Tương lai.

Chương 24: Người Nhặt Thi Hạ Bạch

Chương 24: Người Nhặt Thi Hạ Bạch.   Sau khi âm thanh của hệ thống biến mất, Hạ Bạch trở lại ký túc xá, ký túc xá thực sự của trường đại học y Hòa Bình, ánh đèn sáng tỏ, sạch sẽ, nhẹ nhàng khoan khoái. Trong ký túc xá chỉ có cậu, Lận Tường, […]

Chưa hoàn thành

Chương 23: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần kết)

Chương 23: Trường  Đại Học Y Hòa Bình (Phần kết)   “Tách tách tách…..” Bức ảnh Hạ Bạch nhìn thấy trong thư viện hiện lên trên bầu trời. “Tuyết Mộc, nhìn nè, ảnh chụp có rồi.” Sở Tuyết Mộc mặc áo blouse trắng nhìn rất đẹp, rất hợp với khí chất sạch sẽ của cô, […]

Chưa hoàn thành

Chương 22: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 20)

Chương 22: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 20)    Hạ Bạch bò vào trong một hang động u ám. Hang động tối tăm và khúc khuỷu quanh co, dinh dính trơn ướt, càng lúc càng chật chội, không biết bò bao lâu, rốt cục cậu cũng nhìn thấy người, hình như là Sở […]

Chưa hoàn thành

Chương 21: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 19)

Chương 21: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 19)   “Cậu có ý gì?” Hoa Hạo Minh nghe cậu nói Sở Tuyết Lâm không phải là nhân vật chính thì cũng vô thức hoảng sợ. Tất cả những manh mối bọn họ tìm được trong mấy ngày qua đã xếp thành một đường, cuối […]

Chưa hoàn thành

Chương 20:  Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 18)

Chương 20:  Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 18)   Hoa Hạo Minh nhìn chằm chằm cái túi nhựa màu trắng mấy giây, dường như hiểu ra điều gì đó, hắn im lặng cất nó đi. Cả hai đều không nói gì thêm nữa, im lặng bao trùm cả hai người Mãi cho đến […]

Chưa hoàn thành

Chương 19:  Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 17)

Chương 19:  Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 17)   “Có sở thích mặc đồ của người khác phái, thích mặc đồ nữ?” Lận Tường có chút kinh ngạc, “Nhìn có vẻ không giống.” Hạ Bạch cũng cảm thấy không giống, nhưng có một vài sở thích không muốn để người khác biết. Sau […]

Chưa hoàn thành

Chương 18:  Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 16)

Chương 18: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 16)   Trong màn đêm tĩnh lặng, tiếng nhai nuốt chói tai càng ngày càng vang dội, càng lúc càng nhanh, càng ngày càng điên cuồng, khiến cho người nghe tê dại cả da đầu. Lận Tường: [ Hạ Bạch cậu có nhìn thấy không, máu […]

Chưa hoàn thành

Chương 17:  Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 15)

Chương 17:  Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 15)    Các Bạn học xung quanh nhao nhao nói cho Hạ Bạch biết Ôn Thu đã thăm dò gì từ mình. Tất cả cố gắng của đám người Ôn Thu mấy ngày nay đều chảy vào túi Hạ Bạch hết, cuối cùng dung hợp thành […]

Chưa hoàn thành

Chương 16:  Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 14)

Chương 16:  Đại Học Y Hòa Bình (Phần 14)   Cô đang mặc một chiếc váy dài rộng thùng thình, chiếc váy đã sớm không còn màu sắc như ban đầu nữa, bây giờ xen giữa huyết sắc còn có cả màu nâu, chiếc váy lỏng lẻo treo trên cơ thể cô, che khuất mọi […]

Chưa hoàn thành

Chương 15: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 13)

Chương 15: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 13)   Sau khi nhìn thấy tên người được chọn, những sinh viên khác đều vui vẻ rời đi, có người trước khi đi còn an ủi Hạ Bạch vài câu, trong ánh mắt tràn đầy đáng tiếc. Chờ đám người kia đều rời đi hết, […]

Chưa hoàn thành

Chương 14: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 12)

Chương 14: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 12)   Vị bạn học Lận Tường này mày rậm mắt to, nhưng mắt to thì có tác dụng gì? Không bù được việc tâm cậu ta bị mù. Còn vị bạn học Hạ Bạch này nữa, sao cậu lại nghĩ mình không có sở thích? […]

Chưa hoàn thành

Chương 13: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 11)

Chương 13: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 11)   Trong phòng ký túc xá 405, thiếu niên kia đang kể về bí mật của Mạnh Tình. Sau khi nghe xong, Tống Minh Lượng nâng bước chân nặng nề rời đi. Cậu ta đi xuống lầu, đi về hướng phòng 304. Nơi đó có […]

Chưa hoàn thành

Chương 12: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 10)

Chương 12: Đại Học Y Hòa Bình (Phần 10)    Hoa Hạo Minh thấy mình không thể hỏi được điều gì từ miệng Ôn Thu, hắn hít sâu một hơi, mở cửa phòng tắm ra. Hạ Bạch và Lận Tường cùng nhìn hắn, thấy sau khi hắn mở cửa phòng tắm ra rồi bỗng nhiên […]

Chưa hoàn thành

Chương 11: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 9)

Chương 11: Đại Học Y Hòa Bình (Phần 9)   Sau khi xem danh sách, tất cả mọi người ngoại trừ hai chị em Ôn Thu và Ôn Đông, ai cũng vô thức muốn quay lại nhìn Mạnh Tình, nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống. Hôm qua phụ đạo viên chọn Mạnh Thiên Hữu, Mạnh […]

Chưa hoàn thành

Chương 10: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 8)

Chương 10: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 8)   Thứ trong phòng tắm tràn ra không phải nước, mà là máu, ít nhất cũng là nước có rất nhiều máu. Bất cứ chỗ nào có ánh sáng yếu ớt của điện thoại di động chiếu vào, chỗ đó đều là một mảnh đỏ […]

Chưa hoàn thành

Chương 9: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 7)

Chương 9: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 7)   Tiết học này có cảm giác dài hơn ngày hôm qua rất nhiều, thậm chí hai người còn nhất thời quên mất chuyện khẩn trương vừa rồi. Sau khi chuông reo, giáo viên lập tức rời đi, nhưng không có sinh viên nào trong […]

Chưa hoàn thành

Chương 8: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 6)

Chương 8: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 6)   Vì Chưa từng nghiêm túc nhìn qua, vậy cho nên Hạ Bạch không biết ánh mắt của Tống Minh Lượng ngày thường là như thế nào. Nhưng theo trực giác của cậu thì không phải như vậy. Có lẽ đôi mắt đó u ám […]

Chưa hoàn thành

Chương 6: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 4)

Chương 6: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 4)   Ăn sáng xong, chín người cùng nhau đến lớp dược lý học buổi sáng. Đây là lần đầu tiên bọn họ gặp 11 sinh viên khác trong lớp. Đêm qua bọn họ đã nghe thấy tiếng ồn ào trong ký túc xá khi đèn […]

Chưa hoàn thành

Chương 5: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 3)

Chương 5: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 3)   Lận Tường: [ Hạ Bạch, chỗ của cậu thế nào?] Lận Tường: [ Hạ Bạch, cậu không sao chứ? ] Lận Tường: [ Chờ lát nữa tôi và Hoa Ca sẽ đi tìm cậu. ] Hạ Bạch bị một chuỗi những tiếng thông báo […]

Chưa hoàn thành

Chương 4: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 2)

Chương 4: Trường Đại Học Y Hòa Bình (Phần 2)   “Vì sao anh lại biết nhiều như vậy?” Người em trai hỏi. Hoa Hạo Minh: “Bởi vì tôi là một trong những người bước ra khỏi trò chơi, hay nói cách khác, tôi là một người chơi.” Không biết những người khác có tin […]

Chưa hoàn thành

Chương 1: Hỉ Thần

Chương 1: Hỉ Thần   [ Thế giới của chúng ta đang có vấn đề. ] Hạ Bạch vừa mở nhóm [ Cả đời không qua lại với nhau ] ra, thì thấy tin tức này, đó là tin Lão Vương đăng. Ánh mắt ngẩn ngơ, một phút không biết nghĩ thứ gì, chờ cậu […]

Chưa hoàn thành

Trầm Lạc – Chương 66.

Khi Trầm Trì còn bé, đôi mắt anh không đen kịt sâu thẳm như sau này, bây giờ màu mắt anh hơi nhạt một chút, có màu xám tựa sương mù, làn sương mù đó đã ngăn tất cả ánh sáng ở bên ngoài.

Một người một báo nhìn nhau, bỗng nhiên Nghê Vũ đứng lên, hai chân trước đặt lên bả vai Trầm Trì, bộ râu mỏng dính gần như quét hết lên mặt Trầm Trì.

“Tiểu tiên sinh.”

Giọng nói của báo con mềm mại đáng yêu vô cùng, chân đứng không vững, vừa nói xong câu này, chân phải lại trượt một phát, khiến báo nhỏ ngã lăn quay xuống bãi cỏ, chỏng vó lên trời.

Trầm Trì khom lưng cúi người ôm cậu lên, “Báo nhỏ.”

Nghê Vũ bị nhấc lên, đôi mắt tròn xoe mở to lanh lợi, cậu há miệng kêu meo meo như mèo.

Chưa hoàn thành

Trầm Lạc – Chương 65.

Nhìn thấy Nghê Vũ bình an trở về, Tranh Lạc khóc nước mắt nước mũi tèm nhem, cậu ta vừa hu hu hu…. Vừa nói không thành lời. Vẫn là Lâm Suyễn giải thích cho cậu hiểu — ba năm trước cậu với Trầm Trì một đi không trở về, mãi đến tận khi đường hầm không gian đóng lại, virus biến mất, vẫn chưa trở về nữa. Mặc dù quân đội chưa bao giờ công bố ra bên ngoài rằng bọn họ đã hi sinh, đến tận giờ Yểu Sạn vẫn không dừng việc tìm kiếm lại, nhưng tất cả mọi người ai cũng hiểu, bọn họ biết cậu và Trầm Trì sẽ không bao giờ trở về được nữa.

Chưa hoàn thành

Trầm Lạc – Chương 64

Nghê Vũ đi chân trần trên bờ cát trắng, ống quần được kéo lên thật cao, cơ thể cậu được ánh nắng mặt trời bao phủ, trên tai báo còn được phủ một lớp lông nhung mềm mại sáng ngời.

Cậu cúi người xuống, nhặt ốc biển lên, quay người lại, vẫy vẫy tay với người đang giẫm lên từng dấu chân của cậu để lại trên cát, sau đó cậu áp con ốc biển lên má mình, “Tiên sinh, tiên sinh.”

Trầm Trì cũng nhặt lên một con ốc biển khác, cười đáp: “Báo Báo, Báo Báo.”

Chưa hoàn thành
Chuyển lên trên