, Hán phục và kiểu quần áo Tôn Trung Sơn chụp một lần. Cả người mẫu và nhiếp ảnh gia gì cũng đều không hề cảm thấy mệt, mà ngược lại còn rất hào hứng. Ngay cả khi trời tối rồi bọn họ vẫn quyết định chụp một số kiểu dưới ánh hoàng hôn. Hôm nay mọi người đã có một khoảng thời gian rất tuyệt!
Tuy thân thể không mệt mỏi, nhưng tâm lý Chu Duệ và Tô Thành vẫn có chút mệt mỏi, không thể so với Chu Tiểu Hạo hưng phấn bừng bừng, đã lâu rồi hai người không bị người ta chỉ phải làm như thế này như thế kia, tuy lúc chụp ảnh nhiếp ảnh gia cũng bảo hai người tự nhiên thân mật là được rồi, nhưng vẫn có chút mệt mỏi.
Ba người lái xe về nhà, lần này điều chỉnh một chút, Chu Duệ vẫn là người lái xe, nhưng Tô Thành lại ngồi ở ghế phụ, Chu Tiểu Hạo ngồi trên đùi Tô Thành, nếu cảnh sát giao thông nhìn thấy cảnh này thì thế nào cũng bị phạt. Vì khoảng thời gian này là giờ cao điểm kẹt xe, vậy nên tài xế Chu Duệ đã đi đường vòng, mặc dù xa hơn một chút nhưng sẽ không bị kẹt xe, đi đến nửa đường thì Chu lão gia tử Gọi điện thoại hỏi mấy giờ về, cơm tối đã chuẩn bị xong rồi!
Tô Thành kiểm tra thời gian, nói với ông cụ khoảng 20 phút nữa ba người sẽ về đến nhà, có thể bắt đầu chuẩn bị bữa tối được rồi.
Studio này làm việc rất hiệu quả, có nhiếp ảnh gia thúc giục, ảnh ra rất nhanh, qua xử lý hậu kỳ ảnh càng đẹp! Chẳng mấy chốc, file ảnh đã được gửi đến hòm thư của Chu Duệ, Chu Duệ tải xuống rồi mang về cho cả nhà chọn một số ảnh trong đó rửa ra để làm album ảnh, thực tế là sau khi hỏi ý kiến của nhiếp ảnh gia, những bức ảnh này đã được chụp rất thành công, không cần phải chọn lựa gì, chỉ cần đặt tất cả vào album là được!
Những bức ảnh này bao gồm ảnh ngọt ngào của Tô Thành và Chu Duệ, ảnh hạnh phúc của một nhà 3 người. Vốn dĩ Tô Thành và Chu Duệ định để ông lão đi chụp cùng luôn, nhưng ông đã kiên quyết từ chối: “Người trẻ đi chụp ảnh cưới, ông già rồi đi làm chi?! Muốn chụp ảnh gia đình thì lúc nào cũng được!”
Non xanh nước biếc, trời xanh mây trắng, ảnh chụp Tô Thành và Chu Duệ với phong cách khác nhau thể hiện nhiều khoảnh khắc tình cảm khác nhau, ảnh chụp âu phục nhìn anh tuấn hào hoa, ảnh chụp phong cách Hán phục thì có cảm giác rất truyền thống, ảnh chụp kiểu quần áo Tôn Trung Sơn thì như thể bọn họ xuyên không về thời Dân Quốc vậy, cảm giác thay đổi vô cùng mạnh mẽ!
Còn những bức ảnh của Chu Tiểu Hạo thì trọng tâm là hạnh phúc gia đình, có ảnh ba người ngồi trên bãi cỏ, Chu Tiểu Hạo ngồi ở giữa mỉm cười, có ảnh ba người cùng cười vui vẻ dưới ánh mặt trời…
Chu lão gia tử nhìn những bức ảnh chụp trên máy tính Chu Duệ, ông cười bình luận, bạn nhỏ Chu Tiểu Hạo bên cạnh thì mặc một bộ quần áo sặc sỡ, còn đi theo ông nội chỉ trỏ chê bai tài sáng tạo của nhiếp ảnh gia. Nếu người ta nghe thấy chắc sẽ khóc thét lên mất: Đó là sự khác nhau giữa hai thế hệ! Khoảng cách giữa hai thế hệ đó!
Ông lão rất vui khi xem những bức ảnh. Ông đã xem hết tất cả hơn một trăm bức ảnh! Ảnh thật sự rất đẹp! Sau khi xem xong thì gọi Chu Duệ và Tô Thành đến, thương lượng, “Mấy tấm ảnh này cái nào cũng đẹp, chọn cái gì mà chọn! Làm thêm mấy album là được! Rửa hết đi! Đặt một bộ ở nhà, một bộ khác để trong không gian!” Ý tưởng này giống với ý của nhiếp ảnh gia!
Chu Duệ không chút nghĩ ngợi đồng ý, lập tức gọi điện thoại cho studio bên kia: “Alo, Jerry ạ?”
“Ừ, tôi là Chu Duệ.”
“Đúng vậy, nhiếp ảnh gia chỗ cậu tay nghề rất cao, ảnh chụp đều đẹp, vậy nên chúng tôi không biết phải chọn ảnh nào, đành phải in hết để vào album thôi!”
“Rửa ra rồi phóng lớn à?”
“Thế này đi, một tạo hình chọn một tấm để phóng to.”
“Được, được, đúng rồi! Nhớ in ra hai album ảnh.”
“Được rồi, tạm biệt!”
Khi vấn đề được giải quyết bằng một cuộc điện thoại, vấn đề về ảnh cưới cũng xem như hoàn thành!
Nhưng ngày hôm sau Chu lão gia tử nhịn không được, điện thoại dụ Đỗ lão tiên sinh đến khoe những bức ảnh này với ông lão! Hai ông lão lại tiếp tục thưởng thức ảnh chụp, nhìn thái độ của Đỗ lão tiên sinh, khiến tâm trạng của Chu lão gia tử nâng lên một tầm cao mới.
Buổi tối, trong phòng ngủ lầu hai, Tô Thành từ trong phòng tắm đi ra, vừa lau tóc vừa nói với Chu Duệ: “Sắp đến ngày Lư Tuấn và Tống Dương kết hôn rồi, anh nghĩ mình nên tặng gì cho họ?”
“Tặng cái gì?” Chu Duệ nằm ở trên giường ung dung ngẩng đầu lên, “Cho mỗi người một khối ngọc bội em tự khắc cũng được, dù sao em khắc nhiều như vậy cũng không còn chỗ để! Lấy một cái đi! Lấy cái mà em đã khắc lúc đang luyện tập tay nghề của mình đó, làm quà tặng cho bọn họ!”
“Luyện tập?” Tô Thành sấy khô tóc leo lên giường, nghe Chu Duệ trả lời thì ngẩn người.
Nhưng mà, ý tưởng tặng đồ trang sức bằng ngọc bích là có thể thực hiện được, hàm lượng linh khí của ngọc thạch trong không gian vô cùng nhiều, vậy nên chất lượng của ngọc cũng tốt, không chỉ đẹp mà còn có tác dụng phong thủy, rất tốt cho sức khỏe của các thành viên trong gia đình.
Tô Thành lên giường nằm xuống, vành tai trắng nõn non mềm đập vào mắt Chu Duệ, cảm giác vô cùng ngon miệng.
Chu Duệ vừa ôm Tô Thành tùy tiện hôn lên, vành tai trắng nõn non nớt của Tô Thành được đặc biệt săn sóc, thân thể Tô Thành do được linh khí cải tạo, thân thể lại càng mẫn cảm hơn. Chu Duệ hôn xong hô hấp có chút dồn dập.
“Này, ngày mai chúng ta vào không gian nhặt hai khối ngọc bội đi…” Tô Thành chật vật nói cho hết câu.
Kết quả lập tức bị Chu Duệ bịt miệng, đem nửa câu còn lại nuốt vào trong bụng!
Hết chương 54.